Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 379

Nói về sơ đồ kết cấu con người, phần mông của đàn ông đối ứng với phần nào của cơ thể phụ nữ?

Nói thừa, tất nhiên cũng là mông rồi? Lẽ nào mông của phụ nữ ở phía trước sao?

Thấy Diệp Thu nhìn lướt tới bộ phận đó trên cơ thể mình, mặt Liễu Nhứ bỗng đỏ bừng lên, đỏ tới cả vàng tai và cổ. Nếu mình để hắn điều trị chỗ đó, không phải là mình phải cởi quần cho hắn xem sao?

Hơi xuống phía dưới một chút, chính là bộ phận thần bí nhất trong cơ thể con gái.

Cô và Diệp Thu không quen biết nhau, hôm nay mới quen trên phố, cứ như vậy để hắn xem bộ phận quan trọng nhất trên cơ thể sao?

Nếu không cho hắn xem, có phải là bệnh đau kỳ kinh của mình mãi không thể khỏi không?

Nỗi đau đớn như vậy ai thử qua người đó biết, một tháng bảy ngày, liên tục không ngừng, khiến người ta chết đi sống lại, không thể dính ướt, trời lạnh, quá nóng không dám bật điều hòa, không thể ăn đồ vặt hơi ngọt mà mình thích.

Có lúc, thậm chí người bị giày vò cảm thấy sống không bằng chết.

Liễu Nhứ ngập ngừng không nói gì, trong lòng do dự, không biết có nên để Diệp Thu điều trị giúp.

Diệp Thu biết trong lòng cô đang nghĩ gì, nói: "Cô suy nghĩ đi, không cần trả lời tôi vội."

Đau đớn trên người người khác, không hề liên quan gì tới Diệp Thu. Hơn nữa lão nhân keo kiệt không dạy hắn ra bên ngoài phải năng dùng y thuật hành thiện tích đức, ngược lại còn thường xuyên nói những lời rất là máu lạnh vô tình.

Diệp Thu cũng từng tỏ ý bất mãn của mình, trên y thư đều nói lương y như từ mẫu, sao mình không thể lấy trái tim nhân từ để cứu bệnh nhân.

Ông bĩu bĩu môi, phản bác lại: "Theo cách nói này, trên thế giới nhiều bác sỹ như vậy, đâu có bố mẹ nào khám bệnh cho con mà vẫn thu tiền ?

Mặc dù Diệp Thu cảm thấy những lời này rất không đúng, nhưng nhất thời lại không biết phản bác thế nào. Dù sao, lúc đó hắn vẫn còn non nớt, hoàn toàn không phải là đối thủ của ông.

Có lúc nhớ lại, ông đúng là không phải người tốt. Cho dù kéo ra ngoài xử bắn năm phút đối với ông vẫn là nhân từ.

"Bác sỹ Diệp, có thể châm kim bộ phận khác không?" Liễu Nhứ đỏ mặt cầu khẩn nói.

Diệp Thu cười lắc đầu: "Mỗi huyệt vị đều đối ứng với một kinh lạc. Mỗi kinh lạc đều chi phối một bộ phận công năng của cơ thể. Đau kinh của bạn tôi chỉ thỉnh thoảng, vì cô ấy không cẩn thận chạm phải nước lạnh, lại ăn đồ lạnh, cho nên mới gặp phải vấn đề này."

"Như thế, tôi chỉ cần xoa bóp phần bụng một lần cho cô ấy là ổn, còn của cô là đau thường xuyên, muốn một lần trị tận gốc, ít nhât tôi phải hiểu được phương pháp khám và điều trị, mà mấu chốt của châm cứu chính là huyệt vị đau nhức. Hơn nữa, huyệt vị này là một lão nhân dạy tôi y thuật phát hiện ra."

Huyệt vị trên cơ thể người như lông bò, có cái là người trước đã phát hiện, hơn nữa đối ứng công năng tác dụng của những huyệt vị này đều được người sau này nghiên cứu thấu triệt. Còn có những huyệt vị là do một vài thầy y học trong lúc thực hành lâm sàng của mình mà tìm ra được. Ví dụ một số dựa vào danh nghĩa cá nhân mệnh danh huyệt vị Tiểu Dã tự điểm, là một người Đông Dương tên Tiểu Dã Tự phát hiện ra.

Ông hiểu về cơ thể người vượt xa người tên Bào Đinh thời cổ hiểu về bò, đưa hắn một con dao nhỏ , hắn cũng có thể rất nhẹ nhàng thái thành một trăm lẻ tám khối. Ông phát hiện ra ba huyệt vị mới, đây là điều chưa từng có trong lịch sử y học. Một trong số đó có thể chữa trị tận gốc bệnh đau kinh của nữ giới.

