Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1832 - Chương 1832: Cánh Cổng Thời Gian

Chương 1832: Cánh Cổng Thời Gian Chương 1832: Cánh Cổng Thời GianChương 1832: Cánh Cổng Thời Gian

-Giáo hội phải ngăn chặn những chuyện này xảy ra.

A Đức Lạp khẽ gật đầu, cuối cùng cũng đi vào vấn đề chính.

-Có phải giáo hội đang lên kế hoạch tấn công thâm uyên và bắt giữ Lâm Thú ư?

A Đức Lạp nói:

-Nếu Giáo hoàng bệ hạ đích thân ra tay, với sức mạnh thân thánh mà Đấng Tạo Hoá ban tặng cho bệ hạ, chắc hẳn dư sức để bắt giữ Lâm Thú và loại bỏ tai hoạ ngầm của chiến tranh rồi.

Nếu A Sắt Phu hiên ngang lẫm liệt, vậy thì cứ thuận theo đối phương đi.

-Không...

A Sắt Phu lắc đầu:

-Mối đe dọa từ Lâm Thú là ở bên ngoài sáng, nhưng cũng có những mối đe dọa ẩn giấu trong bóng tối. Thế lực của Cái Á và những người khác... Những người này đang ẩn náu trong bóng tối, không biết chúng sẽ gây ra cơn bão gì, nếu chúng ta có thể tìm thấy và bắt được chúng, đương nhiên sẽ trừ khử được mối nguy hiểm tiềm ẩn này.

-Lâm Thú là người mạnh nhất bên kia, bắt Lâm Thú chẳng phải sẽ dễ dàng hơn sao?

A Đức Lạp và A Sắt Phu đang đánh thái cực, đối phương muốn dẫn dắt chủ đề nhưng hắn lại không cho đối phương đắc thủ.

Chẳng phải vì hòa bình sao? Đi tìm Lâm Thú đi.

-Đoàn đội sáng lập Tỉnh Hoàn ở A Tư Gia Đức là nhóm nghiên cứu khoa học hàng đầu của đế quốc lúc bấy giờ, trong tay bọn họ có trình độ công nghệ cấp độ hủy diệt, mối đe doạ của bọn họ còn lớn hơn cả Lâm Thú, chỉ riêng thực lực của Lâm Thú đã có hạn, nhưng sức mạnh hủy diệt của khoa học công nghệ đỉnh cao còn mạnh hơn siêu phàm giả.

A Sắt Phu cũng biết đối phương đang đánh trống lãng nên cũng không tiếp tục thừa nước đục thả câu, dứt khoát nói thẳng:

-Theo như điều tra của giáo hội chúng ta, Hứa Mạt, một tu hành giả của áo thần điện đã ở trong thâm uyên ba năm và có một số mối liên hệ với Lâm Thú và Cái Á, thậm chí hắn có thể biết tung tích của Cái Á và những người khác. Đây cũng là mục đích trong chuyến đi lần này của chúng ta, hy vọng áo thần điện có thể hợp tác với chúng ta vì hòa bình của vũ trụ.

Nếu Hứa Mạt nghe được lời của đối phương, hắn sẽ xúc động chết mất, hắn vậy mà thực sự đã liên quan đến hòa bình của vũ trụ cơ đấy...

-A Sắt Phu tiên sinh chắc hẳn đã nghe nói qua, Hứa Mạt chính là người thừa kế "hàng thứ nhất" của áo thân điện chúng ta.

A Đức Lạp không khỏi lạnh lùng nói khi nghe đối phương cuối cùng cũng lộ ra mục đích chính của mình.

-Chúng ta đương nhiên biết điều này, cho nên chúng ta chỉ tìm Hứa Mạt để hợp tác điều tra. Nếu hắn không biết tin tức về Cái Á, chúng ta sẽ không làm khó hắn. A Sắt Phu tiếp tục:

-Việc này rất quan trọng, bằng không chúng ta cũng sẽ không đến đây. Giáo hội vẫn luôn kính nể Áo thần điện, cũng tin tưởng Áo thần điện có thể hiểu cho chúng ta.

