Chương 1844: Cánh Cửa Bí Ẩn
Chương 1844: Cánh Cửa Bí ẨnChương 1844: Cánh Cửa Bí Ẩn
Trên hành tinh này mỗi ngày có rất nhiều người chết và mất tích, căn bản không có ai quản.
Lúc này, tại nhà của Tổng đốc đại nhân Tạp Mạt Nhĩ.
Bên ngoài có lực lượng vũ trang hùng hậu đang canh giữ, khu vực xung quanh cũng được canh gác nghiêm ngặt, ngay cả một con ruồi cũng không thể bay vào khu vực này.
Trong hoa viên đằng sau nhà của Tổng đốc đại nhân Tạp Mạt Nhĩ lúc này có rất nhiều người, những người này đều quần là áo lượt, đang thưởng thức những người phụ nữ trước mặt.
Những người phụ nữ này đều rất xinh đẹp, ăn mặc phong phanh, đang quỳ trên mặt đất, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
-Mọi người, ở đây tập hợp rất nhiều minh tinh đều đến từ hành tinh Mã Nhĩ của chúng ta, các vị cứ từ từ lựa chọn.
Tạp Mạt Nhĩ cười nói.
Ở một hành tinh không có trật tự, hắn chính là hoàng đế chỗ này, muốn làm gì thì làm.
Tạp Mạt Nhĩ vô cùng hưởng thụ loại cảm giác này, không ai có thể quản được hắn, với quyền lực nắm trong tay, lại thêm đồng minh của hắn, chỉ cần chiến tranh còn tiếp diễn là đã đủ để hắn có thể khống chế hành tinh Mã Nhĩ.
Những người xung quanh đều là 'bạn bè' của hắn, khi nghe những lời của Tạp Mạt Nhĩ, họ lập tức nhao nhao bước tới để chọn 'món hàng' của mình.
Lúc này, phía sau có người thì thâm vào tai Tạp Mạt Nhĩ điều gì đó, Tạp Mạt Nhĩ đột nhiên nói:
-Mọi người, tôi có việc phải làm. Xin lỗi không thể tiếp được. Ở đây các bạn có thể vui chơi tùy thích.
Nói xong, hắn cười sang sảng rồi rời khỏi đây.
Tạp Mạt Nhĩ đi đến một căn phòng khách bí mật trong Phủ Tổng đốc, nơi có một 'giáo sĩ khí chất bất phàm đang chờ đợi hắn. Khi nhìn thấy đối phương, Tạp Mạt Nhĩ đặt tay phải lên ngực mình, mỉm cười nói:
-Đại giáo chủ tiên sinh.
-Đại nhân Tạp Mạt Nhĩ.
Đại giáo chủ Lai Lợi đáp lại lời chào bằng một nụ cười.
-Đại giáo chủ tiên sinh, lễ vật ngài cần ta đã chuẩn bị xong, ngài nhìn xem.
Tạp Mạt Nhĩ bước sang một bên, một cánh cửa mở ra. Hóa ra đó là một phòng giam bí mật với rất nhiêu trẻ em bị giam bên trong. Phòng giam của họ được cách âm, trông giống như một phòng thí nghiệm.
Đại giáo chủ Lai Lợi làm một động tác sám hối, rồi nói:
-Tạp Mạt Nhĩ đại nhân, vì lòng thành kính của ngài, Chúa sẽ tha thứ cho hành vi thô lỗ của ngài. Giáo hội là muốn cứu vớt bọn nhỏ, chứ không phải là như thế này. -Ta đương nhiên hiểu rõ.
Đã sớm quen với cách nói chuyện của đối phương, Tạp Mạt Nhĩ cười nói:
-Cho nên sự thống khổ mà bọn họ hiện tại phải chịu đều có ý nghĩa cả, bọn họ sẽ được giáo hội cứu rỗi, không phải sao? Đại giáo chủ tiên sinh.
Đại giáo chủ Lai Lợi không nhiều lời, mà chỉ nói:
-Tạp Mạt Nhĩ đại nhân, chuyện sau đó còn cần làm phiên ngài.
-Đã hiểu, ta sẽ dựa theo phân phó của đại giáo chủ tiên sinh tiến hành sàng lọc, vê phần những người còn lại, đại giáo chủ tiên sinh yên tâm, giao cho ta xử lý là được.
