Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 681

Lúc đầu dùng hắc đạo lập nghiệp, chính bởi vậy hắc bang ở Kuala Lumpur hắn đều có quan hệ rất sâu xa. Nhưng hiện tại hắn lại kinh doanh trên bạch đạo, là người cực nổi tiếng ở Malaysia, Cương Thiết Đại Vương. Nhân vật như vậy, bọn họ nào dám chọc đến?

Thái độ của bác sĩ đeo kính lập tức hòa ái hơn rất nhiều, vừa cười vừa nói: "Ha ha, không ngờ có Lưu tiên sinh ở đây. Là thế này, chúng tôi nhận được điện thoại của Tạ Đông Hiền tiên sinh, nói rằng em trai ông ấy là Tạ Đông Thăng tiên sinh tinh thần thất thường, đồng thời còn ngọ thương người hầu, cho nên nói chúng tôi đến đưa ông ấy đến bệnh viện kiểm tra xem sao."

"Con mẹ mày mới tinh thần bất thường!" Lưu Minh Sinh không chút khách khí mà mắng: "Gọi tên tên vương bát đản Tạ Đông Hiền đến đây nói chuyện với tao. Nếu hắn dám ngay ở trước mặt tao nói đại ca tao tinh thần bất thường, tao sẽ cắt tai hắn!"

"Cái này…" Vị bác sĩ có vẻ xấu hổ, trong lòng cũng cực kỳ tức giận. Trước mặt mọi người bị người khác nhục mạ mà không có cách nào nói lại được. Loại tư vị thế này đặt lên người ai cũng thấy không dễ chịu.

"Cút, cút hết cho tao!" Lưu Minh Sinh chỉ ngón tay vừa ngắn vừa thô về phía cửa quát.

"Nếu không đi, đợi đến khi người của tao đến, đừng hòng thằng nào chạy được!"

Mấy bác sĩ nghe hắn uy hiếp, sắc mặt ai nấy đều tái xanh như tàu lá.

Nếu như là người khác nói ra, có thể bọn họ sẽ chẳng thèm để tâm, nhưng người này là vua hắc đạo ở Kuala Lumpur, cho nên cực kỳ có phân lượng.

Chưa đến một phút đồng hồ, toàn bộ bác sĩ đã chạy sạch không còn thấy một ai.

"Ông chủ, kế hoạch thất bại rồi. Hôm nay đột nhiên Lưu Minh Sinh chạy đến đây!"

"Trở về đi!"

Ở một góc đường cách đó không xa, một chiến Audi đen bóng kín đáo vô thanh vô tức chạy đi.



Khi Diệp Thu thu được tin tức đã là buổi chiều, thành thử lúc hắn lái xe đến nơi thì mọi chuyện đã sớm bị Lưu Minh Sinh dùng cường thế giải quyết xong xuôi rồi rời đi.

"Thật không ngờ hắn lại ra một chiêu như thế này!" Diệp Thu vừa bắt mạch cho Tạ Đông Thăng vừa nói.

Bởi vì chuyện buổi trưa, mặc dù bên ngoài vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, nhưng kỳ thực trong lòng Tạ Đông Thăng tức giận đến xì khói. Vốn dĩ thân thể ông ta đã không khỏe, lại thêm bị chuyện này kích thích, thoáng cái đã té xỉu trên mặt đất. Cũng may là Diệp Thu chạy đến đúng lúc, xoa bóp huyệt đạo trên người giúp cho máu lưu thông mới cứu ông ta tỉnh lại được.

"Đây quả thực là chiêu rất hay của hắn. Nếu không phải vừa rồi Lưu Minh Sinh tới đúng lúc, bây giờ ta đã bị bọn chúng cưỡng chế đưa vào viện tâm thần rồi. Đến lúc đó, cho dù ta có nói gì thì trên mặt pháp lý đều vô dụng, kể cả chuyện ta chuyển giao tài sản cho cháu cũng không có ý nghĩa nữa."

