Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1774 - Chương 1774: Huyền Bí Vô Cùng

Chương 1774: Huyền Bí Vô Cùng Chương 1774: Huyền Bí Vô CùngChương 1774: Huyền Bí Vô Cùng

-Có thể phát triển từ bạn tốt nha.

Thác Nhĩ nhìn Duy Đa Lợi Á, mỉm cười nói:

-Xin chào tiểu thư Duy Đa Lợi Á, tôi là Thác Nhĩ đến từ gia tộc Áo Đinh.

-Tiên sinh Thác Nhĩ.

Duy Đa Lợi Á khẽ chào, cô chỉ nghe nói đến gia tộc Áo Đinh, nhưng An Đông Ni ở bên cạnh lại càng kinh ngạc hơn, đương nhiên hắn biết sức nặng của cái tên Thác Nhĩ này.

-Nếu đã là bạn của Trụ Tư, vậy thì ngôi chung đi.

Thác Nhĩ cười nói, chút mặt mũi này hắn vẫn sẽ cho Hứa Mạt, bạn bè ở bên ngoài đều cần giữ thể diện cho nhau.

-Tôi...

Duy Đa Lợi Á hơi băn khoăn nhưng lại nghe thấy An Đông Ni nói:

-Duy Đa Lợi Á, cô cứ ở đây nói chuyện với Trụ Tư tiên sinh đi, tôi đi trước đây.

Với kinh nghiệm dày dặn, hắn dĩ nhiên rất biết nhìn mắt người, nhân vật chính là Duy Đa Lợi Á chứ không phải hắn. Hắn đến để làm quen đã kiếm được lợi, việc còn lại cứ giao cho Duy Đa Lợi Á là được rồi.

Hắn không ngờ mình lại may mắn như vậy, vốn dĩ hắn chọn Duy Đa Lợi Á là vì hình ảnh của cô ấy có thể tạo ấn tượng tốt hơn khi tiếp xúc với người khác, nhưng điều hắn không nghĩ tới là Duy Đa Lợi Á lại quen biết với những người ở đỉnh kim tự tháp này.

Lần này nói không thăng quan tiến chức cũng không hợp lý. Trong một tổ chức tài chính như của họ, các mối quan hệ quan trọng hơn năng lực, dù năng lực có mạnh đến đâu thì những người ở tâng lớp nhất định đều sẽ nằm ngoài tầm với.

Duy Đa Lợi Á bị An Đông Ni vứt lại đây, ôm tâm trạng vô cùng thấp thỏm ngồi bên cạnh Hứa Mạt, cô cảm thấy đầu óc mờ mịt.

-Cuối cùng cũng có một cô gái xinh đẹp có thể nói chuyện rồi.

Tư Gia Lệ bên cạnh mỉm cười nói:

-Tư Gia Lệ đến từ khoa học kỹ thuật Lôi Thần, Duy Đa Lợi Á, từ nay chúng ta sẽ là bạn bè.

-À, ừm... Duy Đa Lợi Á, nhân viên ngân hàng đầu tiên của đế quốc.

Duy Đa Lợi Á gật đầu.

Gia tộc Áo Đinh, khoa học kỹ thuật Lôi Thần...

Hiện tại cô có rất nhiêu thắc mắc nhưng trong tình huống này có vẻ không thích hợp để hỏi nhiều, nên chỉ có thể nhẫn nại.

Tư Gia Lệ cảm thấy hơi tò mò tại sao Hứa Mạt lại có bạn bè ở tầng lớp này, nhưng vì cô ấy là bạn của Hứa Mạt nên giữ cho chút thể diện cũng không hề hấn gì. Mặc dù hiện tại vẫn chưa xác định được danh tính của Hứa Mạt nhưng việc kết thêm một người bạn cũng không tồi.

-Không đưa cho chúng tôi danh thiếp sao? Sau này có thể tìm cô để hợp tác. Tư Gia Lệ cười nói.

-Phải đấy!

Thác Nhĩ cũng gật đầu, Duy Đa Lợi Á vội vàng đưa danh thiếp cho Thác Nhĩ và Tư Gia Lệ, sau đó ngồi xuống bên cạnh Hứa Mạt.

-Dạ tiệc Tinh Hoàn hôm nay triển lãm những gì thế?

Hứa Mạt đương nhiên cảm thấy Duy Đa Lợi Á lo lắng bồn chồn nên cố ý chuyển đề tài.

