Trang Thần cười gượng nói: "Ngày thường thời điểm nhàm chán liền tùy tiện chơi."
Bốn người Cố Ninh, Trương Tiểu Bạch, Trần Căn, Chung Húc liếc nhau, đều là đầy bụng khó hiểu.
Nghiêm túc lại nói tiếp, Ngũ Tinh Đại Đội làm gì ở chỗ này bốn người bọn họ đều không biết rõ ràng, bọn họ ban đầu cho rằng sẽ bị kéo đến một sân huấn luyện tập thể như là bộ đội, sau đó, trước tiến hành một kỳ huấn luyện vô cùng gian khổ, kết quả lại được đưa đến nơi này, cách xa tưởng tượng của bọn họ quá nhiều, không những không có làm cho bọn họ cảm thấy cao hứng, ngược lại càng làm cho trong lòng bọn họ thêm thấp thỏm bất an lên.
Trang Thần nói: "Các cậu đừng nóng vội, mấy ngày tới tiểu đội khác hẳn là sẽ lục tục đưa người lại đây."
Cố Ninh nhíu mày: "Như vậy chúng em cũng phải đợi đám người kia tới đủ sau đó mới có thể bắt đầu học sao?"
Trang Thần bị câu hỏi của Cố Ninh làm cho sửng sốt, sau đó cười nói: "Yên tâm, nếu em nóng vội, chờ một lát chị liền có thể dạy em."
"Thật sự?" Ánh mắt Cố Ninh sáng lên.
"Em thật là quá kỳ quái." Trang Thần nói: "Đến lúc đó em đừng có khóc đấy."
Cố Ninh chỉ cười không nói gì.
Lúc sau Trang Thần liền đưa Cố Ninh tới phòng huấn luyện.
"Em trước kia đã học công phu cơ bản chưa?" Trang Thần hỏi.
Cố Ninh thành thật lắc đầu.
"Đối với chị mà nói, cách đấu gần người không có chiêu thức gì đặc biệt, làm sao có thể tổn thương địch nhân lớn nhất thì chính là chiêu thức tốt nhất, kỹ xảo cách đấu của chị chỉ có thể dạy em ở trong diễn luyện thực tế. Cho nên hiện tại em thử công kích chị xem." Trang Thần đứng ở nơi đó nói.
Cố Ninh nhìn Trang Thần tùy ý đứng ở nơi đó, có hơi chút không biết nên xuống tay từ đâu, cô chưa học qua cách đấu gần người, đều là trực tiếp dùng đao chém, cho nên Trang Thần bảo cô công kích, cô trong khoảng thời gian ngắn không biết nên động thủ như thế nào.
"Làm sao vậy?" Trang Thần nhìn Cố Ninh bất động nửa ngày, kỳ quái hỏi.
Cố Ninh có chút xấu hổ, lại thành thật nói: "Em không biết nên công kích như thế nào ——"
Biểu tình Trang Thần có chút cổ quái: "Vậy sao em có thể làm Ân Tang chật vật như vậy? Em đối phó với Ân Tang như thế nào, thì cứ đối phó với chị như vậy là được."
Biểu tình trên mặt Cố Ninh có chút giãy giụa, sau đó ở trong lòng thở dài, nhận mệnh vọt tới chỗ Trang Thần.
"Cố Ninh đây là đang làm gì vậy?" Dịch Thiếu Khanh không biết đã đi tới bên cạnh từ khi nào, nhìn Cố Ninh giống như một con trâu lao về phía Trang Thần, kinh ngạc nói.
"Ách...... khả năng đây chính là cách công kích của Cố Ninh đi." Tiểu Bạch Trương, Chung Húc, Trần Căn ở bên cạnh xem cũng có chút xấu hổ nói.
Cố Ninh lần đầu tiên công kích có kết cục là bị Trang Thần hung hăng ném xuống mặt đất.
Ba người Trương Tiểu Bạch đứng xem đều là vẻ mặt không đành lòng.
Dịch Thiếu Khanh kinh ngạc không thôi: "Cô ấy sao có thể làm Ân Tang chật vật như vậy?! Không phải là gian lận chứ?"
Cố Ninh từ trên mặt đất đứng lên, nghĩ nghĩ sau đó nói với Trang Thần: "Hay là chị tới công kích em đi?"
Trang Thần sửng sốt: "Cái gì?" Sau đó rất nhanh liền phản ứng lại đây: "Em xác định?"
Cố Ninh gật đầu một cái.
Dịch Thiếu Khanh cười một chút: "Tấm tắc, dũng khí đáng khen."
Trang Thần xác nhận ý của Cố Ninh xong, lại không có do dự, vừa ra tay chính là một đấm bay nhanh tới mặt Cố Ninh, một đấm này của cô chỉ dùng bốn phần sức lực, sợ đả thương Cố Ninh, cách đấu gần người của Trang Thần tuy rằng không phải lợi hại nhất, nhưng ra quyền vẫn rất nhanh, nhưng Cố Ninh dưới bị động lại tìm được cảm giác, Trang Thần ra quyền nhanh, Cố Ninh phản ứng càng nhanh hơn, đùi phải bước qua, nghiêng người tránh thoát một đấm này, đồng thời cảm giác ở mạt thế gào thét mà đến, ánh mắt Cố Ninh lóe tinh quang, vừa tránh xong liền đánh khuỷu tay tới trên eo Trang Thần!
Vui cười trên mặt Dịch Thiếu Khanh tắt hết, kinh ngạc nói: "Phản ứng thật nhanh!"
Hắn không biết, Cố Ninh phản ứng nhanh như vậy là do rèn luyện ra từ trong vô số sinh tử, trong nháy mắt phải làm ra phán đoán sống hay chết, làm sao dám có một chút sai lầm?
Kinh ngạc giống Dịch Thiếu Khanh còn có Trang Thần, chỉ là công kích và bị công kích lại có thể có khác biệt lớn như vậy? Kinh ngạc là kinh ngạc, nhưng Trang Thần không hoảng không loạn, cô cũng có kinh nghiệm thực chiến vô cùng phong phú, trực tiếp nghiêng người né qua, đồng thời đôi tay như điện dò ra, bắt được khuỷu tay của Cố Ninh, sau đó dùng sức lật!
Hai người đều là tay không, tới tới lui lui Cố Ninh chống đỡ gần hai mươi chiêu liền lại lần nữa bị Trang Thần đánh bại trên mặt đất.
Chỉ là so với xấu hổ sau lần đầu tiên bị Trang Thần đánh bại trên mặt đất, lúc này đôi mắt cô lại sáng lấp lánh, từ trên mặt đất bò dậy sau đó hưng phấn nói với Trang Thần: "Tiếp đi!"