Chương 1894: Trận Đấu Cuối Cùng
Chương 1894: Trận Đấu Cuối CùngChương 1894: Trận Đấu Cuối Cùng
-Rút.
Những người khác ngay lập tức hiểu được ý định của Già và rút lui theo hắn.
Làm sao Ni Đức Hoắc Cách có thể buông tha cho bọn họ, thân hình to lớn và uy nghiêm của nó có tốc độ rất đáng sợ, trong khi truy đuổi bọn họ, nó điên cuồng bắn ra những đòn tấn công cấp hủy diệt khiến đám người suýt chút nữa bị trúng đòn.
Đoàn người chạy với tốc độ cực nhanh, chẳng mấy chốc đã có người hỗ trợ từ xa đi đến, Già tự mình chạy về phương hướng đại quân để thu hút Ni Đức Hoắc Cách.
Đôi mắt hung dữ của Ni Đức Hoắc Cách nhìn chằm chằm vào những bóng người đang đến gần, mắt nó lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, sau đó thấy nó đột nhiên xoay người bay lên trời, thay vì tiếp tục tấn công thì nó lại quay người bỏ chạy.
Cho dù có đội ngũ kia có đến thì cũng khó đối phó với Ni Đức Hoắc Cách, bản chất của Ni Đức Hoắc Cách rất xảo quyệt, vậy mà lại lựa chọn trực tiếp rút lui.
-Thứ súc sinh này...
Già mắng một tiếng, thân thể thân thể bọn họ đột nhiên quay người đuổi theo Ni Đức Hoắc Cách, nói:
-Đuổi theo, đừng để nó chạy thoát.
Nhóm người di chuyển rất nhanh, đuổi theo Ni Đức Hoắc Cách suốt chặng đường, vất vả lắm mới gặp được Ni Đức Hoắc Cách nên nhất định phải giết được nó, nếu họ để nó đi thì hậu quả sau này sẽ không lường trước được.
Ở phía xa, một chiếc tinh hạm với tốc độ khủng khiếp đang lao về phía trước, Hứa Mạt và Linh đang đứng trên nóc của tỉnh hạm, luồng gió khủng khiếp thổi qua cơ thể họ phát ra âm thanh cuồng bạo. Dù tốc độ của người siêu phạm có nhanh thì cũng không thể nhanh hơn tỉnh hạm.
Trong chiến giáp "Danh sách thứ nhất", Hứa Mạt nheo mắt đã nhìn thấy cơ thể của Ni Đức Hoắc Cách trước mặt, cơ thể của đối phương quá lớn nên mục tiêu cũng rất rõ ràng.
Chỉ nhìn thấy một luông sáng rực rỡ trên tinh hạm rồi khóa chặt cơ thể Ni Đức Hoắc Cách từ xa, sau đó tỏa ra một vòng ánh sáng mạnh mẽ, tấn công về phía của Ni Đức Hoắc Cách.
-Bùm...
Đòn tấn công của tinh hạm đánh trúng lớp vảy cứng của Ni Đức Hoắc Cách, Ni Đức Hoắc Cách gầm lên, thân thể của nó vặn vẹo về phía trước, đôi cánh buông xuống giữa không trung mà không quay đầu lại, dường như nó nhận ra mình đang bị phục kích.
Tuy nhiên, tinh hạm vẫn đang nhanh chóng tiếp cận, Ni Đức Hoắc Cách đột nhiên quay lại và phóng ra một chùm tia hủy diệt vê phía tinh hạm đang đuổi theo.
Kích thước của loại tinh hạm cỡ nhỏ này còn kém xa Ni Đức Hoắc Cách, nếu muốn trực diện chiến đấu thì thực sự không phải là đối thủ của Ni Đức Hoắc Cách.
Tinh hạm vẽ ra một vòng cung hoa lệ né tránh đòn tấn công của đối phương, Ni Đức Hoắc Cách bắn ra ánh sáng năng lượng một cách điên cuồng, tinh hạm bay thẳng lên trời, cùng lúc đó, hai bóng người trên tinh hạm là Hứa Mạt và Linh tách ra và hướng về phía của Ni Đức Hoắc Cách.
Nếu chỉ có một Ni Đức Hoắc Cách thì với sức mạnh hiện tại của họ đối phó với nó cũng không có gì khó khăn.