Sau khi nghe câu hỏi của Hứa Mạt, Thác Nhĩ và Tư Gia Lệ cũng không tiếp tục vây quanh Duy Đa Lợi Á nữa.

-Theo tin tức mà tôi nhận được thì là găng tay, nó sẽ sớm được tiết lộ thôi.

Thác Nhĩ trả lời.

Một lúc sau, có vài bóng người từ bên cạnh đi tới, nhìn thấy bọn họ xuất hiện, ánh mắt của mọi người lập tức bị thu hút, thậm chí có người còn đứng dậy chào hỏi.

Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên thoạt nhìn khoảng bốn mươi, năm mươi tuổi, hắn mỉm cười vẫy tay chào đám đông, theo sau là một người đàn ông và một người phụ nữ trông khoảng ba mươi tuổi.

Tất nhiên, tuổi thực tế chắc chắn sẽ khác so với vẻ bê ngoài, việc tu hành và các ứng dụng khoa học kỹ thuật có thể làm chậm quá trình lão hoá và tăng tuổi thọ.

-Bá Ân, người phụ trách chính của Tinh Hoàn, ông ấy chịu trách nhiệm về công việc hàng ngày của Tinh Hoàn.

Thác Nhĩ ở bên cạnh Hứa Mạt thì thâm:

-Hai người phía sau là con của ông ấy, Lạp Kim và Tái Lâm Na.

Kể từ khi bọn họ xuất hiện, ánh mắt của Hứa Mạt đều dán chặt vào người đối phương, Bá Ân không phải Phất Lôi Đức.

Đương nhiên, Phất Lôi Đức cũng là một lão quái vật đã mấy trăm tuổi, cho dù thành lập Công ty Tinh Hoàn, lão cũng đã ẩn nấp ở sau màn nhiều năm rồi, không thể xuất hiện công khai trước mặt người ngoài. Hắn thử thăm dò hỏi Thác Nhĩ, nhưng Thác Nhĩ đối với cái tên Phất Lôi Đức này cũng không có phản ứng gì, quả nhiên đúng như Cái Á suy đoán, Phất Lôi Đức sẽ không dùng tên thật của chính mình.

Bá Ân và những người khác vừa đi vừa chào mấy người phía trước, khi nhìn thấy Thác Nhĩ, họ mỉm cười đi tới, đưa tay ra và nói:

-Đã lâu không gặp, Thác Nhĩ thiếu gia.

Thác Nhĩ đứng dậy bắt tay đối phương:

-Bá Ân tiên sinh.

-Hai vị này là?

Bá Ân liếc mắt một cái đã nhìn thấy Hứa Mạt và Duy Đa Lợi Á đều là những gương mặt xa lạ, không nhịn được hỏi.

-Là bạn của tôi, đây là Trụ Tư tiên sinh, người cảm thấy rất hứng thú với những sản phẩm của Tinh Hoàn cho nên tôi mới đề cử hắn tới đây.

Thác Nhĩ mở miệng nói, Áo Đinh gia tộc nắm giữ danh sách đề cử.

-Xin chào, Trụ Tư tiên sinh, rất vinh hạnh được gặp ngài.

Bá Ân vô cùng lịch sự đưa tay ra, Hứa Mạt cũng đứng dậy bắt tay đối phương:

-Bá Ân tiên sinh khách khí rồi, là vinh hạnh của tôi mới đúng.

-Bá Ân tiên sinh, sản phẩm lần này thế nào? Còn giữ lại để kích thích sự thèm ăn của chúng tôi à?

Thác Nhĩ vui vẻ cười nói.

Bá Ân phì cười, mấy người xung quanh đều nhìn sang, chỉ nghe Bá Ân nói:

-Dường như mọi người đều hơi sốt ruột, thế thì tôi sẽ mang ra đây, đảm bảo sẽ không làm các vị thất vọng.

Nói xong, người ta thấy sàn nhà ở giữa hội trường bỗng nhiên mở ra hai bên, sau đó có một thứ từ phía dưới được nâng lên, bên trong rõ ràng đã thiết lập cơ quan.

Mọi người đều nhao nhao đứng dậy nhìn về vị trí chính giữa, đập vào mắt họ đầu tiên là hai người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, chia nhau đứng hai bên trái phải.
Bình Luận (0)
Comment