Dọc theo đường đi vô cùng thuận lợi về tới nơi tụ tập.
Trở lại bổn doanh liên 3, mấy binh lính ở lại trông nhà đều kích động đến không được, nhìn thấy thiếu mấy chiến hữu, cũng chỉ trầm mặc.
Ba Cố mẹ Cố vẫn luôn lo lắng nhìn thấy Cố Ninh lông tóc vô thương, cũng đều yên lòng.
Bọn nhỏ đều hoan hô nhảy nhót.
Cố Ninh không nhắc tới khúc nhạc đệm thời điểm trở về, những người khác tuy rằng trong lòng có chút khác thường, nhưng cũng đều ăn ý không nhắc tới.
Sau khi náo nhiệt một trận liền bắt đầu đóng cửa lại chia sẻ chiến lợi phẩm.
Trước khi chia sẻ chiến lợi phẩm, ba người anh Ba, Chung Húc, La Long lại không tránh khỏi khoe khoang dị năng của chính mình một chút, khiến cho mấy binh lính trông nhà kinh hô.
Ba Cố đẩy đẩy mắt kính, cầm hòn đất anh Ba biến ra ở trong tay, thập phần khiếp sợ: "Này...... Này… không phù hợp với nguyên lý khoa học. Cái này sao có thể biến ra được?"
Anh Ba bọn họ tự nhiên không nói ra được nguyên cớ: "Cứ như vậy biến ra thôi."
Mẹ Cố dùng ngón tay thử thử độ bén nhọn: "Còn rất đâm người. Anh nên cẩn thận kẻo đâm vào người khác."
Kế tiếp chính là lúc chia sẻ chiến lợi phẩm.
Hướng Hứa giao tinh hạch Cố Ninh đưa cho cô bảo quản ra, đặt ở trong chậu đựng đầy nước, nước trong chậu lập tức liền trở nên vẩn đục bất kham.
Qua hai lần nước, tinh hạch mới nở rộ ra vẻ sáng rọi vốn có.
Tổng cộng có tám viên tinh hạch có màu sắc.
Trầm ở đáy chậu, theo gợn nước nhộn nhạo nở rộ ra ánh sáng lệnh người loá mắt.
"Đây là tinh hạch?" Vương Dương ở lại trông nhà nuốt một ngụm nước miếng sau đó nói.
Ba Cố nhặt lên một viên đặt ở trước mắt kính tinh tế quan sát: "Ăn cái này xong là có thể có dị năng giống như các cậu?"
Cố Ninh bổ sung: "Tỷ lệ cũng không phải trăm phần trăm. Giống anh Ba bọn họ, mười mấy người liền ra ba dị năng giả tỷ lệ đã vô cùng cao."
Sau đó chính là vấn đề phân phối như thế nào.
Mọi người yên lặng nhìn về phía Cố Ninh. Trên thực tế tinh hạch Cố Ninh chỉ chiếm ba viên, nhưng không hề nghi ngờ, Cố Ninh giết tang thi nhiều nhất, càng không cần phải nói đêm qua nếu không phải Cố Ninh cảnh giác, bọn họ nói không chừng đều đã bị người ta cắt ra thành từng khối nấu chín, phơi khô, thành lương thực dự trữ.
Cho nên bọn họ thực ăn ý giao tinh hạch cho Cố Ninh phân phối.
Sắc mặt Cố Ninh bình tĩnh như cũ, nói: "Ở trước khi xuất phát chúng ta đã nói qua, ai giết tang thi, tinh hạch liền về người đó."
Nói xong, cô từ trong chậu vớt ra ba viên tinh hạch của chính mình sau đó tay phải làm tư thế mời.
Hướng Dật là người thứ nhất trầm mặc từ bên trong vớt ra hai viên tinh hạch.
Trương Tiểu Bạch một viên.
Hoàng Mộng Dao một viên.
Cục Đá Thạch Lỗi một viên.
Những người khác đều tay không.
Tuy rằng đã sớm có chuẩn bị, nhưng người không có tinh hạch cũng vẫn khó nén mất mát.
Cũng không phải nói bọn họ không có giết tang thi, mà là giết tang thi cũng yêu cầu vận khí nhất định, tinh hạch có màu sắc dù sao cũng là số ít, có khả năng anh giết mười con tang thi cũng chưa chắc có một con mang tinh hạch có màu sắc.
Tỷ như Hoàng Mộng Dao, cô tổng cộng mới giết một con tang thi, nhưng cố tình trong óc con tang thi này liền có một viên tinh hạch mang màu sắc.
Nhưng khi số lượng tang thi giết được nhiều đến trình độ nhất định, tỷ lệ tinh hạch có thể kích phát dị năng xuất hiện cũng sẽ gia tăng.
Giống như là Cố Ninh được đến nhiều tinh hạch nhất, cũng không phải bởi vì cô vận khí tốt, ngược lại vận khí của cô có hơi chút kém, giết mười con tang thi không có, vậy cô liền giết hai mươi, 30 con, chính bởi vì cô giết quá nhiều tang thi, cho nên mới được đến ba viên tinh hạch.
Hoàng Mộng Dao tuy rằng có chút hổ thẹn, nhưng cô lại gắt gao nắm tinh hạch ở trong tay, cô biết rõ ràng đây là một cơ hội thay đổi vận mệnh, cô cần phải chặt chẽ nắm chắc.
Cố Ninh cầm ba viên tinh hạch, không có chút nào ngoài ý muốn trực tiếp giao hai viên cho ba Cố mẹ Cố.
Trong ba lô cô còn có một viên tinh hạch là đào ra từ trong đầu con chó tang thi, cô hiện tại có thể nói là nhiều ra một viên.
Cố Ninh do dự một chút, nhìn về phía Trình Minh, kêu lên: "Trình Minh."
Trình Minh đang ở bên trong cảm xúc mất mát, đột nhiên nghe được Cố Ninh kêu hắn, theo phản xạ có điều kiện lên tiếng.
Sau đó ở trong đông đảo ánh mắt kinh ngạc, lửa nóng một bàn tay trắng nõn lại tùy ý duỗi lại đây, mặt trên bàn tay lẳng lặng nằm một viên tinh hạch kim sắc.
Cố Ninh không có biểu tình dư thừa gì, chỉ nhàn nhạt nhìn hắn nói: "Chúc cậu thành công."
Giống như đây chỉ là một vật bé nhỏ không đáng kể.
Nhưng Trình Minh biết, đương nhiên không phải vật bé nhỏ không đáng kể. Trình Minh nhìn Cố Ninh há miệng thở dốc, lại không biết nên nói cái gì, hắn đã nhìn thấy sự hung hiểm khi Cố Ninh giết tang thi, có thể nói kiếm được viên tinh hạch này không chút nào dễ dàng, thậm chí hắn giết sáu bảy con tang thi tiến hoá cũng chưa có thể thành công được đến một viên, nơi này đại đa số mọi người đều không có. Nhưng Cố Ninh lại nhẹ nhàng bâng quơ đưa viên tinh hạch này đến trước mặt hắn......