Tạp Mạt Nhĩ nói.
-Hi vọng Tạp Mạt Nhĩ đại nhân có thể đối xử tử tế với bọn nhỏ.
Lai Lợi đại giáo chủ đạo đức giả nói.
-Đương nhiên rồi.
Tạp Mạt Nhĩ mỉm cười gật đầu, trong lòng thâm mắng đối phương giả ngu.
Về phần giáo hội chọn người làm cái gì, hắn không quan tâm, mặc dù tò mò nhưng cũng sẽ không hỏi, đây hẳn là bí mật của giáo hội.
Giáo hội lớn như vậy, đương nhiên cũng cần phải bồi dưỡng một số người đặc biệt, Tạp Mạt Nhĩ có thể hiểu được.
Mà vùng đất bị chiến tranh tàn phá là thuận tiện nhất để làm loại việc này.
-Đúng rồi, đại giáo chủ tiên sinh, ngài biết đấy, bên ngoài chiến loạn, rất nhiêu phụ nữ đang gặp phải nguy hiểm, trong đó còn có một số đang ở độ tuổi thanh xuân. Đại giáo chủ tiên sinh có thể cứu vớt một hai người hay không?
Tạp Mạt Nhĩ lại hỏi.
-Nếu Tạp Mạt Nhĩ tiên sinh đã có lòng, ngài cứ sắp xếp đi.
Lai Lợi đại giáo chủ nói.
-Đại giáo chủ tiên sinh, mời ngài vê chỗ cũ nghỉ ngơi, tôi sẽ thu xếp mọi việc.
Tạp Mạt Nhĩ cười nói, rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên hai người làm loại chuyện này.
Chỉ bằng cách đạt được sự hợp tác với giáo hội và hình thành một cộng đồng cùng lợi ích, Tạp Mạt Nhĩ mới có thể nắm được quyền kiểm soát tuyệt đối đối với hành tinh Mã Nhĩ.
Về phân những người và thế lực trung thành với nước Cộng hòa đã sớm bị bọn họ thanh trừng qua một lần, hơn nữa không có sức mạnh quân sự thì không thể điều khiển được các tỉnh hạm, những người kia chạy không thoát khỏi hành tinh này đâu.
-Nhân tiện, trên hành tinh gần đây có một thế lực vũ trang, Tạp Mạt Nhĩ đại nhân xin hãy chú ý.
Đại giáo chủ Lai Lợi lại nói:
-Thế lực này hình như từ bên ngoài đến và nắm giữ tinh hạm.
-Vâng, cảm ơn đại giáo chủ tiên sinh đã nhắc nhở. Chúng tôi đã biết rồi, đang cho người để mắt tới, chuẩn bị giải quyết.
Tạp Mạt Nhĩ trả lời, Hành tinh Mã Nhĩ không cho phép bất kỳ thế lực nào khác có mặt ở đây, họ muốn nắm quyền kiểm soát tuyệt đối.
Lai Lợi đại giáo chủ cũng không nói nhiều, hiện tại giáo hội càng chú ý tới sự phát triển của thế lực ở các hành tinh đang hỗn loạn tại nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân hơn, cho nên họ mới tới đây.
Đại giáo chủ Lai Lợi hài lòng bước ra khỏi nhà Tổng đốc Tạp Mạt Nhĩ, nụ cười ôn hòa lúc này đã quay trở lại trên khuôn mặt hắn.
Tạp Mạt Nhĩ đích thân hộ tống Đại giáo chủ Lai Lợi ra ngoài, đi tới chiếc tinh hạm cỡ nhỏ bên cạnh.
-Đại giáo chủ tiên sinh đi thong thả.
Tạp Mạt Nhĩ cười nói.
-Tạp Mạt Nhĩ đại nhân, lòng tốt của ngài sẽ được Đấng Tạo Hóa che chở.
Đại giáo chủ Lai Lợi ôn tôn nói, Tạp Mạt Nhĩ đặt tay lên ngực hơi cúi đầu, nhìn đại giáo chủ Lai Lợi tiến vào tinh hạm.
Cửa sập tinh hạm mở ra rồi giương buồm, bay lên bầu trời phía trên thành phố.
Trong khoang nghỉ ngơi của tinh hạm, một thị vệ giáo hội tiến tới, câm ly rượu và gọi: