Mặc dù bên ngoài đồn đại cô và Hứa Mạt coi mắt, nhưng cô trước giờ không để trong lòng, đối với cô, Hứa Mạt là một học đệ cực kì có thiên phú, trừ cái đó ra thì không còn ấn tượng gì khác nữa.
Nhưng lần ám sát này, Hứa Mạt lại giết ngược lại được Tiêu Lập, điều này khiến cô có phần kinh ngạc, thì ra Hứa Mạt mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của cô.
Nam Minh Hoả Vũ vừa rời đi không lâu thì Lâm Thanh Trạch đến, còn mang theo một nhóm người của học viện Nặc Á, đi vào phòng bệnh.
Điều này khiến Hứa Mạt hơi giật mình, học viện Nặc Á cũng không phải quá gần với học viện Nam Minh, thế mà sau khi Lâm Thanh Trạch nhận được tin tức lại chạy đến đây nhanh như vậy.
-Lâm viện trưởng.
Hứa Mạt hô một tiếng.
Vẻ mặt Lâm Thanh Trạch vẫn luôn rất nghiêm túc, mở miệng nói:
-Bây giờ cảm thấy thế nào rồi, có thể trở về không?
-Không vấn gì gì.
Hứa Mạt gật đầu, tình trạng vết thương không có vấn đề quá lớn.
-Ừ.
Lâm Thanh Trạch gật đầu.
-Chúng ta về học viện Nặc Á trước.
Có người tiến lên đỡ Hứa Mạt dậy.
-Không cần đâu, ta có thể.
Hứa Mạt mở miệng nói, nhưng hắn vừa bước xuống thì bụng liền truyền đến cơn đau dữ dội.
-Đã như vậy rồi thì đừng miễn cưỡng, để ta làm.
Lãnh Thu trực tiếp tiến đến, ôm ngang Hứa Mạt lên, đi ra bên ngoài.
Hứa Mạt bị Lãnh Thu ôm, hắn nhìn khuôn mặt cô, nháy nháy mắt.
Cái này…
Lâm Thanh Trạch dẫn đầu đi trước, người của học viện Nặc Á phân bố ở nhiều vị trí khác nhau, nhưng đều chung mục đích bảo hộ Hứa Mạt ở giữa.
Hiển nhiên, bọn hắn không yên tâm với học viện Nam Minh này.
Cho dù hai vị viện trưởng có quan hệ tốt đến đâu, nhưng việc Hứa Mạt bị ám sát ở học viện Nam Minh là sự thật, điều đó có nghĩa là học viện Nam Minh cũng không thể tính là an toàn.
Từ phòng y tế ra bên ngoài, Hứa Mạt mới hiểu vì sao mọi người lại tới nhanh như vậy.
Lãnh Thu trực tiếp ôm hắn lên phi hành khí ở giữa, Lâm Thanh Trạch ngồi ở vị trí kế bên tài xế.
Những người còn lại cũng lên cơ giáp.
Phi hành khí khởi động, cơ giáp cũng phát ra cường năng lượng quang, gây ra một trận bão năng lượng mạnh mẽ, sau đó đồng thời phi lên, trực tiếp bay ngang bầu trời của thành phố, cảnh tượng đầy chấn động.
Học viên học viện Nam Minh thấy quy mô này thì trợn mắt há mồm, họ dường như nhận ra địa vị của Hứa Mạt ở học viện Nặc Á cao đến mức nào.
Chính Hứa Mạt cũng thấy có phần quái dị, hắn chưa từng thấy loại chiến trận nào như thế này.
Hắn nhận ra, thì ra mình quan trọng đến vậy à?
Lâm Thanh Trạch vẫn rất nghiêm túc, luôn không nói gì.
Mặc dù hai lần trước Hứa Mạt cũng gặp phải nguy hiểm, nhưng kỳ thực không có trực tiếp nhằm vào Hứa Mạt, đều là bởi vì chuyện của Lâm gia.