Liễu Nhứ xấu hổ hỏi: "Bác sỹ Diệp….Việc điều trị này có chắc chắn không?"

Diệp Thu cười nói: "Bác sỹ thật sự cao minh sẽ không nói với người bệnh bọn họ nắm chắc mấy phần thành công. Chỉ có một số lang băm mới nói cho người bệnh những điều này. Trong những bác sỹ cô đã tìm trước đây, chắc có không ít người nói với cô có tám hoặc chín cơ hội điều trị thành công phải không?"

Liễu Nhứ gật đầu xác thực. Trước đây cô đã tìm không ít bác sỹ. Thậm chí còn có một số rất có danh tiếng, mình cũng từng hỏi câu hỏi thế này, bọn họ đều vỗ ngực cam đoan, nói nhất định sẽ khỏi..vv. Nhưng đến bây giờ, bệnh này vẫn chưa điều trị tận gốc được.

"Nhưng, tôi cũng là một lang băm. Tôi có thể rất chắc chắn nói với cô, ít nhất có bảy phần nắm chắc. Nếu kinh mạch cơ thể cô không có cảm giác lạnh như vậy, có thể nhanh chóng cảm ứng được công hiệu của kim châm". Diệp Thu để giải tỏa không khí, nói đùa một chút.

Nghe hắn nói như vậy, ngược lại kiên định hơn sự tin tưởng của Liễu Nhứ.

Ngẩng đầu nhìn Diệp Thu, đỏ mặt nói: "Bác sỹ Diệp, vậy phiền anh rồi"

Diệp Thu vẫy vẫy tay, nói: "Vào trong phòng tôi".

Nếu đã hạ quyết tâm, cũng không cần phải do dự. Hơn nữa bạn gái của người đàn ông này vẫn nằm ở phòng bên, lẽ nào hắn còn có thể có ý đồ gì với mình?

Đi theo Diệp Thu vào phòng, Diệp Thu ý bảo cô đóng cửa lại, nói: "Cô có thể nằm trên giường tôi, cởi quần xuống….uh, còn quần lót phải cởi xuống một chút."

Diệp Thu đang đứng trước bàn trừ độc kim châm, quay lưng về Liễu Nhứ nói những lời này. Liễu Nhứ mặc dù cảm thấy ngại, nhưng không mặt đối mặt với Diệp Thu, cũng không cảm thấy xấu hổ lắm.

Rất nhanh trèo lên giường Diệp Thu, cởi quần bồ trên người xuống, muốn cởi quần nhỏ xuống nhưng không biết phải cởi chỗ nào mới thích hợp, dút khoát đợi tự bác sỹ xử lý.

Dù sao cô đã bằng bất cứ giá nào rồi.

Diệp Thu xoay người, nhìn thấy Liễu Nhứ nằm trên giường dùng chăn che trên người, nói: "Phải quỳ trên giường mới được".

Liễu Nhứ không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Thu, nhưng vẫn kéo chăn ra, nâng cao mông lên, lấy tư thế quỳ rạp bày người ra trước mặt Diệp Thu.

Diệp Thu không phải chính nhân quân tử gì, nhưng cũng không muốn lợi dụng cô gái không quen này. Tất nhiên, ngoại trừ mắt nhìn tới những chỗ không nên nhìn.

Trong mắt của bác sỹ, chỉ có người bệnh, không có phân biệt giới tính (Bạn tin không?)

Cố gắng giữ ôn hòa trong lòng, kéo quần nhỏ lụa màu đen có hoa tối xuống dưới một chút, sau đó ngón tay ấn dọc theo xương mông cô, tới khi ấn trên một điểm, lúc Liễu Nhứ đau kêu ra tiếng, đó chính là điểm đau trên xương cốt.

Kim châm trên tay khẽ run lên, sau đó liền nhanh nhẹn châm vào trong thịt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Liễu Nhứ chỉ cảm thấy sau mông xót, sau đó bắt đầu bị cảm giác tê dại lấp đầy. Thậm chí bên dưới cũng cảm thấy tăng cường lên.

Vẫn áp dụng cách phượng liệng lấy phương thức kim khí vận, kim châm trong tay khẽ cắm vào từ rút ra, không ngừng cử động.

Liễu Nhứ chỉ cảm thấy phía sau mông một dòng nước ấm chảy xuống toàn thân, cuối cùng tập hợp ở chôc điền huyệt ở bụng. Lần lượt đánh sâu vào kinh mạch, lại với tư thế xấu hổ thế này quỳ trước mặt một người đàn ông lạ, nghĩ ngợi, phần dưới lại bắt đầu ươn ướt.

