Chương 1808: Mưu Kế và Phản Bội
Chương 1808: Mưu Kế và Phản BộiChương 1808: Mưu Kế và Phản Bội
-Ừm, Trụ Tư tiên sinh ngồi đi.
Phất Lôi Đức lên tiếng mời.
Hứa Mạt ngôi sang một bên.
Chỉ nghe thấy Phất Lôi Đức nói với Thi Lai:
-Ngươi có muốn nói gì không?
-Đương nhiên có.
Thi Lai nói:
-Mặc dù ta không biết tại sao đại ca lại quyết định hợp tác với bên kia chỉ vì tin tưởng lời nói của đối phương, nhưng ta vẫn cho rằng đế quốc đã là chuyện của quá khứ, và bản thân Cái Á cũng chỉ là một con chuột chạy qua đường*, không dám ló mặt, tất cả các thế lực lớn trong vũ trụ đều muốn bắt hắn, với tình hình này, tại sao chúng ta vẫn chọn hợp tác với bọn họ chứ?
*Chuột chạy qua đường: ý chỉ kẻ chuyên làm việc xấu, khiến người khác chán ghét.
-Ta biết mọi người không thể từ bỏ kế hoạch siêu căn cứ, đây là giấc mơ còn dang dở của mọi người trong đội chúng ta, các vị có chấp niệm, ta cũng vậy. Nhưng cho dù muốn hoàn thành kế hoạch siêu căn cứ, chúng ta cũng không nên chọn bọn họ. Giáo hội hiện tại khống chế tín ngưỡng của vô số người, bọn hắn có thể dễ dàng khống chế cả một tinh cầu, cung cấp nhân lực và tài chính cùng hợp tác với chúng ta, bọn hắn còn hứa với ta sẽ đáp ứng hết thảy điều kiện của mọi người. Ta không tài nào hiểu được, vốn dĩ chúng ta có lựa chọn tốt hơn, thế tại sao vẫn hoài niệm về quá khứ? Chỉ vì họ là người của đế quốc ư?
-Đế quốc đã không còn lâu rồi.
Giọng nói của Thi Lai vang vọng trong phòng họp, Từ Mạt nghe được giọng nói phẫn nộ của hắn có chút cảm hoá, nếu hắn là Phất Lôi Đức, có lẽ sẽ hơi dao động.
Hắn chuyển ánh mắt sang Phất Lôi Đức.
Phất Lôi Đức chỉnh lại kính, có vẻ hơi suy sụp tinh thần.
-Đây không phải là quyết định của một mình ta, mà là quyết định nhất trí của mọi người. Dù ngươi nghĩ thế nào thì mọi người cũng đã đưa ra quyết định và vấn đề đã được giải quyết ổn thỏa, nhưng đúng vào lúc này, ngươi lại tiết lộ tin tức ra ngoài, ngươi có bao giờ nghĩ đến hậu quả là sẽ hại chết tất cả chúng ta hay không?
Phất Lôi Đức thầm thở dài trong lòng.
Khoa học rất nghiêm cẩn nên tư duy của ông cũng rất logic.
Đừng hỏi tại sao bọn họ lại đồng ý với Cái Á và Hứa Mạt, những thứ này không cần xem, chỉ cần suy xét bọn họ đã đưa ra quyết định bây giờ sẽ làm gì, lúc này Thi Lai lại lựa chọn phản bội, điều này có thể đẩy mọi người vào hiểm cảnh.
Dù Thi Lai có giải thích thế nào thì đó cũng chỉ là một cái cớ.
-Cho nên, ngươi thật sự là đang cân nhắc vì kế hoạch siêu căn cứ, hay là vì lợi ích của riêng mình? Phất Lôi Đức thở dài nói, giọng nói có phần trầm thấp, tình cảm anh em, bạn bè mấy trăm năm nay, hắn đương nhiên không muốn như vậy.
Rất nhiều chuyện có thể đoán được.
Hắn mặc kệ chuyện bên ngoài, không có nghĩa là hắn không hiểu.
