Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 136 - Chương 136. Thịt

Chương 136. Thịt Chương 136. Thịt

Bạch Lang đang bất động thanh sắc nhìn bên này, liếc thấy Cố Ninh lắc đầu, trong ánh mắt hiện lên một tia gì đó, sau đó nghiêng đầu nói vài câu với nam nhân mặc sơ mi trắng, nam nhân mặc sơ mi trắng như suy tư gì nhìn thoáng qua bên này, sau đó thấp giọng nói mấy câu cùng người bên hắn, lúc sau đội bọn họ một người cũng không có đứng lên đi qua bên kia xin canh thịt uống. Mà không biết vì sao, Bùi Kính cũng không có đi xin, cũng uyển chuyển từ chối lời mời uống một ngụm của Nhan Ngọc.

"Uống ngon quá." Một nam nhân bưng canh thịt còn chưa có đi trở về đúng chỗ đã không nhịn được uống một ngụm, mở to hai mắt tán thưởng.

"Thật sự uống rất ngon, trước kia tôi cũng chưa từng uống qua loại canh thịt nào ngon như vậy. Hơn nữa còn rất thơm." Một người khác phụ họa nói.

"Đã lâu không có ăn qua canh nóng hầm hập." Lại có người cảm thán.

Có người nhấm nuốt thịt trong miệng, hàm hồ nói: "Nhưng nếu thịt này lại hầm lâu hơn một chút thì ngon hơn, quá khó nhai."

Những người khác bởi vì quyết định của hai người Cố Ninh và Bạch Lang mà không được uống canh đều là vẻ mặt buồn bực, những người này uống liền uống, sao còn nói nhảm nhiều như vậy?

Cô gái má lúm đồng tiền bưng một chén canh thịt đi tới bên này, cười tủm tỉm nói với Cố Ninh: "Bọn họ đều đi uống canh thịt, sao các chị không đi? Trong nồi vẫn còn không ít, đủ cho các chị ăn, nè, em cố ý bưng một chén lại đây cho chị." Nói xong liền đưa chén trong tay cho Cố Ninh, có thể nhìn thấy không ít thịt trong canh.

Cố Ninh lại không có tiếp nhận, chỉ mỉm cười nói: "Cảm ơn ý tốt của cô. Nhưng chúng tôi ở trên đường tới đây đã chết quá nhiều đồng bạn, hiện tại ăn không vô." Trong tươi cười của cô mang theo một chút mỏi mệt cùng xin lỗi, thoạt nhìn vô cùng chân thành.

Đạo trưởng Giả ở trong lòng hò hét, rít gào, Cố Ninh, cháu ăn không vô, chú ăn vô!!!

Nhưng thời điểm Cố Ninh nói đã nói là “chúng tôi”, đó chính là gom hết bọn họ vào trong, dù canh thịt đáng quý, nhưng Cố Ninh càng đáng quý hơn, đạo trưởng Giả cũng sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn vì một chén canh thịt liền hủy đi đài của Cố Ninh.

Trên mặt hắn bởi vì không ăn được canh thịt mà bi thống, thoạt nhìn thực sự có vài phần giống như bi thống vì đồng bạn chết.

"Vậy thật là quá đáng tiếc." Cô gái má lúm đồng tiền nhìn chén canh trong tay chính mình, tiếc nuối nói: "Hương vị canh ngon như vậy, khả năng về sau sẽ không uống được."

Không biết vì sao, Hướng Hứa nhìn bóng dáng cô gái má lúm đồng tiền bưng canh thịt rời đi, nghĩ biểu tình nói chuyện vừa rồi của cô, mạc danh cảm thấy có chút sởn tóc gáy, tuy rằng không biết Cố Ninh vì sao không cho bọn họ uống canh thịt, nhưng Cố Ninh làm việc luôn có lý do. Mà những người khác cũng đúng là bởi vì sự tín nhiệm với Cố Ninh, mới có thể nhịn xuống chính mình, không có đi uống canh thịt đã đến miệng kia.

Từ sau khi Cố Ninh cự tuyệt canh thịt của cô gái má lúm đồng tiền, cô liền không còn lại đây tìm Cố Ninh nữa, chỉ ngồi ở trong một góc cùng mấy nam nữ trẻ tuổi nói nói cười cười.

Qua hơn một giờ.

Mưa to bàng bạc bên ngoài tựa hồ không có dấu hiệu ngừng lại.

Trời tối giống như là nghiên mực. Liếc mắt một cái trông ra, cả thành thị đều bao phủ hoàn toàn ở trong bóng tối.

Trong phòng bởi vì không có nguồn sáng, cho nên đen nhánh một mảnh.

Nhưng tầm mắt Cố Ninh lại không có bị ảnh hưởng.

Đại đa số mọi người lúc này đều trợn tròn mắt nằm trên mặt đất, khe khẽ nói nhỏ.

Sau đó Cố Ninh nhìn thấy cô gái má lúm đồng tiền kia và mấy người nam nữ trẻ tuổi cùng nhau sờ soạng đi ra khỏi phòng, bước chân của bọn họ rất nhẹ, nếu không phải thính giác của Cố Ninh nhanh nhạy, hơn nữa trong phòng hắc ám, căn bản là sẽ không có người phát hiện bọn họ đi ra ngoài.

"Đuổi theo bọn họ." Cố Ninh đè thấp âm thanh nói với Hướng Hứa.

Hướng Hứa tự nhiên cũng nhìn thấy những người đó đi ra ngoài, cũng tự nhiên biết Cố Ninh nói đuổi theo bọn họ là có ý gì, cô trịnh trọng gật gật đầu, sau đó nhắm mắt lại, hồ nước màu trắng hơi hơi nổi lên gợn sóng, sau đó tinh thần lực liền không tiếng động trào ra ngoài, đuổi theo mấy người kia.

Tốc độ của tinh thần lực là vô pháp tưởng tượng, rất nhanh tinh thần lực của cô đã bao phủ ở trên người những người đó, Hướng Hứa thao tác tinh thần lực tiến hành phân tích hành vi của bọn họ.

"Bọn họ lên lầu......" Hướng Hứa đè thấp âm thanh, ở trong hoàn cảnh rất nhiều người đều đang khe khẽ nói nhỏ, âm thanh của cô cũng không quá nổi bật, cô thấp thấp miêu tả cho Cố Ninh cảnh tượng mà tinh thần lực của cô cảm giác được: "Mặt trên là mái bằng, bọn họ đi vào một gian nhà nhỏ......Hình như đang nói cái gì đó......" Hướng Hứa ngừng đại khái mười phút, sau đó nói: "Bọn họ đi xuống."

"Cầm dao của em đi, buổi tối hôm nay khả năng sẽ phát sinh một ít sự tình không tốt." Cố Ninh lạnh lùng nói.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0