Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1823 - Chương 1823: Đêm Tối Sâu Thắm

Chương 1823: Đêm Tối Sâu Thắm Chương 1823: Đêm Tối Sâu ThắmChương 1823: Đêm Tối Sâu Thắm

Trong trường hợp này, bọn hắn chẳng giúp ích được gì cho chính mình mà còn đem lại lợi ích cho kẻ khác, chẳng thà kết bạn với Hứa Mạt còn hơn.

Sau khi Tinh Hoàn rời đi, với tư cách là hậu duệ của Hoàng đế Đế quốc, hẳn Hứa Mạt là có thể khống chế Tinh Hoàn trong tay mình, về sau nhất định còn có cơ hội gặp lại.

-Xem ra là không thể ngăn cản được.

Thác Nhĩ nói, Phất Lôi Đức đã thể hiện sức mạnh vô địch, hơn nữa chiến hạm Tinh Hoàn cũng sở hữu sức mạnh hủy diệt đáng sợ, trong tình huống như vậy, các thế lực lớn có lẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc để bọn hắn đi?

Nếu còn tiếp tục cưỡng ép chặn giết và phá hủy tinh hạm của đối phương, kết cục rất có thể là song phương đều tổn thất, một trong các thế lực lớn có thể phải trả giá cực đắt, thậm chí toàn bộ quân đội có thể bị tiêu diệt.

Như vậy liệu bọn họ còn dám ngăn cản không?

Phần lớn là không dám, đội ngũ sáng lập Tinh Hoàn do Phất Lôi Đức dẫn đầu đã dùng một trận đại chiến để đe dọa người của các phe thế lực khác nhau.

Quả nhiên chỉ mới gặp nhóm người Phất Lôi Đức mà đã khiến những cường giả từ mọi thế lực khiếp sợ, bọn họ bắt đầu rút lui về phía tàu chính Tinh Hoàn.

Mặc dù các hạm đội trên không trung vẫn đang giao chiến, nhưng thực chất là đang trấn áp, kiêm chế lẫn nhau, chiến hạm Tinh Hoàn đã cảnh báo các hạm đội lớn trước đó bằng cách dùng đám bộ phận máy móc với các đòn công kích mang tính hủy diệt.

Cửa khoang tàu của Tinh Hoàn mở ra, Phất Lôi Đức và những người khác tiến vào bên trong.

Các hạm đội lớn vẫn đang vây quanh nhau như cũ theo các phương hướng khác nhau, giọng nói của quan chỉ huy vang lên từ bên trong Tinh Hoàn:

-Hy vọng các vị sẽ kiêm chế lại.

Vừa nói xong, Tinh Hoàn phát ra năng lượng ánh sáng chói lóa, giống như có thể tấn công bất cứ lúc nào, cùng lúc đó, Tinh Hoàn không ngừng bay lên không trung.

Những cường giả của các thế lực lớn ồ ạt lên chiến hạm, sau đó hạm đội tiếp tục đuổi theo, họ vậy mà vẫn chưa muốn bỏ cuộc.

Không lâu sau, các hạm đội lần lượt tiến vào không gian và rời khỏi A Tư Gia Đức.

Trên con tàu chính của giáo hội.

Trong phòng chỉ huy, Hoa Lai Sĩ và Nạp Già đi tới, ở màn hình phía trước xuất hiện khuôn mặt của một vị nguyên lão giáo hội.

-Theo sát bọn họ, đừng để bị bỏ lại, ta sắp đến rồi. Vị nguyên lão kia nói.

-Đã hiểu.

Hoa Lai Sĩ gật đầu nói, mặc dù hắn làm gì được đối phương, nhưng chỉ cần dính bên trên Tinh Hoàn, đối phương sẽ không thể trốn thoát. Dù Tinh Hoàn có mạnh đến đâu thì cuối cùng cũng chỉ có một lực lượng nhỏ, còn quân đội thực sự của bọn họ thì vẫn chưa đến, chỉ cần không để đối phương chạy thoát.

Hơn nữa không chỉ có giáo hội bọn hắn, các thế lực khác chắc chắn sẽ phối hợp với hành động của bọn hắn.

-Bọn họ đang tăng tốc. Quan chỉ huy nói.

-Đuổi theo hết tốc lực, khóa chặt vị trí tín hiệu của bọn họ.

