Hướng Hứa cảm giác được một giọt dị năng cuối cùng trong cơ thể chính mình đều bị rút cạn! Lá chắn tinh thần lực mất đi dị năng chống đỡ, ở dưới sự công kích của dị năng đối phương nháy mắt đã bị nổ nát! Một quả cầu lửa bay nhanh về phía Hướng Hứa sắc mặt đã tái nhợt! Mang theo tiếng gió gào thét và nhiệt khí đập vào mặt! Sau khi biết Hướng Hứa có được tinh thần lực cường đại như vậy, bọn họ hiện tại chỉ nghĩ giết chết cô!
Mặt Hướng Hứa đều bị quả cầu lửa chiếu sáng!
Hai chân Hướng Dật vào lúc này được được cởi bỏ trói buộc, hắn theo bản năng quay đầu nhìn lại! Liền nhìn thấy một quả cầu lửa hướng tới Hướng Hứa, mà Hướng Hứa hoàn toàn mất đi tinh thần lực lúc này chỉ giống như một cô bé bảy tám tuổi bình thường, nếu không có gì ngoài ý muốn, cô sẽ bị quả cầu lửa này trực tiếp thiêu cháy, ngay cả toàn thây cũng không có. Hướng Dật gấp đến hốc mắt đều phải nứt toạc: "Hướng Hứa!"
Ngô Sâm và Tả Hữu đều mất đi âm thanh, hoảng sợ nhìn bên kia, bị dọa đến ngây người.
Hướng Hứa cảm nhận được hơi nóng cực lớn ập vào trước mặt, run rẩy nhắm hai mắt lại ——
Nhưng vào lúc này!
Hướng Dật cảm giác được một trận gió mạnh lược qua bên người chính mình! Hắn mở to hai mắt, liền nhìn thấy một đạo thân ảnh nhanh như tia chớp chạy vội về phía Hướng Hứa! Hắn không nhịn được ngừng hô hấp.
"Phanh!" Một tiếng! quả cầu lửa nện ở trên mặt đất, một mảnh hỏa hoa văng ra khắp nơi!
Mà Hướng Hứa đã biến mất ở chỗ đó, cách địa phương này 5 mét, Phương Pháp đụng trúng một chiếc lều trại, té lăn trên đất, hai tay của hắn gắt gao bảo hộ Hướng Hứa ở trong lòng ngực, phía sau lưng hắn bị quả cầu lửa hiểm hiểm cọ qua, làn da đều bị bỏng rát, hắn đau đến nhe răng trợn mắt, lại vẫn nhếch miệng cười nói với Hướng Hứa trong lòng ngực đang ngẩng đầu nhìn hắn: "Đừng sợ. Chúng ta đã tới."
Chu Diễm bọn họ không có tiếp tục công kích, mà là sắc mặt đột biến, bọn họ nhìn thấy bên kia đang có một đám người đi tới bên này. Khí thế của dị năng giả và người thường là thực dễ dàng phân biệt ra được, đặc biệt là khí thế của một đám dị năng giả.
Chu Kiện nhìn người bên kia đi tới, tức khắc sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, trốn đến phía sau Chu Diễm.
Nam nhân dẫn đầu nhìn một đám người đang trực tiếp nhắm thẳng đến bên này, cảm nhận được khí thế và sát khí tràn ngập phát ra từ trên người những người đó, cảm giác sự tình hôm nay sẽ không kết thúc đơn giản như vậy.
Dị năng công kích không có thương tổn đến Hướng Hứa, lại lan đến khu lều trại gần chung quanh, thậm chí có lều trại bị quả cầu lửa đập trúng, cháy lên, lúc này chỉ còn lại mấy cây khung sắt bị cháy đen, người ở trong lều trại đều né tránh ra rất xa, thậm chí cũng không dám tới tìm bọn họ đòi bồi thường lều trại bị cháy.
Mười mấy loại dị năng đồng thời công kích tạo thành thanh thế làm hơn phân nửa mọi người còn nằm ở bên trong lều trại ngủ đều bừng tỉnh dậy, văn bản của căn cứ có quy định rõ ràng, không thể giết người ở trong căn cứ. Nhưng nghe thanh thế này, đâu chỉ là đang giết người.
Mặc dù là tới mạt thế, tâm lý thích xem náo nhiệt của nhân loại vẫn không hề giảm, không bao lâu sau, từng vòng người vây quanh xa xa, duỗi dài cổ nhìn về bên này.
Mái tóc vàng của Cố Ninh vô cùng nổi bật, đội ngũ dị năng giả trong căn cứ không nhiều lắm, bọn họ rất nhanh liền nhận ra Cố Ninh bọn họ, nhưng một đội ngũ khác lại là chưa từng thấy qua.
Cao Duyệt cõng hòm thuốc chạy nhanh vài bước, kiểm tra thương thế cho Hướng Dật trước, sau đó lại lập tức đi xem xét thương thế của Phương Pháp và Hướng Hứa. Cằm Hướng Dật có dấu vết cọ xát trên mặt đất, khoang miệng đều là máu, cằm cũng có dấu hiệu bị trật khớp, nhưng chỉ là thoạt nhìn tương đối thảm, lại nhìn Phương Pháp, toàn bộ phía sau lưng đều bị quả cầu lửa cọ qua, quần áo cháy ra một lỗ lớn, da thịt phía sau lưng thậm chí đều bị đốt trọi, thoạt nhìn thập phần thảm thiết, Cao Duyệt sau khi xác định hai người không có nguy hiểm đến sinh mệnh mới hơi hơi nhẹ nhàng thở ra.
Bên kia anh Ba bọn họ đã đối thượng với đội ngũ đối phương.
Hai bên đối mặt, giương cung bạt kiếm, đằng đằng sát khí.
Đúng lúc này, nam nhân dẫn đầu đối phương đột nhiên kinh nghi bất định nhìn chằm chằm sườn mặt Cố Ninh bên kia đang kiểm tra thương thế của Phương Pháp một lúc lâu, sau đó phát ra một tiếng kêu kinh ngạc: "Cố Ninh?"
Cố Ninh đang kiểm tra thương thế của Phương Pháp sửng sốt một chút, sau đó giương mắt nhìn về phía nam nhân kia, trong ánh mắt đồng dạng hiện lên một tia kinh ngạc: "Trương Ký." Sau khi buột miệng thốt ra cái tên này, mày cô liền lập tức nhíu lại, đứng lên trầm khuôn mặt nói với hắn: "Tôi muốn yêu cầu anh cho tôi một lời giải thích."