Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1793 - Chương 1793: Nguy Cơ Bao Vây

Chương 1793: Nguy Cơ Bao Vây Chương 1793: Nguy Cơ Bao VâyChương 1793: Nguy Cơ Bao Vây

Nhìn thấy Hứa Mạt đến, Cái Á nhẹ nhàng gật đầu, sau đó thấy khu vực giao giữa biển và mặt đất bất ngờ có chuyển động, một luồng sóng năng lượng vô hình lưu chuyển, sóng năng lượng này bao phủ khu vực biển xung quanh và tạo thành một rào cản vô hình, phong tỏa khu vực này.

Sau đó, Hứa Mạt nhìn thấy một cấu trúc kim loại khổng lồ, giống như vỏ bên ngoài của một công trình xây dựng, từ giữa cấu trúc kim loại này mở ra và tạo thành một lối đi.

Cái Á và đám người đó cứ vậy mà đi thẳng vào bên trong, đi theo con đường dẫn vào trong.

Một cơn bão xoáy mạnh mẽ xuất hiện và hút họ vào trong.

Rất nhanh, Hứa Mạc phát hiện rằng họ như xuất hiện trong một thế giới khác.

Đây là một thế giới được tạo ra bởi khoa học kỹ thuật, ngay cả bầu trời cũng là nhân tạo.

Trên mặt đất có những quần thể nhà nối dài, có nhiều người máy bận rộn, rất có tổ chức và còn có một số con người hoạt động trong đó, nhưng số lượng con người không nhiều bằng máy móc.

Đây là trung tâm thí nghiệm cốt lõi của Tinh Hoàn, cũng là căn cứ thí nghiệm quan trọng nhất của Tinh Hoàn.

Người bên ngoài gân như không có cách nào tiếp cận được nơi này.

Đây gần như là một vùng bị cô lập với thế giới bên ngoài, chỉ có vài người quan trọng nhất của Tinh Hoàn biết đến nơi này.

Tinh Hoàn cũng có các phòng thí nghiệm bên ngoài, nhưng thực tế đó là căn cứ thí nghiệm hạng hai, đây mới là nơi quan trọng nhất.

-Đây có phải là thế giới dưới lòng đất không?

Hứa Mạt thấp giọng nói nhỏ, sau đó hắn cảm thấy mình bị khóa chặt, chỉ thấy xung quanh xuất hiện rất nhiều người máy, các loại vũ khí đồng loạt nhắm vào bọn họ.

Phía trước, có một bóng người đang đi đến phía bên này, chính là Thi Lai.

Trên người Thi Lai mặc một bộ chiến giáp, trên đầu cũng đeo mũ giáp, nhưng có lộ khuôn mặt ra bên ngoài, ánh mắt nhìn về phía Cái Á và Hứa Mạt, mở miệng nói:

-Ngài Cái Á, lâu quá không gặp.

-Phải, đã mấy trăm năm rồi.

Cái Á nói:

-Có phải ngươi đã khiến Bá Ân tấn công bọn ta không?

-Ừm.

Thi Lai gật đầu:

-Ngài Cái Á, đế quốc đã không còn tồn tại nữa, tại sao vẫn còn cố chấp như vậy.

Cái Á cười lạnh một tiếng, tinh thần thực ngay lập tức bùng nổ, lao thẳng về phía đối phương. Trong một khoảnh khắc gần như nháy mắt, mũ giáp trên đầu của Thi Lai lại tỏa ra ánh sáng năng lượng, ngay lập tức một sức mạnh tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ được giải phóng ra, một cơn bão kinh hoàng bao trùm khu vực này, những người máy xung quanh dường như đã không còn hoạt động nữa.

Hứa Mạt cũng cảm nhận được áp lực đang mạnh mẽ đè nặng xuống, chỉ nghe Thi Lai nói:

-Ta đã hiểu rõ về khả năng của ngài Cái Á, nhưng trong những năm qua, Tỉnh Hoàn đã nghiên cứu ra vô số sản phẩm, trong đó có tăng cường sức mạnh tinh thần, để phòng ngừa những người có khả năng như ngài Cái Á đây.

-Được đó.

