-Cám ơn
Diệp Tạp Lâm Nã mắt ngấn nước, dịu dàng nhìn Hứa Mạt.
Hứa Mạt chỉ cảm thấy toàn thân ớn lạnh, cậu đừng có mà làm xằng làm bậy.
-Tiểu thư Diệp Tạp Lâm Nã, chúng ta đều là hợp tác làm ăn, không cần thiết phải nói cám ơn, nếu thật sự muốn cảm ơn thì tiểu thư Diệp Tạp Lâm Nã nên cảm ơn người anh em Tác Lôi của tôi.
Hứa Mạt nói.
Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Tạp Lâm Nã vẫn đang nhìn Hứa Mạt.
Tác Lôi quả thật đối với cô rất tốt, nhưng tính cách của hắn thật sự là… Mặc dù Tác Lôi là hoàng tộc nhưng hoàng tộc của Tác Lôi ở hành tinh Áo Đinh San hoàng toàn khác với hoàng tộc của các tinh cầu khác, hắn khác ở chỗ là khắp người đều in lên lên ba chữ tôi có tiền.
Rất khó để có thể yêu thích hắn.
Nhưng cô cũng không có ý gì với Hứa Mạt cả, mặc dù Hứa Mạt thông minh, bây giờ lại đang bắt đầu kinh doanh, tương lai nhất định không thiếu tiền bạc, nhưng với thân phận của Hứa Mạt thì tài sản đáng giá e là vẫn phải giao nộp lên trên.
Nếu như Hứa Mạt và Tác Lôi hoán đổi thân phận thì thật là tuyệt vời.
-Phù….
Lúc này một âm thanh phát ra, Diệp Tạp Lâm Nã ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một hình bóng xinh đẹp đặt cuốn sách xuống bàn, khẽ dùng sức sau đó lập tức ngồi xuống phía đối diện cô.
Diệp Tạp Lâm Nã nhìn Linh rồi lại nhìn sang Hứa Mạt, ánh mắt thật kì lạ.
Cô vẫn luôn cảm thấy chủ tớ nhà này không được bình thường, chuyện gì vậy.
Hứa Mạt, hắn không phải là loại người đó đâu nhỉ?
Hứa Mạt dường như hiểu được ánh mắt của Diệp Tạp Lâm Nã
Xem ra mọi người có hiểu lầm sâu sắc đối với hắn.
Hắn thật sự không phải người sống dựa dẫm vào phụ nữ.
-Tôi đi trước đây.
Diệp Tạp Lâm Nã nói xong liền rời đi.
-Linh chỉ là cuộc nói chuyện giữa bạn bè với nhau thôi, là chuyện rất bình thường.
Hứa Mạt yếu ớt nói.
Linh ngẩng đầu, đôi mắt xinh đẹp nhìn Hứa Mạt không chớp mắt.
-ờm… cậu đang nhìn gì vậy?
Hứa Mạt cảm thấy có chút không bình thường.
-Bạn bè với nhau à.
Linh nói.
-.............
Hứa Mạt đột nhiên phát hiện, hắn khoe khoang là bậc thầy tâm lý học, nhưng vẫn là phụ nữ với phụ nữ càng hiểu nhau hơn.
Diệp Tạp Lâm Nã không phải người dễ đối phó.
Người anh em Tác Lôi chưa chắc đã kiểm soát được.
Thấy Linh cúi đầu đọc sách, Hứa Mạt lại cảm thấy Linh cũng khá là đáng yêu.
-Đọc sách gì vậy?
Hứa Mạt vươn tay ra, nhưng lập tức bị Linh đánh vào mu bàn tay.
-Không phải lại là hoàng hậu của đế quốc đấy chứ.
Hứa Mạt nghĩ lại về cuốn sách Linh đọc lần trước liền cảm thấy buồn cười.
Lúc này, trong thư viện phát ra tiếng cảm thán, nhiều ánh mắt cùng nhìn về một phía, chỉ thấy một cô gái có khí chất tao nhã với thân hình tuyệt đẹp bước vào trong thư viện.
Hứa Mạt cũng nhìn về phía đó liền nhìn thấy một cô gái xinh đẹp, cô mặt một chiếc váy trắng, cao quý tao nhã, khí chất trên người khiến người khác không dám xúc phạm.
