Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 286 - Chương 286. Đứt Tay

Chương 286. Đứt tay Chương 286. Đứt tay

Trương Ký nói: "Cố Ninh, hai chúng ta giao tình tốt như vậy, em có thể cho anh một cái mặt mũi được không. Lại nói, rốt cuộc cũng chỉ là một đứa trẻ, em hạ thủ được sao?"

Cố Ninh nhìn hắn vô cùng nghiêm túc nói: "Chúng tôi vốn là tới giết người."

Trương Ký không còn lời gì để nói, hắn nhìn đám người phía sau Cố Ninh, trong lòng hơi rùng mình.

Ánh mắt Trương Ký hơi lạnh, nhìn về phía Chu Diễm.

Chu Diễm không dám tin tưởng nhìn hắn, Chu Kiện thậm chí ôm lấy Chu Diễm gắt gao, hoảng sợ hô: "Chị! Cứu em!"

Chu Diễm nhìn Cố Ninh, cắn răng nói: "Cô nói điều kiện ra đi! Chỉ cần không thương tổn em trai tôi, chỉ cần tôi có thể làm được, nhất định sẽ đáp ứng cô."

Cố Ninh nói: "Tôi nói muốn chặt tay hắn, nhất định phải chặt tay hắn."

"Nếu tôi nhất định không đáp ứng thì sao." Chu Diễm nói.

"Cô không có cách nào không đáp ứng." Cố Ninh nhếch miệng cười, ánh mắt lại chợt sắc bén lên: "Trình Minh! Động thủ!"

Trình Minh đã sớm có chuẩn bị, gần như ở trong nháy mắt Cố Ninh kêu ra tên hắn, một đạo tiếng xé gió đột nhiên dựng lên! Lông mày Trương Ký nhảy dựng, lại không có động thủ, ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết của Chu Kiện và tiếng kêu sợ hãi của Chu Diễm —— một bàn tay máu chảy đầm đìa dừng ở trên mặt đất.

Chu Kiện che lại bàn tay bị đứt không ngừng chảy máu của chính mình, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, chỉ là không ngừng kêu thảm thiết, sau đó đột nhiên liền xỉu. Những người khác cuống quít cầm thuốc trị thương tới cầm máu cho Chu Kiện, sắc mặt Chu Diễm trắng bệch thối lui đến một bên, đôi mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm Cố Ninh, như là hận không thể lập tức liền giết chết Cố Ninh.

Biểu tình Trương Ký có chút phức tạp nhìn chằm chằm Cố Ninh một trận, lúc sau không biết là đang cảm khái hay là đang thở dài: "Cố Ninh, em biến hóa quá lớn, anh cũng không nhận ra em. Không biết Gia Tử nhìn thấy em hiện tại có còn nhận ra hay không."

"Tôi hiện tại cùng Lục Gia Tử đã không có nửa điểm quan hệ." Cố Ninh mỉm cười nói: "Hai bên chúng ta đều có người bị thương cần trị liệu, liền không cần lãng phí thời gian. Tạm biệt."

Sau khi nói xong trực tiếp xoay người rời đi.

Một hồi quyết đấu sinh tử ban đầu liền tan thành vô hình như vậy.

Ánh mắt Trương Ký dời khỏi bàn tay bị chặt đứt nằm ở trên mặt đất, nhìn Cố Ninh đi ở trong đám người, trong lòng chỉ cảm thấy một trận xa lạ, Cố Ninh này thật sự là rất khó liên hệ được với cô gái nhỏ luôn cười tủm tỉm quấn lấy Lục Gia Tử trong trí nhớ của hắn.

Có một thanh niên nhìn thoáng qua đám người qua đường đứng xa xa ở nơi đó vây xem, có chút tức giận nói: "Trương Ký. Chúng ta mới đến căn cứ này đã bị ra oai phủ đầu, về sau chúng ta còn dừng chân ở căn cứ này như thế nào được?"

"Không cần đi chọc đám người kia." Trương Ký nhìn bóng dáng đám người kia đi xa, trong ánh mắt có kiêng kị thật sâu. Hắn có lẽ sẽ bận tâm tình cảm ngày xưa giữa Cố Ninh và hắn, nhưng chút tình cảm này lại tuyệt đối không có khả năng làm hắn chịu đựng việc Cố Ninh giáp mặt đánh mặt bọn họ. Mà Cố Ninh hiển nhiên cũng thực hiểu điểm này, nhưng cô vẫn đánh, không phải tranh khí phách, mà là không có sợ hãi. Tựa như lúc bắt đầu cô đã nói, bọn họ vốn là tới giết người.

Chờ đến khi đội hộ vệ của căn cứ thu được tin tức khoan thai tới muộn, nơi này cũng chỉ còn dư lại chiến trường chật vật.

Không thể tránh khỏi, Trương Ký bọn họ cũng vào ký túc xá ở, hơn nữa còn ở trên Cố Ninh bọn họ một tầng.

"Hiện tại vật tư của chúng ta đã không còn nhiều lắm, nhiều nhất chỉ chống được đến tháng sau. Cho dù có tinh hạch cũng rất khó đổi được vật tư." Cô gái dị năng giả hệ tinh thần bên trong đội ngũ nói, hơi hơi khựng lại, như là lơ đãng nói: "Cố Ninh kia là hệ không gian......" Quan hệ giữa cô và Chu Diễm khá tốt, ý tứ trong những lời này lại rất rõ ràng.

"Tôi đã nói không cần đi chọc bọn họ." Trương Ký lạnh lùng nhìn về phía cô: "Còn có, Cố Ninh là bạn của tôi."

Không khí trong phòng tùy theo lạnh xuống.

Trương Ký nói: "Sự tình vật tư mọi người không cần nhọc lòng, tôi đã có biện pháp." Hắn gõ gõ ngón tay lên ghế dựa, như suy tư gì.

Cố Ninh không nghĩ tới Trương Ký nhanh như vậy đã tìm tới cửa, lại còn không hề bởi vì sự tình buổi sáng mà sinh ra khúc mắc.

"Anh cũng không vòng vo cùng em." Trương Ký đi thẳng vào vấn đề nói: "Em nói em không thiếu vật tư. Không nói gạt em, anh thiếu. Cho nên anh muốn dùng tinh hạch đổi vật tư của em, có được không?"

Cố Ninh sửng sốt một chút, nói thật, nếu nói thứ cô không thiếu nhất là cái gì, đó chính là vật tư. Nhưng trước nay cô chưa nghĩ tới việc có thể dùng vật tư đi đổi tinh hạch, cô cũng không nghĩ tới sẽ có người dùng tinh hạch tới đổi vật tư, kỳ thật cẩn thận suy ngẫm cũng không khó hiểu lắm, tinh hạch tuy rằng hữu dụng, nhưng đối với dị năng giả đã tiến hóa ra dị năng tới nói cũng chỉ là dùng để ở thời điểm nguy cấp bổ sung dị năng mà thôi.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0