-Xin lỗi, A Sắt Phu tiên sinh.

Điện chủ A Đức Lạp ngắt lời:

-Xin lỗi vì ta không thể hiểu được hành động của giáo hội. Đế quốc Khải Lai Tư và nước cộng hoà Áo Bố Lai Ân đang diễn ra chiến tranh, nếu giáo hội vì hòa bình của vũ trụ thì có thể đi giải quyết cuộc chiến này. Thâm uyên đe dọa vũ trụ, giáo hội có thể đi xuống thâm uyên để giữ hòa bình của vũ trụ. Hứa Mạt bây giờ vẫn chỉ là một nhân vật nhỏ bé, không thể uy hiếp được vũ trụ. A Sắt Phu tiên sinh tìm nhầm chỗ rồi.

-A Đức Lạp tiên sinh, chẳng lẽ ta nói còn chưa đủ rõ ràng sao? Hứa Mạt có thể đã lừa gạt Áo thần điện hoặc cấu kết với Thâm uyên. Hắn có thể biết tung tích của Cái Á, đủ để gây ra uy hiếp to lớn cho vũ trụ trong tương lai.

A Sắt Phu vẫn mỉm cười đáp lại, nhưng nụ cười của hắn mang lại cho người ta một cảm giác lạnh sống lưng.

-Cho dù Hứa Mạt có lừa dối Áo thần điện đi chăng nữa, Áo thần điện cũng có phán đoán riêng của mình. Nếu giáo hội thực sự quan tâm đến hòa bình của vũ trụ thì nên cân nhắc nhiều hơn để thuyết phục Đế quốc Khải Lai Tư và Nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân chấm dứt chiến tranh. Có như thế, dân chúng của Đế quốc Khải Lai Tư và Nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân sẽ vô cùng cảm tạ ân đức của giáo hội.

A Đức Lạp vẫn bình tĩnh đáp lời.

-Hứa Mạt có vấn đề hay không, giao cho chúng ta điều tra một chút là biết.

A Sắt Phu nói.

-Xin lỗi A Sắt Phu tiên sinh, nếu Áo thần điện nói rằng muốn kiểm tra Thánh tử của ông và giao Ngài ấy cho Áo thần điện của chúng ta, liệu giáo hội có đồng ý không?

Điện chủ A Đức Lạp trả lời.

A Sắt Phu mỉm cười:

-Trở lại khi chúng ta ở thâm uyên, lập trường của Áo thần điện đã xảy ra vấn đề. Chẳng lẽ đây không phải là vấn đề của riêng một mình Hứa Mạt mà là vấn đề của toàn bộ Áo thần điện ư? Ta vẫn muốn tin rằng áo thân điện không có bất kỳ mối liên hệ nào với thâm uyên. Một số chuyện không vui xảy ra trước đây chỉ là hiểu lâm.

A Sắt Phu lúc này mới đề cập đến những chuyện đã xảy ra trong Thâm uyên. Vài năm trước, trong trận chiến ở Thâm uyên, Giáo hội và Áo thần điện đâu chỉ là không hài lòng mà còn gây chiến với nhau, cả hai bên trên tay đều đã nhuốm đầy máu của đối phương rồi.

Làm sao giáo hội có thể quên chuyện này được? Cả hai bên đều khắc cốt ghi tâm.

Tuy nhiên, bầu không khí thân thiện vừa rồi giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, chỉ cần Áo thần điện chịu giao Hứa Mạt cho bọn họ thì giáo hội có thể quên đi sự khó chịu dưới thâm uyên.

Song thái độ cứng rắn của A Đức Lạp khiến A Sắt Phu nhận ra rằng để áo thần điện tự mình giao ra Hứa Mạt là chuyện không thể nào, tuy rằng khi đến hắn cũng không ôm kỳ vọng quá cao vì nói cho cùng Hứa Mạt cũng là người thừa kế 'hàng đầu tiên của áo thần điện, nhưng dù sao thì hắn cũng phải thử một lần.

-Khi nào thì giáo hội trở thành người thực thi pháp luật của vũ trụ thế?
Bình Luận (0)
Comment