Tạ Đông Thăng cảm thán nói.

"Cậu hai không nên lo lắng việc này. Thân thể cậu không tốt, trước mắt cháu sẽ dùng ngân châm bức độc tích tụ trong người cậu ra ngoài . Vô luận thế nào cũng nhất định không được buông tay. Nếu còn uống rượu nữa, sợ là khó mà chữa trị được." Diệp Thu lo lắng nói.

"Không sao. Diệp Thu, những thứ đó với ta mà nói không quan trọng." Ngũ khí Tạ Đông Thăng thê lương vô cùng. Từ sau khi bi kịch phát sinh, ông ta luôn một lòng muốn chết. Sống lay lắt được đến bây giờ, có thể coi như kỳ tích rồi.

"Cậu hai à, chúng ta còn rất nhiều việc phải làm. Cậu không thể buông tay như thế được. Một khi Tạ Đông Hiền ngã xuống, Tạ gia sẽ phải làm thế nào? Cháu không thể lại bỏ qua Tạ gia trước vành móng ngựa được, mà đến khi ấy, ai sẽ đảm nhận trọng trách gánh vác Tạ gia chứ?" Diệp Thu vừa khuyên giải vừa an ủi mà nói.

"Tạ Đông Hiền ngã xuống?" Tạ Đông Thăng ngẩng đầu nhìn Diệp Thu.

"Đúng vậy, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng mà!" Diệp Thu khẳng định nói.

Quân cờ quan trọng này hẳn là đã suy nghĩ rõ ràng rồi đây!

…"Tin mới sốt dẻo: Ông chủ Tượng Giao bị thân tín phản bội, rơi vào trong nguy cơ!"

"Người đứng đầu tập đoàn Tạ Thị bị trợ thủ lôi tố cáo!"

"Quân pháp không dung, Trần Khắc Cường tố cáo chủ cũ Tạ Đông Hiền!"

"Bộ tài chính Kuala Lumpur dính dáng đến việc hối lộ của Tạ Đông Hiền, đã bị kiểm tra toàn bộ!"

"Giá cổ phiếu của Thiên Viên Tượng Giao thuộc tập đoàn Tạ Thị tụt dốc, trong vòng một ngày ba lần giảm mạnh!"

"Một số lượng tài chính bí ẩn gia nhập, nuốt trọn cổ phiếu của Thiên Viên Tượng Giao!"

Với những người Malaysia ở đây mà nói, đây là một ngày náo nhiệt vô bỉ, cũng là một ngày điên cuồng vô bỉ.

Toàn bộ những kênh truyền thông trọng yếu như báo chí, truyền hình, truyền thanh, truyenfull.vn… đều phát ra tin tức liên quan đến việc Tạ Đông Hiền bị thân tín tố cáo. Không biết có chuyện gì xảy ra, Trần Khắc Cường đột nhiên tố cáo Tạ Đông Hiền lên viện kiểm sát tối cao, nói hắn nắm giữ những chứng cứ về việc trốn thuế, hùn vốn phi pháp, hối lộ quan viên, đồng thời cũng cung cấp những tin tức cực kỳ đáng tin.

Viện kiểm sát tối cao của Kuala Lumpur cực kỳ coi trọng, cho nên lập tức tổ chuyên án tới điều tra việc này. Bởi vì chứng cứ vô cùng xác thực, Tạ Đông Thăng ngay lập tức bị bắt giữ. Mà liên quan đến Tạ Đông Hiền có đến hai mươi lăm quan chức cao cấp, trong đó có cả những quan chức của chính phủ Kuala Lumpur.

Trần Khắc Cường ngoại trừ tố cáo Tạ Đông Hiền, cùng lúc còn phanh phui những chuyện mờ ám liên quan đến Tạ Ý.