Cái Á gật đầu, sau nhiều năm như vậy, quả nhiên không hề hoang phí, hắn không hề nghi ngờ vào khả năng của nhóm Phất Lôi Đức.

Nếu không thì hắn ta cũng không đến đây.

-Mau dẫn ta đến gặp Phất Lôi Đức.

Cái Á nói...

Thi Lai nhìn về phía Cái Á mở miệng hỏi:

-Phất Lôi Đức mỗi ngày đều bận rộn với các thí nghiệm, ngay cả ta cũng không đến làm phiền hắn. Mong rằng ngài Cái Á cũng có thể hiểu điều này, ngoài ra ta cũng muốn hỏi, ngài Cái Á đến đây là đại diện cho Đế quốc hay là đại diện cho Lâm Thú?

Trước đó, hắn ta và Bá Ân đã suy đoán rằng Cái Á đã bị Thâm Uyên lợi dụng và đã chuyển sang nương nhờ vào Lâm Thú.

Hắn đi đến nơi này là để sử dụng sức mạnh của bọn họ để phát triển Thâm Uyên.

-Ta không có hứng thú phí lời với ngươi.

Cái Á nhìn vào Thi Lai và nói:

-Ta muốn nói chuyện với Phất Lôi Đức.

Thi Lai đã ra lệnh cho Bá Ân tấn công Hứa Mạt, do đó Cái Á rất bất mãn với Thi Lai và đúng thật là không có hứng thú nói chuyện với hắn ta.

Thi Lai nói:

-Ngài Cái Á, ngươi chỉ có thể nói chuyện với ta mà thôi.

Cái Á nhíu mày, liếc nhìn Bá Ân bên cạnh, cánh tay máy móc nắm chặt cổ Bá Ân, chỉ nghe hắn mở miệng nói:

-Lần này ta đến vốn chỉ muốn xem thử thôi, vẫn không ôm ấp niềm tin tuyệt đối, nếu như Phất Lôi Đức không muốn thì cũng thôi, mỗi người đều có một chí hướng riêng, nhưng có một số người không chỉ không muốn ta gặp Phất Lôi Đức mà còn trực tiếp ra tay ám sát, vậy thì chúng ta đi thôi, nhưng nếu hắn ta đã ám sát, ta sẽ lấy cái mạng này của hắn.

Nói xong, cánh tay máy móc lại hơi dùng sức nâng lên, trong ánh mắt của Bá Ân lộ ra vẻ hoảng loạn, Thi Lai nhíu mày lại, nhìn chằm chằm hành động trong tay của Cái Á.

-Thi Lai. Đúng lúc này, một hình ảnh xuất hiện từ phía trước hành lang, cũng là một người trung niên. Ánh mắt của hắn ta hướng về Cái Á và nhẹ nhàng chào hỏi:

-Ngài Cái Á.

-Chào ngài Kỳ Điểm.

Cái Á nói.

-Bá Ân năm đó còn trẻ, không quen biết Cái Á tiên sinh, xin hãy tha thứ cho hắn nếu có gì xúc phạm.

Người đàn ông trung niên lại nói:

-Ta sẽ đưa ngài Cái Á đến gặp anh trai ta ngay bây giờ.

-Vậy được.

Cái Á gật đầu.

Kỳ Điểm cũng là một trong những nhân vật cốt lõi trong đội của Phất Lôi Đức.

-Tránh ra.

Cái Á tiến lên phía trước, lạnh lùng nói với Thi Lai, Kỳ Điểm dẫn phía trước quay đầu nhìn Thi Lai, hét lớn:

-Thi Lai.

Lúc này Thi Lai mới nhường đường, nhưng trong mắt vẫn lộ ra bất mãn.

Có điều trong lòng Thi Lai cũng hiểu rất rõ, tuy rằng hắn quản lý đối ngoại, nhưng đây chỉ là chức vụ nhỏ nhất không đáng kể trong đội, nền tảng gốc rễ của bọn họ là nghiên cứu khoa học, phòng thí nghiệm mới chính là linh hồn của Tinh Hoàn, không có thành quả từ phòng thí nghiệm nghiên cứu khoa học thì Tinh Hoàn chẳng là cái thá gì cả. ...
Bình Luận (0)
Comment