Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1836 - Chương 1836: Hành Trình Tìm Kiếm

Chương 1836: Hành Trình Tìm Kiếm Chương 1836: Hành Trình Tìm KiếmChương 1836: Hành Trình Tìm Kiếm

Giọng nói của A Đức Lạp rất cường thế.

-A Đức Lạp.

A Sắt Phu tiến lên trước một bước, giọng hắn vang vọng trên bầu trời.

Bầu trời đột nhiên sáng lên, thánh quang bao trùm không gian vô tận, bao trùm một khu vực rộng lớn vô biên, bao phủ toàn bộ Áo thần điện, bao trùm bán kính hàng trăm dặm.

Cả thế giới dường như đổi màu, A Sắt Phu như được tắm trong thánh quang, trang nghiêm và thiêng liêng, giống như một vị thần.

Xung quanh áo thần điện, người dân Nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân đều chấn động trong lòng, thánh quang rơi xuống, tất cả bọn họ đều nằm trong phạm vi của thánh quang. Giờ khắc này, nếu A Sắt Phu muốn phá hủy không gian này, hắn có thể làm dễ như trở bàn tay.

-Giáo hội luôn tôn trọng Áo thần điện, Giáo hoàng bệ hạ cũng từng ca ngợi Áo thần điện. Người tin rằng Áo thần điện là thánh địa để tu hành chứ không phải nơi mưu cầu danh lợi. Tuy nhiên, hành vi của điện chủ A Đức Lạp hôm nay đã khiến cho ta hoài nghi điều này. Lời nói của ngươi chế giễu Giáo hội và bôi nhọ Giáo hoàng bệ hạ, không có chút tôn kính nào. Nếu như ngươi cứ khăng khăng làm như vậy, Đấng Tạo Hóa sẽ giáng xuống thần phạt.

Giọng nói của A Sắt Phu vang vọng trên bầu trời. Khi những tia thánh quang rơi xuống, chúng giống như vô số thanh kiếm sắc bén, như thường lệ, lướt qua đám người, chỉ là vẫn chưa thực sự bộc phát lực công kích, tất cả những chuyện này đều chỉ xảy ra dưới một ý nghĩ của A Sắt Phu.

-Ngươi vô duyên vô cớ đến Áo thần điện của chúng ta để bắt người thừa kế của Áo thần điện. Nhân danh Chúa đã muốn buộc Áo thần điện tội bất kính, rốt cuộc là giáo hội tín phụng thần linh, hay thần linh chỉ là một cái cớ để giáo hội định tội và giết người?

A Đức Lạp bước về phía trước, một luông khí tức đáng sợ đột nhiên lan ra khiến cho thánh quang chậm lại, thời gian và không gian như đứng yên, vạn vật dường như ngừng chảy.

-Nếu Đấng Tạo Hóa ở đây, thì là Áo Thần Điện khinh nhờn Thần linh, hay là các hạ khinh nhờn Thần linh?

A Sắt Phu không trả lời câu hỏi của A Đức Lạp. Hắn lẩm bẩm điều gì đó, lập tức thánh quang bùng nổ, bầu trời ngày càng sáng hơn. Không chỉ có hắn, lấy cơ thể hắn làm trung tâm, những người trong giáo hội kia dường như cũng đang lẩm bẩm cái gì đó, giống như họ đang câu nguyện với các vị thần.

-Hứa Mạt ở đâu?

Lúc này Lâm Hư lớn tiếng hỏi, tiếng nói của hắn trực tiếp vang vọng trong đầu mọi người ở Áo thần điện. Đột nhiên, rất nhiều siêu phàm giả tuyệt cảnh với tu vi tương đối yếu đồng thời hướng về một nơi, tựa như họ đang nhìn sang đó một cách mất kiểm soát.

Mà hướng họ đang nhìn chính xác là nơi Hứa Mạt đang ở.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của Lâm Hư dán chặt vào vị trí của Hứa Mạt.

Lâm Hư giơ tay lên không trung, lập tức một bàn tay năng lượng khổng lồ chộp thẳng về phía Hứa Mạt, không cần phí lời.

