Cố Ninh bên này cũng không phải là dốc toàn bộ lực lượng. Cục Đá, La Long, Hướng Dật và những người không có dị năng đều ở lại. Vì không bại lộ dị năng chữa khỏi của Cố Ninh, Cao Duyệt cũng được mang theo.
Cho nên người liên đội 3 đi chính là Cố Ninh, Hướng Hứa, anh Ba, đạo trưởng Giả, Trương Tiểu Bạch, Trình Minh, Phương Pháp, Chung Húc, Hoàng Mộng Dao tổng cộng chín người.
Trương Ký bọn họ toàn bộ đoàn đội đều là dị năng giả tự nhiên là xuất động toàn tiểu đội.
Các tiểu đội khác cũng đều báo danh.
Rốt cuộc thêm một người đó chính là 50 cân gạo!
Từ đầu tới đuôi, vị trưởng căn cứ kia chỉ ngồi ở vị trí chủ thượng không có nói qua một câu, sau khi tan họp liền trực tiếp rời đi.
Những người khác cũng đều lục tục đi chuẩn bị, liên đội 3 đi ở cuối cùng, Chung chủ nhiệm gọi anh Ba bọn họ lại.
Lần này, vật tư hắn cung cấp ra tới đều là tối hôm qua Cố Ninh bọn họ quyên góp, hắn đương nhiên biết Cố Ninh bọn họ khẳng định không phải vì vật tư, hơn nữa nếu không phải anh Ba là người thứ nhất đứng ra, vậy hắn thật sự không biết nên dùng phương pháp gì mới có thể thuyết phục được những người đó tham gia: "Anh Ba, Cố Ninh, lần này thật là quá cảm ơn các người."
Anh Ba nghiêm mặt nói: "Chung chủ nhiệm, tôi vẫn là một quân nhân, trong đội ngũ của tôi, cũng có rất nhiều người đều là quân nhân." Mạt thế đến, có lẽ rất nhiều chuyện đều đã thay đổi, nhưng anh Ba làm quân nhân mười mấy năm, cảm giác vinh dự và sứ mệnh đã khắc vào trong xương cốt lại chưa từng bị mài mòn. Cố Ninh lý giải loại cảm giác này của anh Ba, hơn nữa chính mình nghĩ đến nội dung đã từng tuyên thệ ở Ngũ Tinh Đại Đội. Cho nên, vũng nước đục này, bọn họ sẽ nhảy vào.
Cố Ninh nhớ tới ánh mắt tràn ngập địch ý của Chu Diễm trong đội ngũ Trương Kỳ vừa rồi đối với chính mình khi đi ra ngoài, ánh mắt cô hơi lạnh, Chu Diễm kia ghi hận trong lòng đối với chính mình, nói không chừng sẽ giở trò, cần phải cẩn thận nữ nhân kia, nếu tất yếu, có thể tiên hạ thủ vi cường.
Cố Ninh bọn họ không có gì cần chuẩn bị, chỉ là nói một tiếng cùng ba Cố mẹ Cố.
Cao Duyệt đối với quyết định yêu cầu chính mình đồng hành không có bất luận bất mãn gì.
Hai con dao bị cuốn của Cố Ninh đã được đổi thành hai thanh đao mới.
Trên người mỗi người trong đội ngũ đều mang theo ít nhất ba viên tinh hạch bổ sung trở lên, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Sau đó liền xuống lầu hội hợp cùng những người khác.
Cuối cùng định ra tổng cộng 58 người xuất phát.
Cố Ninh bên này có chín người.
Tiểu đội Trương Ký có mười bốn người.
Mặt khác còn có bốn tiểu đội.
Một tiểu đội gọi là Dạ Ưng, mạnh nhất trong bốn tiểu đội còn lại, là liên hợp của hai tiểu đội trước đó, tổng cộng có 10 dị năng giả, đội trưởng là một nam nhân cao lớn tên Vương Thắng tầm 30 tuổi, dị năng hệ thổ cấp 3.
Một tiểu đội tên Việt Châu, bởi vì đội viên đều là người Việt Châu, bảy dị năng giả, đội trưởng tên Ngụy Hâm, đại khái 27-28 tuổi, đeo kính cận, dị năng giả hệ hỏa cấp 2.
Một tiểu đội tên Sinh Tồn, có tám dị năng giả, đội trưởng tên Viên Qua, là một thanh niên tầm 23-24 tuổi, có thể nói vô cùng trẻ, lại cũng là một dị năng giả hệ mộc cấp 3.
Tiểu đội cuối cùng lại làm Cố Ninh ghé mắt một chút, tên là Thanh Thụ, đội trưởng tên Lương Nhạc, cũng là đội trưởng giới tính nữ duy nhất trong mấy tiểu đội, dị năng hệ thủy cấp 2, có thể nhìn thấy đội ngũ của cô có tổng cộng mười người, thì có bảy cô gái, nhỏ tuổi nhất là một cô bé tầm mười sáu, mười bảy tuổi.
Trong tổng cộng 58 dị năng giả này, đạo trưởng Giả lớn tuổi nhất, anh Ba thứ hai, người nhỏ nhất cũng ở trong tiểu đội bọn họ, tự nhiên chính là Hướng Hứa. Hơn tỉ lệ nam nữ dị năng giả là 5:1.
Ngoại trừ Cố Ninh, còn có một dị năng giả hệ không gian khác ở tiểu đội Sinh Tồn, là một thanh niên tầm hai mươi mấy tuổi, có lẽ là do tính nguy hiểm của hệ không gian dẫn tới biểu tình hắn tựa hồ vĩnh viễn đều duy trì đề phòng, đôi mắt tùy thời tùy chỗ cảnh giác nhìn quét chung quanh.
So sánh ra, Cố Ninh liền có vẻ thản nhiên tùy ý hơn rất nhiều.
Trong số những dị năng giả này có ít nhất hơn mười người là hai tuần gần đây mới tiến hóa ra dị năng, kinh nghiệm thực chiến hữu hạn.
Sau khi tập hợp, Chung chủ nhiệm giao quyền chỉ huy nhiệm vụ lần này cho anh Ba, cũng không có người có dị nghị. Người chỉ huy tới hiện trường có thể có tác dụng hay không cũng khó nói, cũng không có người coi là vấn đề gì.
Vì thế mọi người sôi nổi lên xe, lần này rốt cuộc cũng được như ý nguyện, ngồi trên xe buýt do căn cứ phái ra.
Đạo trưởng Giả tự giác ngồi trên ghế điều khiển.
Sau đó cửa lớn mở ra, xe buýt chậm rãi lái ra ngoài căn cứ Trung Nam, hướng tới khu Bảo Tây.