Đó là bởi vì sự hứng thú của Thi Lai đối với nghiên cứu khoa học dần nhạt nhòa, hắn quan tâm nhiêu hơn đến các vấn đề bên ngoài, vì vậy mới được giao cho nhiệm vụ giải quyết mọi chuyện ở thế giới bên ngoài và cũng là người phụ trách đoàn đội của họ bên ngoài.
Nhưng chính vì vậy mà Thi Lai cũng dần dần thay đổi.
Hắn bắt đầu chú ý đến lợi ích và niềm vui của bản thân, con cháu của Thi Lai cũng đông nhất trong số những người sáng lập ở đây, họ có một đại gia đình và một công việc kinh doanh lớn.
-Vì bản thân sao? Ta đang làm điều này vì tất cả chúng ta. Hơn nữa, giáo hội sẽ đáp ứng mọi điều kiện của chúng ta, làm sao có thể làm hại mọi người được chứ? Chúng ta đã là bạn bè hàng trăm năm, từ lâu đã không thể tách rời. Tất nhiên ta hy vọng mọi người đều có thể sống tốt.
Thi Lai nói.
-Giáo hội hứa hẹn với ngươi những gì?
Phất Lôi Đức hỏi.
Thi Lai sững sờ.
Hắn quả thật đã đưa ra những đòi hỏi cá nhân và giáo hội cũng đáp ứng hắn.
Hắn sẽ trở thành người lãnh đạo và trung tâm của đoàn đội.
-Ngươi hiểu giáo hội sao? Ngươi có biết tâm quan trọng của những chuyện mà chúng ta muốn làm không?
Phất Lôi Đức thở dài, không thể xảy ra bất kỳ rủi ro nào trong kế hoạch siêu căn cứ.
Thế lực của giáo hội mạnh như thế nào, hắn đại khái cũng rõ ràng.
Cái Á thì khác, hắn là người quen cũ, hơn nữa Phất Lôi Đức hiểu rõ Cái Á, hắn có lẽ cũng biết tâm tư của Cái Á, bọn họ là quan hệ đôi bên cùng có lợi, cần lẫn nhau, cộng với thân phận của Hứa Mạt, tất cả những điều này đều đảm bảo kế hoạch siêu căn cứ có thể thực hiện được.
-Ta đề nghị trục xuất Thi Lai khỏi đội và hạn chế mọi hành động của hắn cho đến khi chúng ta thành công rời khỏi A Tư Gia Đức.
Giọng Phất Lôi Đức trở nên nghiêm túc thêm mấy phần, hắn nói với mọi người.
Mọi người đều gật đầu đồng ý với đề nghị của Phất Lôi Đức.
Dù sao bọn họ cũng là bằng hữu mấy trăm năm, thân thiết như anh em ruột thịt, mặc dù Thi Lai có tư tâm nhưng nếu thật sự muốn bọn họ hạ thủ với hắn thì lại không làm được.
Trục xuất khỏi đội đã là hình phạt nghiêm khắc nhất.
-Trụ Tư tiên sinh có ý kiến gì không?
Phất Lôi Đức hỏi Hứa Mạt. -Không có.
Hứa Mạt lắc đầu:
-Tôi tôn trọng ý kiến của các vị trưởng bối.
-Cảm ơn.
Phất Lôi Đức nói.
Thi Lai sắc mặt có hơi tái nhợt, hắn biết nếu như bị trục xuất khỏi đội thì tất cả vinh quang hôm nay sẽ bỏ hắn mà đi.
Sở dĩ họ có được như ngày hôm nay không phải vì một cá nhân nào đó mà là vì họ là một tập thể, chính sức mạnh của tập thể sẽ khiến mọi thứ đều trở nên có thể.
Mất đi đoàn đội, năng lực cá nhân của hắn cũng có hạn. ...
Tại một khu vực của biển A Tư Gia Đức, một con tàu vũ trụ khổng lồ nổi lên từ đại dương rồi lao thẳng lên bầu trời.
Đây là tinh hạm của Tinh Hoàn.
Mấy ngày nay, Tỉnh Hoàn bận rộn với kế hoạch sơ tán.