Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1765 - Chương 1765: Cuộc Gặp Bất Ngờ

Chương 1765: Cuộc Gặp Bất Ngờ Chương 1765: Cuộc Gặp Bất NgờChương 1765: Cuộc Gặp Bất Ngờ

Trong khoảng thời gian này, Hứa Mạt thường xuyên liên lạc với Duy Đa Lợi Á, cần hỏi cô rất nhiều chuyện. Duy Đa Lợi Á đôi khi cũng sẽ chủ động hỏi thăm, bởi vì nguyên dịch sinh mệnh, Duy Đa Lợi Á cảm thấy mình nợ Hứa Mạt, cho nên đối với chuyện của Hứa Mạt rất để ý.

Nguyên dịch sinh mệnh không là gì cả so với sự giàu có của Hứa Mạt, nhưng đối với Duy Đa Lợi Á, nó là một con số trên trời, thứ mà cô không thể nào chạm đến được.

-Trụ Tư tiên sinh.

Lúc này, Hứa Mạt nhận được tin nhắn của Duy Đa Lợi Á.

-Duy Đa Lợi Á, có chuyện gì sao?

Hứa Mạt mỉm cười hỏi.

-Vâng.

Duy Đa Lợi Á gật đầu:

-Trước kia Trụ Tư tiên sinh đã nhắc tới gia tộc Đỗ Phỉ, và tình cờ hôm qua tôi đã gặp một khách hàng như vậy. Tôi nghĩ, hay là tôi giúp Trụ Tư tiên sinh hẹn gặp hắn thử xem?

-Có thể hẹn được?

Hứa Mạt hỏi.

-Tôi thử nhé?

Duy Đa Lợi Á nói, đối với một ông lớn như gia tộc Đỗ Phỉ, thân phận của Duy Đa Lợi Á quả thực rất nhỏ bé, bọn họ đều có quản lý riêng phục vụ, ngày thường Duy Đa Lợi Á rất khó tiếp xúc với những nhân vật thuộc tầng lớp này. Vậy nên, đừng nói đến là một buổi hẹn.

Tuy nhiên, Duy Đa Lợi Á cảm thấy Đỗ Lôi Khắc tiên sinh mà mình gặp ngày hôm qua đối với cô có vẻ hơi...

Duy Đa Lợi Á cũng đã từng gặp phải loại thiếu gia này, nếu như đổi lại là bình thường thì cô tránh còn không kịp.

Nhưng lần này, nghĩ đến Hứa Mạt, Duy Đa Lợi Á cảm thấy mình có thể làm được chút gì đó cho Trụ Tư tiên sinh.

Lúc này trong lòng Duy Đa Lợi Á có chút giằng co, sau khi cúp máy liên lạc với Hứa Mạt, cô hít một hơi thật sâu, bấm vào số điện thoại trên danh thiếp mà Đỗ Lôi Khắc để lại.

-Chỉ là giúp Trụ Tư tiên sinh định ngày hẹn gặp mà thôi.

Duy Đa Lợi Á thầm nghĩ, chuyện này có hơi lớn mật, nếu nó có thể giúp ích được cho Trụ Tư tiên sinh thì cũng coi như là đền đáp ân tình nguyên dịch sinh mệnh vậy.

Cô biết tại sao khi mở quà ra cô lại cảm thấy có chút thất vọng, bởi vì Hứa Mạt đưa cho cô một vật trân quý như vậy, thực ra nó chẳng khác nào một phần thưởng. Trước đây cô từ chối thù lao vì trong thâm tâm cô không muốn nó trở thành một mối quan hệ mua bán như vậy.

Trong tiềm thức cô vẫn mang theo chút hy vọng xa vời, mặc dù cô cũng hiểu đây mới chính là hiện thực, hơn nữa đó còn là nguyên dịch sinh mệnh, đáng lẽ ra cô nên cảm thấy vui mừng mới phải. ... Ngày hôm sau, bên dưới tháp A Tư Gia Đức.

Hứa Mạt và Duy Đa Lợi Á đứng đợi ở đây, xung quanh người đến người đi tấp nập, máy bay chao lượn không ngừng trên không trung.