Ni Đức Hoắc Cách nhìn chằm chằm hai người đang chạy về phía nó, hai tròng mắt hơi xếch lên, lộ ra vẻ tàn nhẫn và khát máu.
-Nhìn kiểu gì cũng thấy tên này không phải là kẻ tốt lành gì.
Hứa Mạt nói thầm khi nhìn thấy đôi mắt đó, sức mạnh của Thần Vực bùng nổ, tinh thần lực xâm chiếm, đôi mắt của hắn cũng tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, trong đó ẩn chứa ánh sáng năng lượng sâu thắm đến đáng sợ, như thể muốn giam Ni Đức Hoắc Cách vào trong đó chỉ bằng một cái nhìn.
-Bùm...
Dường như Ni Đức Hoắc Cách cũng có sức mạnh của lĩnh vực, toàn bộ khu vực đều ẩn chứa cơn bão hủy diệt, cánh chim kích động, nó phát ra một tiếng gầm và cơ thể khổng lồ như Ma Thần lao về phía của Hứa Mạt và Linh, hai móng vuốt sắc nhọn vung xuống. Nhìn từ dưới lên, những móng vuốt khổng lồ giống như năm đỉnh núi sắc nhọn, những luồng khí hủy diệt bùng phát ẩn chứa trên những móng vuốt với sức công kích kinh khủng.
-Vừa hay để xem thử Ni Đức Hoắc Cách mạnh đến mức nào.
Trong lòng Hứa Mạt sinh ra một ý nghĩ, hắn không né tránh mà còn tăng tốc về phía Ni Đức Hoắc Cách, hắn vung cánh tay lên, một tia sáng hủy diệt từ cánh tay hắn xuất hiện, lúc này Hứa Mạt bị một bóng đen bao vây, giống như bản thể phụ của Thần Ma.
Một âm thanh sắc bén truyền tới, ánh sáng hủy diệt tàn phá bừa bãi xung quanh, khi hắn vung cánh tay của mình, vô số tia sáng hủy diệt bộc phát bắn thẳng về phía của Ni Đức Hoắc Cách. Sức mạnh hủy diệt bên trong Thần Vực lao thẳng vào Ni Đức Hoắc Cách khiến cho Ni Đức Hoắc Cách điên cuồng gầm lên, hai mắt lộ ra tia máu đỏ ngầu, lạnh như băng, trong đầu của nó, Hứa Mạt vừa giống thần lại vừa giống quỷ, muốn diệt sạch tinh thần lực của nó.
Trong nháy mắt, nhân loại nhỏ bé kia bỗng chốc lại trở nên uy nghiêm cao lớn giống như nó.
Hơn nữa, Hứa Mạt không phải là người duy nhất tấn công nó, toàn thân của Linh phóng ra một luồng ánh sáng trắng sáng và đánh thẳng về phía của một móng vuốt sắc nhọn khác.
-Âm...
-Bùm!
Các chiến sĩ của các bộ tộc xung quanh nhìn thấy một cảnh tượng cực kỳ chấn động, khi Hứa Mạt và Linh đánh vào móng vuốt của đối phương, thân thể to lớn của Ni Đức Hoắc Cách đột nhiên dừng lại, ngay sau đó hắn phát ra một tiếng gâm đau đớn, sức mạnh kinh khủng trực tiếp xuyên qua móng vuốt, trong miệng của nó điên cuồng phun ra năng lượng ánh sáng hủy diệt, thân thể của nó lao lên không trung như muốn chạy trốn vì nhận ra được mối nguy hiểm.
Muốn chạy?
Hứa Mạt vừa nảy ra ý nghĩ sau khi hắn tránh được đòn tấn công của đối thủ, sức mạnh Thần Vực bao trùm cả không gian, khi Ni Đức Hoắc Cách trốn thoát, nó chỉ cảm thấy mình lân lượt va vào các bức tường vô tận, âm thanh “đùng đùng đùng" không ngừng vang lên, Ni Đức Hoắc Cách gầm rung trời, nhưng tốc độ của nó không ngừng chậm lại, bị áp chế khủng bố nó tựa hồ đã tiến vào không gian vũ trụ do đối phương khống chế.