Thế giới bên này vẫn là 6 giờ, cô ở trong phòng đổi xong quần áo, sau đó kéo cửa phòng đi ra ngoài.
Mạt thế khi đêm đã khuya một chút.
Bởi vì ban ngày hạ một trận mưa, nhiệt độ không khí buổi tối giảm xuống, nhưng bọn họ lại một chút không cần lo lắng bị đông lạnh, vô luận là dưới người hay là trên người đều có chăn bông thật dày bao lấy, ở trên xe xóc nảy nửa ngày, lúc này mọi người đã lâm vào bên trong ngủ say, La Long nhắm mắt lại, nằm ở trong chăn bông ấm áp, đại não lại vẫn luôn không chịu khống chế nhớ tới hai cỗ thi thể trong phòng khách kia, vô luận hắn thôi miên chính mình như thế nào đều không ngủ được, bên ngoài không biết khi nào lại tí tách tí tách đổ mưa.
Khi La Long đang bực bội không thôi, hắn bỗng nhiên nghe được một trận âm thanh sột sột soạt soạt—— âm thanh này rất nhỏ, nếu đang ngủ say tuyệt đối sẽ không nghe được, nhưng lúc này là đêm khuya, bất luận một âm thanh nào dù là nhỏ cũng sẽ bị phóng đại, mà La Long lại vừa lúc không có ngủ...... hắn trước đó còn tưởng rằng là ai đó trở mình, nhưng vẫn không nhịn được ngừng thở nghiêng tai lắng nghe...... Xẹt...... Lại có âm thanh thứ gì đó cọ xát mặt đất vang lên, đứt quãng, loáng thoáng thỉnh thoảng vang lên. Trong lòng La Long lộp bộp một tiếng, sau đó hắn mở mắt, lúc này đúng là đêm khuya, mặt trăng trên bầu trời bị mây đen che, không có nửa điểm ánh sáng, cái gì cũng không nhìn thấy.
Nhưng đúng lúc này! Một đạo tia chớp từ trên bầu trời xẹt qua! Xôn xao một chút! Toàn bộ phía chân trời đều bị chiếu sáng lên, bao gồm cả gian nhà ở này——
Đồng thời cũng chiếu sáng sắc mặt trắng bệch của La Long.
Căn phòng trống này không biết từ khi nào đã bò đầy dây đằng, bò khắp nửa gian nhà, ở cả trên trần nhà......trên tường......trên mặt đất...... ngoại trừ địa phương bọn họ ngủ, nơi nơi đều có! —— trong tích tắc ánh sáng lóe qua, La Long thậm chí còn nhìn thấy một dây đằng đang chậm rãi dò xét lại đây!
Tia chớp chỉ xẹt qua trong nháy mắt, căn phòng lại lâm vào bóng tối.
La Long thậm chí hoài nghi chính mình có phải đang nằm mơ hay không, hắn dùng sức nhéo chính mình một phen, thiếu chút nữa kêu ra tiếng ở trong đêm đen, dưới khiếp sợ thật lớn, La Long gần như chết khiếp, chỉ liều mạng cắn răng không cho chính mình kêu ra tiếng, sau đó liều mạng lay động Trương Tiểu Bạch ngủ ở bên người chính mình.
Trương Tiểu Bạch đang ngủ ngon lành, đột nhiên bị lay động mãnh liệt một trận từ cảnh trong mơ thanh tỉnh lại đây, hắn há mồm định mắng chửi người, nhưng lời mắng chửi người còn chưa có ra khỏi miệng, đã bị một bàn tay đè lại.
La Long suỵt một tiếng vô cùng nhẹ truyền vào lỗ tai hắn, làm Trương Tiểu Bạch nháy mắt liền ý thức được cái gì.
La Long ghé sát vào lỗ tai Trương Tiểu Bạch, âm thanh áp đến thấp nhất, lại không nhịn được phát run: "Tiểu, Tiểu Bạch...... dây đằng giống như biến, biến dị.....trong phòng chúng ta toàn bộ, tất cả đều là......"
Trương Tiểu Bạch nghe không rõ ràng, chỉ mơ hồ nghe được cái gì đó biến dị, nhà ở......
Hắn còn chưa có biết rõ La Long vừa nói gì, đột nhiên một bên khác truyền đến một tiếng kêu sợ hãi ngắn ngủi!
Hiện tại là mạt thế! Thần kinh của mọi người mặc dù là trong lúc ngủ mơ cũng không có hoàn toàn lơi lỏng xuống, tiếng kêu sợ hãi như vậy có thể nháy mắt làm người tỉnh táo lại!
Trương Tiểu Bạch lập tức từ trên mặt đất bò dậy, sau đó giơ cao tay của mình, lôi điện quấn quanh ở trên tay hắn, lập tức liền chiếu cho gian nhà ở này sáng trưng! Sau đó tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn một màn trước mắt mà mất đi ngôn ngữ.
Đạo trưởng Giả lắp bắp nói: "Này, đây là có chuyện gì?!"
Ở địa phương tầm mắt bọn họ có thể đạt được, ngoại trừ chăn bông của bọn họ, mọi chỗ đất trống đều bị từng sợi dây đằng bao trùm, lá cây xanh tươi ướt át lúc này thoạt nhìn lại phá lệ quỷ dị!
Dây đằng ban đầu còn đang không ngừng vận động phảng phất cũng bị ánh sáng đột nhiên xuất hiện làm cho kinh ngạc một chút, thời gian quỷ dị tạm dừng một cái chớp mắt, sau đó dây đằng đột nhiên động lên!
Không đếm được có bao nhiêu sợi dây đằng đột nhiên bay nhanh lan tràn lại đây!
Trong đầu La Long đột nhiên như là có tia chớp chợt lóe, hắn chỉ vào dây đằng bay nhanh di động hoảng sợ kêu lên: "Là mấy thứ này! Hai cỗ thi thể trong phòng khách chính là bị mấy thứ này gây ra!"
Ngay khi La Long kêu ra những lời này, ở trong phòng Hoàng Mộng Dao, Cao Duyệt, chị Hồng và hơn hai mươi đứa trẻ đột nhiên truyền đến tiếng thét chói tai, cực kỳ hoảng sợ của đám trẻ!
Vô luận là câu nói vô cùng hoảng sợ vừa rồi của La Long kia, hay là tiếng thét chói tai hết đợt này đến đợt khác đều làm mọi người trong gian phòng này kinh sợ ra một thân mồ hôi lạnh.
Anh Ba nghĩ đến ba Cố mẹ Cố đơn độc ở trong một gian phòng, liền nôn nóng, vội vàng nói: "Phương Pháp, Trương Tiểu Bạch! Các cậu mau đi qua bảo hộ thầy Cố!"