Đúng lúc này, một chiếc máy bay với đường cong hoàn mỹ sà xuống và dừng lại phía trên đỉnh đầu Hứa Mạt và Duy Đa Lợi Á.

Một chiếc đĩa bay hình bầu dục dẹt, đó là đặc trưng của tâng lớp thượng lưu. Cánh cửa của đĩa bay mở ra, một chùm ánh sáng xuất hiện bên dưới, một bóng người trẻ tuổi chậm rãi bước xuống và đi đến trước mặt Duy Đa Lợi Á.

Ngay khoảnh khắc Đỗ Lôi Khắc phát hiện Hứa Mạt đứng bên cạnh Duy Đa Lợi Á thì sắc mặt hơi thay đổi, dáng tươi cười biến mất, trở nên lạnh lùng.

-Đỗ Lôi Khắc tiên sinh.

Duy Đa Lợi Á tiến lên một bước, mỉm cười gọi, cô hơi cúi đầu giới thiệu:

-Đây là Trụ Tư tiên sinh, là một người bạn của tôi.

-Trụ Tư, thật vinh dự được gặp Đỗ Lôi Khắc tiên sinh.

Hứa Mạt đưa tay về phía Đỗ Lôi Khắc.

Tuy nhiên, Đỗ Lôi Khắc không có phản ứng, hắn vẫn bất động, ánh mắt khinh thường liếc nhìn hai người.

Đỗ Lôi Khắc là đời thứ tư của gia tộc Đỗ Phỉ, cũng tức là chắt trai của Đỗ Phi.

Trong thế hệ này có không ít người, bao gồm cả những người xuất sắc và mấy nhị thế tổ*, Đỗ Lôi Khắc là một trong những vị nhị thế tổ này. Gia tộc Đỗ Phỉ không có yêu cầu gì đối với những tên nhị thế tổ này, mỗi ngày bọn họ chỉ cần cầm tiền đi ăn uống vui chơi là được, gia tộc sẽ "phát lương” định kỳ cho bọn họ.

*Nhị thế tổ (—†E3R) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiên cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau ba năm làm vua.

Thậm chí, bọn họ cũng chỉ có quyền sử dụng đĩa bay trong gia tộc, bởi vì điều này mà Duy Đa Lợi Á mới có thể liên lạc được với hắn ta, nếu như hắn thực sự là thành viên cốt cán thì Duy Đa Lợi Á sẽ không thể nào tiếp cận được với loại khách hàng này.

Đỗ Lôi Khắc dùng thân phận của gia tộc Đỗ Phỉ, ngày thường quả thật ăn chơi trác táng, chơi đùa với phụ nữ đương nhiên cũng là một trong số đó. Dựa vào cái mác là con cháu của gia tộc Đỗ Phỉ, hơn nữa còn có thể sử dụng đĩa bay, đối với tâng lớp trung lưu và người bình dân có lực sát thương vô cùng cao, không có gì bất lợi.

Khi gặp Duy Đa Lợi Á ngày hôm qua, Đỗ Lôi Khắc nhạy bén nhận ra rằng người phụ nữ này vẫn còn tương đối đơn thuần, ngoài ra ngoại hình của cô ấy cũng khá xinh đẹp, là một con mồi ngon, vì vậy hắn mới để lại danh thiếp của mình.

Quả nhiên nhận được tin nhắn từ Duy Đa Lợi Á, Đỗ Lôi Khắc vốn tưởng rằng hôm nay chiến lợi phẩm sẽ nhiều thêm một người, nhưng không ngờ lại có thêm một kẻ ngáng đường, hắn dĩ nhiên vô cùng khó chịu. Hứa Mạt thu tay lại, cũng không để ý nhiều, thân là gia tộc đứng đầu A Tư Gia Đức, con cháu Đỗ Phỉ đương nhiên rất kiêu ngạo, tuy nhiên, hắn vừa nhìn liền có thể đoán ra được người này hẳn không phải là một nhân vật quan trọng trong gia tộc Đỗ Phỉ, không rõ liệu gã ta có biết được những thông tin quan trọng hay không.
Bình Luận (0)
Comment