Mà lần này, mục tiêu của đối phương cực kỳ rõ ràng, trực tiếp đối đầu ám sát Hứa Mạt, tính chất đã thay đổi.
Học viện Nặc Á không thể không đưa ra biện pháp phòng thủ nghiêm ngặt.
Rất nhiều người dân trong thành phố Cương Khung thấy một màn này, ngẩng đầu nhìn những bóng dáng đang phi hành trên không trung, trong lòng đều chấn động, xảy ra chuyện gì vậy?
Hứa Mạt được đưa về học viện Nặc Á.
Mà học viện Nặc Á lần đầu tiên mở cuộc điều tra toàn diện đối với sự kiện ám sát lần này.
Nội bộ học viện Nam Minh thành lập tổ điều tra, người của Cục Trị an cũng phối hợp tham gia điều tra.
Bố mẹ Tiêu Lập được đưa tới Cục Trị an để kiểm soát.
Tiêu Lập sinh ra trong một gia đình trung lưu ở thành phố Cương Khung, tuy không phải đại phú đại quý, nhưng gia cảnh cũng không tệ lắm.
Biết tin Tiêu Lập giết người dẫn đến bị giết ngược lại, bố mẹ Tiêu Lập nhất thời không thể nào tin được.
-Không thể nào, Tiêu Lập vừa có tư chất vừa có thiên phú xuất chúng, tương lai trải rộng, hắn không có khả năng đi giết người, chẳng lẽ hắn đã đắc tội với đại nhân vật nào đó trong học viện Nam Minh nên bị vu hại thành hung thủ giết người?
Mẹ Tiêu Lập gầm hét lên với Cục Trị an:
-Hung thủ giết chết con ta là ai?
Bà không tin lời đối phương nói.
Người Cục Trị an giữ mẹ Tiêu Lập lại.
Người phụ trách đang tra cứu tài liệu, nhìn thấy mọi thứ ghi bên trên, đều âm thầm líu lưỡi không nói nên lời.
-Các ngươi biết bình thường Tiêu Lập làm gì không? Có tiếp xúc với ai?
Người phụ trách ngẩng đầu lên hỏi.
-Ta hỏi ngươi hung thủ giết người là ai?
Mẹ Tiêu đầy nước mắt điên cuồng hét lên.
Người phụ trách của Cục Trị an nhìn chằm chằm bà một lúc, sau đó cúi đầu nhìn tư liệu nói:
-Tiêu Lập, nhiều lần đánh bạc ở sòng bạc ngầm của thành phố Cương Khung, nợ nần một khoản kếch xù, cùng giao lưu với người của sòng bạc ngầm, đùa bỡn nhiều cô gái, đồng thời nghi ngờ dính líu đến tội hiếp dâm.
-Chuyện này không thể nào, các ngươi vu oan, vu oan…
Mẹ Tiêu điên cuồng hét.
Người phụ trách của Cục Trị an nhìn tài liệu trong tay, trong lòng cũng chấn động.
Một thiên chi kiêu tử của học viện Siêu Phàm, đẳng cấp Nguyên lực đạt đến B+, tiền đồ như gấm, tương lai xán lạn, hình ảnh cực kì tích cực.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, sau lưng lại dơ bẩn như thế.
Xem ra, kỷ luật vẫn rất quan trọng, những tài năng trẻ xuất chúng này rất dễ bị dụ dỗ đi lạc lối.
Nếu như không phải xảy ra sự kiện ám sát này, thì những việc làm của Tiêu Lập sẽ không bị lộ ra, cũng không ai biết cả.
Ngành công nghiệp cờ bạc ngầm ở thành phố Cương Khung có bối cảnh không hề đơn giản, nếu không sẽ không thể nào trụ ở đây được.
Mà lần này, Tiêu Lập gây ra chuyện lớn, sợ là ngành này cũng vì hắn mà bị liên luỵ.
Hai học viện lớn nổi giận, thành phố Cương Khung khó tránh đều bị run rẩy theo.