Hai tay Liễu Nhứ nắm chặt chăn, lo tới sắp phát khóc. Nếu có chất dịch chảy ra bị người khác nhìn thấy, không phải xấu hổ chết sao?

Càng có suy nghĩ như vậy, …càng lúc càng mãnh liệt. Lúc Diệp Thu chuẩn bị giơ kim, Liễu Nhứ đột nhiên hét lên: "A,…tôi….tôi muốn đi tiểu…".

Diệp Thu lau sạch kim châm sau đó đặt vào hộp kim, xé ít khăn giấy lau chất dịch trên tay, nói với Liễu Nhứ vùi đầu trong chăn: "Nửa tiếng sau mới có thể tắm, cô có thể lau người trước".

Nói xong liền đi ra khỏi phòng, trong chăn truyền ra tiếng khóc của cô gái

Trong lòng Diệp Thu thầm mắng không thôi, ông đúng là lang băm, ban đầu khi nói với mình huyệt vị này, sao không nói nó sẽ kích thích kinh mạch tuyến nước tiểu của người chứ, khiến con người đi tiểu vô thức chứ?

Ông già này, e là cố ý muốn mình khó xử mà.

Nghĩ như vậy, Diệp Thu ngược lại lại đồng cảm với Liễu Nhứ cùng chịu tai họa của ông già. Dù sao, là vì mình không nói rõ mà khiến một cô gái đi tiểu không khống chế được. Chuyện như vậy đúng là đủ xấu hổ.

Diệp Thu ngồi đợi trong phòng khách, Lam Khả Tâm dậy tắm. Cô muốn chuẩn bị cơm tối cho Diệp Thu, bị Diệp Thu cản lại. Lúc trước còn là một thiếu nữ đau kinh, bây giờ đâu thể để cô dính nước lạnh?

Liễu Nhứ nửa tiếng sau mới đi ra, cúi đầu, mắt ướt đỏ, ánh mắt trốn tránh nói: "Cảm ơn bác sỹ Diệp điều trị giúp. Đây là tiền và danh thiếp của tôi. Nếu bác sỹ Diệp cần gì, có thể gọi điện cho tôi".

Trong lòng Diệp Thu có lỗi với Liễu Nhứ, lúc đang định trả tiền lại cho cô, Liễu Nhứ không đợi giữ lại, cầm túi vội vàng đi ra ngoài.

Lam Khả Tâm vẻ mặt nghi hoặc nhìn Diệp Thu, Diệp Thu gượng cười sờ sờ mũi, nói: "Đừng nghĩ lung tung, anh không làm gì cả?"

Lam Khả Tâm cười gật đầu, nói : "Em tin anh".

Mặc dù Liễu Nhứ cũng là mỹ nữ, nhưng so với Lam Khả Tâm thì vẫn thua một bậc.

Vừa nãy mình cũng nói thẳng không che đậy bày tỏ ý của mình. Diệp Thu không có phản ứng gì, lẽ nào lại chạy đi lợi dụng người khác?

Sau khi ăn cơm bên ngoài, Diệp Thu lái xe đưa Lam Khả Tâm về ký túc xá.

Lúc quay về mới hơn chín giờ tối. Thời gian vẫn sớm. Một mình về cũng buồn, Diệp Thu liền lái xe tới thủy tinh cung.

Sau khi Lục gia thảm bại trong cuộc chiến với Đằng gia, thủy tinh cung dưới sự tiếp quan của chủ sự Lục gia tất nhiên lại bắt đầu kinh doanh. Mặc dù có lịch sử , danh tiếng không những không giảm bớt, ngược lại việc làm ăn còn phất hơn trước đây. Đây là điều ngay cả Phí Tường cũng không đoán trước được.

Vốn tới giết thời gian, hơn nữa là một mình, tất nhiên không cần chạy tới đòi một phòng rồi.

Tại quầy bar lầu một lấy một cốc bia, sau đó ánh mắt chuyển tới đám người đang lắc lư người trong tiếng nhạc xập xình.

Nhảy đang cao hứng, hai cô gái ăn mặc lộ liễu nhảy lên sân khấu, bắt đầu làm những động tác thêm mãnh liệt hấp dẫn. Có cô gái lại giơ tay sờ soạng trong dây đeo dưới ngực, dĩ nhiên kéo cả nội y ra ngoài.

Diệp Thu một chuyên gia cởi nội y nghĩ mãi mà không hiểu cô cởi ra thế nào được, cúc áo ở phía trước hay ở phía sau?

Lúc còn đang suy nghĩ vấn đề phức tạp này, một bồi bàn đưa tới một cốc bia và một tờ giấy: Khu phố bạo lực có trò hay xem.
Bình Luận (0)
Comment