Bọn họ tới đây để bắt người, người của Lâm thị và giáo hội khác nhau, bọn họ không có những đạo đức giả chính nghĩa đó, bây giờ bọn họ chỉ muốn bắt người.

Một tiếng hừ lạnh vang lên, bùm một tiếng nổ lớn, bàn tay lớn đang tóm lấy Hứa Mạt rơi xuống và vỡ vụn trong không khí, biến thành ánh sáng năng lượng và tiêu tan vào hư vô.

Lâm Hư liếc nhìn A Đức Lạp nói:

-Xem ra hôm nay ngươi là khăng khăng muốn động thủ.

Hắn vừa nói xong, sức mạnh tinh thần khủng khiếp bao trùm không gian vô biên và áp bức tất cả tu hành giả trong Áo thần điện.

Áp lực của Kẻ hủy diệt thật đáng sợ, lúc này, rất nhiều siêu phàm giả trong Áo thần điện chỉ cảm thấy không thể di chuyển, ngay cả những người ở cấp độ Thiên hành giả cũng cảm thấy áp lực hít thở không thông. Trước mặt đối phương, họ giống như một đứa trẻ đối mặt với một người khổng lồ.

Hứa Mạt cũng cảm nhận được áp lực, trên thực tế áp lực của Lâm Hư chủ yếu rơi vào người hắn.

Nhưng vào lúc này, hắn cảm thấy một lực lượng khác đang bao trùm cơ thể mình, đó là hơi thở năng lượng do Điện chủ A Đức Lạp phóng ra, bảo vệ hắn trong đó.

-Mặc dù Áo thần điện có cơ hội tạo ra thánh địa để tu hành ở Nước cộng hoà Áo Bố Lai Ân, nhưng nếu như quá tự cho mình là đúng thì cơ nghiệp mấy trăm năm qua có thể bị chôn vùi trong phút chốc.

Lâm Hư hung hăng nói, đe dọa Áo thần điện.

Lâm thị, có sự tự tin như vậy.

Đối với gia tộc từng thống trị đế quốc, Lâm thị có lực lượng mạnh nhất vũ trụ, càn quét vạn vật, cho đến ngày nay, Lâm thị vẫn là Lâm thị của Đế Tinh, trong mắt Lâm thị, Áo thần điện chỉ là một thế lực vừa mới nhú.

Trăm năm truyền thừa và một số cơ hội, làm sao có thể so với Lâm gia gốc gác mấy chục triệu năm chứ?

Khi họ ở Thâm uyên, Lâm Hư vô cùng bất mãn với những gì Áo thần điện làm, họ từng đánh nhau với những người trong Thâm uyên, bây giờ lại che giấu Hứa Mạt, chọc giận Lâm Hư mới khiến hắn ăn nói thô lỗ như vậy.

Giọng nói của hắn lạnh lùng hống hách, khi hắn tiến lên, một cơn bão tinh thân lực mạnh mẽ hơn bao trùm không gian vô biên, dường như cũng tương tự với năng lực thần vực, áp chế tất cả người tu hành, ngoại trừ A Đức Lạp trong Áo thần điện, ngay cả là một nhân vật cấp bậc Thiên hành giả hàng đầu vẫn cảm thấy ngột ngạt và suy sụp trước áp lực tinh thần này.

Nếu hắn thực sự muốn đại khai sát giới thì những Thiên hành giả sẽ chẳng là cái đinh gì trước mặt một nhân vật cấp bậc Kẻ hủy diệt như hắn.

Sở dĩ Kẻ hủy diệt được gọi là 'Kẻ hủy diệt' là vì năng lực của bọn họ có thể đe dọa đến sự tôn vong của hành tỉnh và có khả năng hủy diệt trời đất, nếu để họ chiến đấu, ngay cả một thành phố cũng không thể chống chọi được. -Hai vị... Đúng lúc này, trong hư không truyền đến một giọng nói, tiếng nói này tưởng chừng không lớn, nhưng lại rõ ràng đã lọt vào tai của mọi người.
Bình Luận (0)
Comment