Hoa Lai Sĩ lạnh lùng nói, các hạm đội lớn tiếp tục di chuyển về cùng một hướng.

Không gian rộng mênh mông.

Mặc dù hạm đội vẫn chậm rãi đuổi theo, trông thì có vẻ cực kỳ nhỏ bé, giống như một sự tồn tại không đáng kể.

Hai bên truy đuổi nhau trong không gian, điều khiến Hoa Lai Sĩ và những người khác ngạc nhiên là Tinh Hoàn không hề sử dụng bất kì thủ đoạn nào để loại bỏ bọn họ mà chỉ làm theo kế hoạch của chính họ.

-Đó là cái gì?

Đúng lúc này, quan chỉ huy thấp giọng nói, trong không gian vô tận xuất hiện một điểm sáng mờ nhạt.

-Khóa chặt.

Bọn họ tập trung vào điểm sáng, sau đó nhìn thấy một màn cực kỳ chấn động, một bóng người đứng sững trong vũ trụ nhìn chằm chằm vào bọn họ, như chờ đợi bọn họ đến gần.

Đúng lúc này, bóng người kia đột nhiên tăng tốc và lao về phía họ.

-Khóa chặt, giết hắn. Hoa Lai Sĩ nói.

Lời vừa dứt, vũ khí sát thương của tinh hạm được giải phóng, trong phút chốc, từng chùm ánh sáng hủy diệt bắn ra, bao phủ toàn bộ không gian, tiếng nổ im ắng giống như pháo hoa rực rỡ nở rộ trong không gian.

Hoa Lai Sĩ nhìn chằm chằm về phía bên kia, chắc là hắn đã chết rồi? Ai điên đến mức đi tìm cái chết như thế này?

-Hắn tới gần đây rồi.

Lúc này, một giọng nói có chút hoảng hốt thốt ra, là giọng của quan chỉ huy.

Khoảng cách giữa hai phe trong không gian rất xa, nhưng ở đợt tấn công này, họ không những không giết được đối phương mà còn đưa đối phương đến gần tinh hạm hơn.

Con ngươi của Hoa Lai Sĩ co lại, có người dám tấn công chủ hạm của bọn họ?

Nếu không phải là kẻ điên thì chỉ có thể là...

Nghĩ tới đây sắc mặt Hoa Lai Sĩ bỗng nhiên trắng bệch, không thể nào, đối phương có Hủy Diệt giả?

Chẳng lẽ thật sự là Lâm Thú?

Lâm Thú đang ở Thâm Uyên, từ Thâm Uyên đến đây căn bản không có đủ thời gian, trừ khi Lâm Thú đã đến từ rất sớm. Hoặc là còn có Hủy Diệt giả khác tồn tại và vẫn luôn chuẩn bị?

Lúc này, Nạp Già bên cạnh hắn đi ra ngoài.

-Thánh Tử đi đâu vậy?. Hoa Lai Sĩ hỏi.

-Chuẩn bị rút lui.

Nạp Già nói, giọng nói lạnh lùng khiến cho sắc mặt Hoa Lai Sĩ lộ vẻ khó xử.

Rút lui?

Đương nhiên là đang ám chỉ hạm đội nhỏ bên trong chủ hạm rút lui, đối phương cho rằng chủ hạm gặp nguy hiểm...

Giả sử có một Hủy Diệt giả đột nhập vào chủ hạm...

-Hất hắn ra.

Hoa Lai Sĩ nói, trong không gian, mặc dù Hủy Diệt giả mạnh mẽ, nhưng tốc độ cũng không bằng tinh hạm.

-Đối phương đã tấn công cửa khoang.

Sắc mặt của quan chỉ huy thay đổi một cách kinh ngạc, trong thời gian trò chuyện ngắn ngủi, đối phương đã tới gân tỉnh hạm.

Đây là tín hiệu cực kỳ nguy hiểm, Hoa Lai Sĩ hiểu rõ việc để một Hủy Diệt giả tiếp cận tỉnh hạm có ý nghĩa như thế nào.

Một khi cửa khoang bị cưỡng ép phá vỡ thì còn ai có thể ngăn chặn một Hủy Diệt giả đang ở bên trong tinh hạm được chứ?
Bình Luận (0)
Comment