Bạch Lang đột nhiên nâng đùi phải bị Cố Ninh đạp lên, sau đó đặt thật mạnh ở trên bàn mặt kính trước mặt, gót giày da va chạm cùng bàn kính phát ra một tiếng giòn vang, ống quần hắn bị kéo đến trên đầu gối, vị trí đầu gối một mảnh xanh tím, thập phần rõ ràng. Đôi mắt lại nhìn chằm chằm Cố Ninh, đầy mặt sương lạnh.
Cố Ninh nhìn thoáng qua, tức khắc có chút chột dạ, vừa rồi chính mình nóng lòng thoát thân, một chân kia dùng lực rất tàn nhẫn, hiện tại thật ra có chút xấu hổ.
Quý Cửu Trạch liếc mắt một cái, sau đó thong thả ung dung nói: "Anh cung cấp một phần báo cáo kiểm tra, sẽ có người phụ trách bồi thường."
Bạch Lang cười lạnh một tiếng nói: "Quý Cửu Trạch. Tuy nói chúng ta là quan hệ hợp tác, nhưng các anh đem nơi này của tôi trở thành địa phương huấn luyện mấy em trai Ngũ Tinh Đại Đội, không được tốt đi? Tôi đã nói sao anh vô duyên vô cớ đột nhiên tới tìm tôi uống trà mà."
Quý Cửu Trạch bình tĩnh nói: "Đây là Trang Thần đề nghị. Nếu có vấn đề gì, anh có thể đi tìm cô ấy giao thiệp."
Biểu tình của Bạch Lang lập tức biến thành một bộ dáng giống như ăn ruồi bọ.
Cố Ninh sau đó mới nhớ tới, giao tình giữa Bạch Lang và Trang Thần thực không đơn giản, thời điểm ở mạt thế, Trang Thần không chút do dự liền đi theo Bạch Lang. Nhưng nơi này của Bạch Lang vô luận là ưu thế địa lý, hay là bảo an do Bạch Lang nuôi, đều thật sự là rất thích hợp làm một sân huấn luyện người mới.
Quý Cửu Trạch nói xong câu kia liền đứng lên: "Hôm nay đã quấy rầy, phí dụng sửa chữa cửa tôi sẽ bảo Trang Thần chuyển cho anh. Nếu có cơ hội, lần sau sẽ lại đến tìm anh uống trà." Hắn nói, liếc mắt nhìn Cố Ninh một cái, Cố Ninh vội vàng cũng đi theo đứng lên.
Bạch Lang lại hướng về phía Cố Ninh hỏi: "Nhóc lông vàng, cô tên gì?"
Cố Ninh sửng sốt một chút mới phản ứng lại đây, hắn là gọi chính mình, lông vàng??? Cố Ninh một đầu hắc tuyến.
Quý Cửu Trạch ghé mắt liếc nhìn Cố Ninh một cái, sau đó nói: "Anh không cần biết tên cô ấy, về sau cũng sẽ không có cơ hội gặp mặt."
Bạch Lang đem một chân khác cũng đáp lên bàn kính, cười như không cười nhìn chằm chằm Quý Cửu Trạch nói: "Điều này thì cũng chưa chắc. Nói không chừng ngày mai sẽ gặp mặt cũng không nhất định." Hắn nói chuyện, âm khựng lại, ánh mắt dừng ở trên mặt Cố Ninh, ý vị thâm trường nói: "Lại nói, sự tình lần trước tôi còn chưa có kịp cảm ơn cô đâu."
Hắn nói tự nhiên chính là chuyện lần trước cô bị hắn bắt cóc để yểm hộ, cũng không biết vì sao hắn lại nhận ra được chính mình.
Quý Cửu Trạch liếc xéo Cố Ninh một cái, sau đó nói: "Đi thôi."
"Nhóc lông vàng, từ từ." Bạch Lang đột nhiên ra tiếng gọi Cố Ninh lại.
Cố Ninh vừa chuyển đầu, liền nhìn thấy Bạch Lang vươn một ngón tay chỉ chỉ phía trên cùng của kệ sách, sau đó cười nói với Cố Ninh: "Để sách lại."
"Tôi không lấy." Cố Ninh trực tiếp giang hai cánh tay ra: "Anh có thể cho người tới lục soát tôi."
Bộ dáng thản nhiên này của Cố Ninh không giống giả bộ.
Nhưng Bạch Lang lại thật sự sai người gọi nữ phục vụ tới lục soát người Cố Ninh, kết quả đương nhiên là không ở trên người Cố Ninh.
Cố Ninh nói: "Tôi có thể đi rồi chứ?"
Bạch Lang tuy rằng trong lòng còn có chút nghi hoặc, nhưng cũng không tiện mạnh mẽ giữ lại, chỉ là không kiên nhẫn nói với người trông cửa: "Đưa hai người bọn họ đi ra ngoài."
"A. Đúng rồi." Cố Ninh đột nhiên nói: "Dưới gầm giường căn phòng ở bên phải hành lang có nhét một người."
Bạch Lang:......
Hai người một đường ở trong ánh mắt đám em trai của Bạch Lang đi trở về trong xe của chính mình.
Dọc theo đường đi, Quý Cửu Trạch cũng không đáp lời cùng Cố Ninh, hiện tại tính cách của Cố Ninh cũng đã quen với việc ít nói, vì thế một đường trầm mặc về tới Ngũ Tinh Đại Đội.
"Đã về rồi!" Trang Thần, Dịch Thiếu Khanh đều ở trong phòng khách chờ bọn họ.
Hai mắt Trang Thần tỏa sáng: "Sách đâu? Có mang về được không?!"
Cố Ninh đầu tiên là sửng sốt một chút, sách?! Sách vẫn còn ở trong không gian của cô!
Cô đang chuẩn bị tìm cớ nói là để ở trên xe trở về lấy, Quý Cửu Trạch đột nhiên không biết từ nơi nào rút ra một quyển sách đặt ở trên bàn, sau đó liếc mắt nhìn Cố Ninh một cái nói: "Cô để quên ở trên xe." Nói xong câu đó, hắn một bên xả lỏng cà vạt, một bên chạy lên lầu. Dịch Thiếu Khanh nghiêng đầu nhìn thoáng qua Quý Cửu Trạch trực tiếp chạy lên lầu, ánh mắt lại dừng ở trên quyển sách trên bàn, cuối cùng nhìn về phía Cố Ninh, biểu tình trên mặt có chút vi diệu.
Trang Thần hưng phấn nói: "Cố Ninh, em quá lợi hại! Chúc mừng em! Từ hôm nay trở đi em chính thức trở thành một thành viên của đội thứ nhất Ngũ Tinh Đại Đội!"
Cố Ninh còn có hơi chút không từ trong hành động của Quý Cửu Trạch phản ứng lại đây, lại bị những lời này của Trang Thần làm cho mơ hồ, cô đột nhiên nhìn xung quanh một chút, không có phát hiện ra bóng dáng ba người khác, trong lòng tức khắc liền dâng lên một cỗ dự cảm bất thường, hỏi: "Trương Tiểu Bạch bọn họ đâu?"