Năm đó, Tạ Ý khi còn học tại một trường trung học ở Kuala Lumpur đã cùng với một đám bạn bè côn đồ cưỡng hiếp một cô gái nhỏ xinh đẹp. Gia cảnh cô bé này bình thường, ở trường lại ngại với tiền tài quyền thế cùng với áp lực từ các phương diện khác của Tạ gia, cho nên chuyện cưỡng hiếp bị giấu nhẹm đi, Tạ gia chỉ bồi thường qua loa cho nhà cô bé một khoản tiền.

Sau này, khi Tạ Ý chuyển đến một trường khác, chuyện ấy cũng dần chìm xuống, nhưng có điều là Trần Khắc Cường đã khéo tay xử lý, cho nên nắm giữ được toàn bộ những căn cứ xác thực cùng với khẩu cung của người làm chứng, sau đó gửi lên cho cục giáo dục, cục công an cùng với ban giám hiệu trường.

Lần này tựa như Trần Khắc Cường có thâm thù đại hận với tạ gia vậy, mọi thứ đều bị hắn mạnh mẽ phanh phui. Tạ Ý lần này khó mà thoát khỏi lưới pháp luật, sợ là phải trải qua những ngày tháng đằng đẵng trong tù. Trong vòng một ngày, người đứng đầu công ty cao su nổi tiếng nhất Malaysia đã nhận lấy xú danh.

Diệp Diễm Lúc này mặc một bộ cánh áo công sở màu trắng sáng, cùng với một chiếc váy ngắn cùng màu, tất chân dài màu đen trùm đến đầu gối, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng mịn, vô cùng gợi cảm xinh đẹp.

Tóc cô được tết lại gọn gàng, đồng thời lại nhuộm màu hồng nhạt, tỏ ra dáng dấp của một quản lý khôn khéo, giỏi giang.

Ở trên bàn làm việc để một cuốn sổ ghi chép, máy vi tính đang mở, cô đang chỉ vào đường vòng cung màu đỏ nhạt giảng giải xu thế cổ phiếu của công ty cao su Thiên Viên cho Diệp Thu nghe.

Ở bên cạnh cô, còn một đám nam nữ mặc tây phục, giầy da đang vội vã làm việc trên máy tính, tiếng gõ bàn phím lạch tạch vang lên liên hồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Còn Tiểu Bạch thì yên lặng ngồi ở góc phùng, dùng một con dao nhỏ gọt táo. Nàng thích gọt, nhưng không thích ăn, cho nên, táo sau khi được gọt sạch sẽ không còn dính vỏ, lộ ra thịt táo ngon lành đều chui vào trọng bụng Diệp Thu.

Diệp Thu khoát tay áo nói: "Cái này anh không hiểu lắm đâu. Em chỉ cần nói cho anh biết, có thể nâng giá cổ phiếu lên hay không và lúc nào thì có nâng lên được?"

Mặc dù Diệp Thu mượn đao nơi tay Trần Khắc Cường đâm Tạ Đông Hiền, thế nhưng chuôi đao này quá sắc bén, ngay cả bản thân hắn cũng bị tổn thất thảm trọng.

Nói rõ ràng, chính là sản nghiệp Tạ gia tổn thất thảm trọng.

Tin tức Tạ Đông Hiền hối lộ bị bỏ tù vừa được công bố, toàn bộ cố phiếu của Tạ gia tựa như xe xuống dốc không phanh, giảm đến đáy. Thậm chí ngay cả cổ phiếu luôn mạnh mẽ của Thiên Viên Tượng Giao cũng bị giảm mạnh.

Diệp Thu cần lúc này chính là một Tạ gia nguyên vẹn, chứ không phải là một Tạ gia rách nát bần cùng không có một đồng cắc, cho nên hắn đá sớm liên lạc với Diệp Nhiễm mang theo những tinh anh trong thương nghiệp đến.