Linh nhìn cô gái kia rồi lại nhìn Hứa Mạt, thầm nghĩ mẹ quả nhiên nói không sau.
Hứa Mạt nghe thấy những tiếng bàn tán trong thư viện, lập tức biết được thân phận của cô gái kia.
Công chúa hoàng tộc của hành tinh Lô Tạp Tư cao quý mà cũng tới thư viện đọc sách sao.
Lại là một vị khách quý nữa.
Nghe nói trong cuộc thì dành cho tân sinh viên trước đó, cô đã bị Tát Nhĩ của vương quốc Tát Tư đánh bại.
Thực lực của Tát Nhĩ hắn có lẽ cũng cảm nhận được một chút, vô cùng mạnh mẽ, Y Trạch và Tạp Đặc vẫn còn kém xa.
Sau khi bước vào thư viện Y Lệ Sa Bạch lập tức thu rất nhiều ánh mắt, ngoại trừ số ít người thì còn lại chẳng có mấy người là có thể đọc sách hắn hoi, cô bước tới trước giá sách, hình như đang tìm sách gì đó, sau đó dừng lại trước một giá sách và yên lặng đọc sách.
Rất nhiều người lấy máy liên lạc ra để chụp ảnh.
Không ngờ công chúa Y Lệ Sa Bạch thân là hoàng tộc mà không chỉ có khả năng chiến đấu phi phàm, mà còn hiếu học đến vậy, đây đúng là một phẩm chất cao quý.
Hứa Mạt thấy phản ứng của mọi người trong thư viện liền nghĩ vẻ đẹp đơn thuần không đủ để gây chấn động lớn như vậy, dù sao nhan sắc của Linh cũng chẳng thua kém một ai hết, nhưng khi vẻ đẹp được tăng lên nhờ thân phận thì sẽ hoàn toàn khác, rõ là có giá trị hơn.
Đặc biệt là người vừa có nhan sắc lại vừa có địa vị, lại ham học như vậy thì lập tức đã nâng cao lên ở một khía cạnh khác.
-Cô ấy có xinh không?
Linh tức giận nhìn Hứa Mạt, mắt cứ nhìn chằm chằm không rời.
-Xinh.
Hứa Mạt gật đầu, quả thật là xinh.
Nhưng khi hắn quay đầu lại nhìn thấy ánh mắt của Linh thì lập tức nói:
-Nhưng không đẹp bằng cậu, nếu như cô ấy và cậu đứng cạnh nhau thì tôi chắc chắn là chỉ nhìn cậu.
Linh đảo mặt, như thể không còn tức giận nữa.
-Cậu là nhân viên quản lý thư viện?
Lúc này một giọng nói phát ra, Hứa Mạt quay đầu liền nhìn thấy Y Lệ Sa Bạch đang đứng phía trước cách đó không xa và hỏi.
-Đúng, cậu cần gì sao?
Hứa Mạt đứng dậy hỏi.
Linh:
-............
-Tôi là sinh viên khoa siêu phàm, có cuốn nào có thể gợi ý được không?
Y Lệ Sa Bạch vô cùng thân thiện hỏi Hứa Mạt.
Cuộc thi dành cho tân sinh viên lần trước, cô kết thúc bằng thất bại nên cô vẫn còn canh cánh trong lòng.
Nghĩ tới những trải nghiệm của Y Trạch và Tạp Đặc, thư viện trường bọn họ hình như có một nhân viên quản lý thư viện thần kì, thế nên Y Lệ Sa Bạch mới tới đây xem xem.
Nhưng mọi cử chỉ hành động của cô đều bị người khác chú ý, với thân phận của cô thì tất nhiên là không thể thỉnh giáo Hứa Mạt giống như là Y Trạch và Tạp Đăc được.
Vì vậy cô chỉ đành giả vờ là đến đọc sách và yêu cầu Hứa Mạt gợi ý sách cho cô.
Với thân phận của cô, Hứa Mạt có lẽ là nhận ra, và đã từng tìm hiểu qua về cô rồi cũng nên?
Vì vậy có lẽ là hắn hiểu thôi?