Sau đó 12 giờ đêm cô ngồi trên xe của Quý Cửu Trạch, căn bản là không biết muốn đi đâu, muốn làm cái gì. Vô luận là hỏi Trang Thần hay là Dịch Thiếu Khanh đều chỉ có một câu, đến lúc đó cô sẽ biết.
Quý Cửu Trạch mặc tây trang màu đen, cả người có vẻ càng thêm đĩnh bạt, trên chiếc áo sơmi màu trắng có một chiếc cà vạt màu đen, mười phần tinh anh.
Cố Ninh thậm chí sinh ra một loại ảo giác Quý Cửu Trạch là ông chủ lớn, cô là bí thư của ông chủ, hiện tại đi theo ông chủ đàm phán một vụ mua bán vô cùng trọng yếu.
Sau khi lên xe, Quý Cửu Trạch ném lại đây một túi hồ sơ, lời ít mà ý nhiều nói: "Đây là mục tiêu của nhiệm vụ lần này."
Cố Ninh thấp thỏm lấy tư liệu trong túi hồ sơ ra, phát hiện là một bản đồ địa hình, nói đúng ra là thiết kế của một căn biệt thự, bao gồm cả bể bơi ở bên ngoài, vị trí mỗi một đường đi, mỗi một phòng ở bên trong đều vẽ đến rành mạch. Phòng ở vị trí trung tâm nhất bị vòng đỏ lại.
Quý Cửu Trạch một bên khởi động xe một bên nói: "Cô có nửa giờ để khắc bản vẽ này vào trong đầu."
Cố Ninh không nói chuyện, chỉ nghiêm túc nhìn chằm chằm bản vẽ này, bắt đầu xem từ chỗ cửa vào, hai phút sau, cô nhắm mắt lại, bản vẽ kia liền xuất hiện rõ ràng ở trong đầu cô. Sau đó cô thả lại bản vẽ vào trong túi hồ sơ, nói với Quý Cửu Trạch: "Chờ lát nữa tôi cần làm cái gì?"
Quý Cửu Trạch có chút tán dương nhìn thoáng qua túi hồ sơ trong tay cô, sau đó nói: "Sau khi tôi đi vào hai mươi phút, cô cần nghĩ cách tiến vào căn biệt thự này, tiến vào căn phòng được đánh dấu kia, tìm một phần văn kiện, văn kiện đặt ở tầng thứ ba của kệ sách, quyển sách thứ bảy. Cô có mười phút để lấy được văn kiện kia ra tới."
Đang nói chuyện, hắn liền ngừng xe ở một bên.
Sau đó đưa bàn tay đeo đồng hồ đến trước mặt Cố Ninh: "Căn giờ."
Sau khi xác định xong thời gian, Quý Cửu Trạch duỗi tay đến sau ghế nhấc lên một chiếc vali màu bạc, đẩy cửa ra rồi đi xuống, sau đó hơi hơi cúi người nhìn Cố Ninh trong xe đang có hơi chút khẩn trương, nói: "Cẩn thận."
Cố Ninh trịnh trọng gật gật đầu.
Sau đó Quý Cửu Trạch liền cầm theo vali biến mất ở bên trong bóng đêm.
Cố Ninh vội vàng xuống xe, ghé sát vào bờ tường vây bên cạnh, sau đó cẩn thận đi đến phía trước, ló đầu ra xem.
Chỉ thấy ở bên kia, Quý Cửu Trạch lập tức đi đến cửa biệt thự, sau đó bị ngăn cản ở trước cửa. Hắn đưa lưng về phía Cố Ninh bên này mở hai tay ra.
Hai nam nhân trẻ tuổi tiến lên vô cùng cẩn thận lục soát thân thể Quý Cửu Trạch từ trên xuống dưới, sau đó liền dẫn Quý Cửu Trạch đi vào.
Cố Ninh mượn cơ hội đếm một chút, chỉ mỗi bảo an ở cửa đã có năm sáu người, mặt khác một bên còn có người bật đèn pin tuần tra bên ngoài biệt thự, cô cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, còn có mười bảy phút, cô phải nghĩ biện pháp tránh thoát bảo an tiến vào trong biệt thự.
Che giấu chính mình trong đêm tối, có thể nói là sự tình Cố Ninh nhất am hiểu. Mặc dù là một con mèo, cũng chưa chắc bước chân nhẹ hơn cô. Cô bay nhanh ở nơi tối tăm, trong phạm vi tới gần biệt thự 10 mét đều bị đèn đường chiếu đến vô cùng sáng. Cố Ninh nhanh chóng di động sau từng cây cổ thụ.
Đèn pin vừa thoảng qua chỗ cây cổ thụ trước người cô, Cố Ninh đã nháy mắt khom người nhanh chóng đi về phía vách tường bên kia, phía sau lưng gắt gao dán ở trên tường, vì sợ làm ra âm thanh, Cố Ninh cởi giày trên chân đá tới trong bụi cỏ, cô nhìn xung quanh, xác định không có ai, dưới chân nhẹ nhàng bước, bên kia tường vây có dây đằng chui từ dưới đất lên, lan tràn lên tường vây, sau đó lướt qua tường vây vươn dài lại đây.
Cố Ninh túm chặt một đầu ở trên tay, bay nhanh quấn quanh vài cái, sau đó leo lên, chớp mắt đã bò lên trên tường vây, một tay chống đất nhảy một cái dừng ở trên cỏ, Cố Ninh không có chút nào chần chờ hóa thành một đạo hắc ảnh chạy nhanh tới một phương hướng.
Trong quá trình chạy vội, trong đầu cô hiện lên rõ ràng sơ đồ kết cấu của căn biệt thự này.
Cố Ninh tránh thoát tuần tra của bảo an, vòng tới đằng sau căn biệt thự, nơi này có một chiếc bể bơi lớn, mặt trên bể bơi chính là ban công lầu hai. Cố Ninh hiện tại muốn từ ban công này đi vào bên trong căn biệt thự. Nhưng mà hiện tại, trên ban công đang có hai nam nhân đứng nói chuyện phiếm.
May mắn căn biệt thự này làm xanh hoá vô cùng đúng chỗ, Cố Ninh tránh ở sau một lùm cây cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, đã qua mười ba phút, còn có bảy phút để tiến vào bên trong biệt thự.
Cô nấp ở trong bụi cây kiên nhẫn chờ hai người trên ban công mau chóng nói chuyện xong sau đó tránh đi.