Tầm nhìn của bọn họ cực kỳ chuẩn xác, chắc chắn sẽ có thể dùng tiền nâng giá cổ phiếu của Tạ gia lên.

Vẻ mặt tự tin, Diệp Nhiễm tươi cười nói: "Yên tâm đi. Trước khi thị trường chứng khoán báo giá ngày hôm nay, cổ phiếu của Thiên Viên Tượng Giao nhất định sẽ hồi phục được bốn năm phần mười so với ngày hôm qua. Nếu như ngày mai không có những tư bản lớn nhúng tay rối loạn, thậm chí còn có thể tăng cao hơn."

"Có chắc không đó?" Diệp Thu cười nói. Cuối cùng thì lần này cũng không "chơi" quá trớn. Nếu để cho toàn bộ những nỗ lực của cậu hai và ngoại công tan thành bọt biển, thế thì quả thực sẽ là bất hiếu lớn bằng trời.

"Chắc chứ. Chúng ta có nguyên vẹn khả năng vận tác tài chính. Khi em đến đã mang theo ba trăm triệu đô la Mỹ. Hơn nữa em đã kêu gọi cả gia tộc Tây Môn và gia tộc Tư Không. Bọn họ đều có thể góp cho chúng ta một lượng tài chính cực lớn trong thời gian ngắn."

"Hơn nữa, hiện tại nguồn lực của chúng vẫn cực mạnh, không ai nguyện ý vứt bỏ cổ phiếu Thiên Viên Tượng Giao vào lúc này đâu. Một khi cổ phiếu của Thiên Viên Tượng Giao không giảm đến đáy, thì các sản nghiệp liên quan sẽ có đất để tăng trở lại. Cho dù cổ phiếu của những sản nghiệp đó có tụt đáy thì cũng không ảnh hưởng quá lớn. Chúng ta chỉ cần bảo vệ những vị trí hạch tâm là được!"

"Cậu hai đâu?" Diệp Thu hỏi. Từ sau khi Tạ Đông Hiền gặp chuyện không may, cậu hai Tạ Đông Thăng liền đóng cửa không ra ngoài. Diệp Thu lo lắng thủ đoạn của mình có khi hơi tàn nhãn, sẽ làm cho cậu hai phản cảm với hành vi như vậy.

Diệp Nhiễm lắc đầu.

Diệp Thu từ xô pha đứng dậy, nói: "Chuyện còn lại, tôi xin nhờ các vị. Tôi có việc phải đi trước."

Nói xong, lập tức đi ra bên ngoài. Tiểu Bạch và Thái Bá cũng lập tức đứng lên đuổi theo.

"Thiếu gia, tôi vẫn chưa rõ. Trần Khắc Cường sao lại phản bội như thế? Theo đạo lý mà nói, Tạ Đông Hiền bình thường đối với hắn không đến nỗi nào, hơn nữa, lần này không phải là hắn cực lực lấy lòng hay sao? Mọi việc đều do Tạ Đông Hiền sai hắn làm, nếu lần này Tạ Đông Hiền đổ, thì hắn cũng chẳng thể tránh được kiếp tù tội mà!"

Ở trên xe, Thái Bá nghi hoặc hỏi.

"Nói không chừng, Trần Khắc Cường là vì báo thù cho cha cũng nên!" Diêm Thành cười híp mắt nói.

"Vì cha báo thù?" Sắc mặt Thái Bá đại biến, nói: "Chẳng lẽ Trần Cơ bị Tạ Đông Hiền hại chết hay sao? Điều này sao có thể? Nếu nói như vậy, Tạ Đông Hiền vì sao lại rất tán thưởng Trần Khắc Cường?"

"Đây cũng chỉ là suy đoán của tôi thôi. Bất luận kẻ nào làm việc gì đều có lý do của riêng mình. Người ngoài như chúng ta làm sao mà hiểu rõ cho được?" Diệp Thu nói cho có lệ.
Bình Luận (0)
Comment