"Chúng ta hiện tại nên làm sao bây giờ?" Lương Nhạc, đội trưởng tiểu đội Thanh Thụ lúc này đã rút ra khỏi bi thương, thoạt nhìn trấn định hơn không ít, khôi phục bộ dáng kiên nghị ban đầu.
Đội trưởng tiểu đội Dạ Ưng Vương Thắng cau mày nói: "Chẳng lẽ còn muốn đi tìm những người đó sao? Ai biết bọn họ đã chạy về phương hướng nào, nói không chừng bọn họ đã trở lại căn cứ rồi."
Viên Qua cau mày nhìn đàn tang thi bị tường đất của mấy dị năng giả hệ thổ chặn ở bên ngoài, đánh gãy Vương Thắng: "Hiện tại trước hết nghĩ biện pháp thoát ra khỏi nơi này rồi nói sau, nơi này cũng không phải là địa phương tốt để thương lượng."
Tang thi ở bên ngoài đang không ngừng va chạm tường đất cũng có tầm hai ba trăm con, chỉ nghe âm thanh vải mặc cọ xát và tiếng hí cơ khát trong miệng chúng nó cũng đủ làm người sởn tóc gáy, tường đất bị chúng nó va chạm lung lay sắp đổ, cảm giác tùy thời đều có khả năng sập.
Cố Ninh đến gần, thông qua tường đất và khe hở giữa tường đất nhìn ra bên ngoài, đột nhiên có cánh tay một con tang thi từ khe hở này duỗi vào, liều mạng chộp tới trên mặt Cố Ninh.
Lương Nhạc hoảng sợ, đang chuẩn bị bảo Cố Ninh cẩn thận, sau đó liền nhìn thấy Cố Ninh lại có thể mặt không đổi sắc duỗi tay bắt được cánh tay con tang thi kia, đầu tiên là mạnh mẽ đẩy ra bên ngoài, sau đó bỗng nhiên túm chặt cánh tay đã hư thối của nó, kéo mạnh vào trong! Phịch một tiếng! Đầu con tang thi kia va chạm vào trên tường đất, óc vỡ toang.
Lương Nhạc há to miệng, đầy mặt hoảng sợ, mấy cô gái trong đội của cô cũng là đầy mặt khiếp sợ nhìn Cố Ninh đang lau tay lên trên tường đất một chút. Biểu tình trên mặt mấy người ở tiểu đội khác đều giống như ăn ruồi bọ, Cố Ninh một lần lại một lần đổi mới năng lực thừa nhận của bọn họ. Liên đội 3 lại là đã sớm thấy nhiều không trách.
Nếu muốn từ nơi này chính diện đột phá đi ra ngoài, chỉ sợ chiến đấu lên sẽ hấp dẫn càng nhiều đàn tang thi lại đây.
Cố Ninh nhìn số lượng tang thi bên ngoài, sau đó dường như không có việc gì đi tới, hướng về phía anh Ba nói: "Anh Ba, lại thêm tường đất lên đi." Anh Ba theo lời bỏ thêm tường đất, gia cố phòng ngự. Cố Ninh chuyển hướng về phía mấy đội trưởng tiểu đội nói: "Nếu từ nơi này đi ra ngoài, chỉ sợ sẽ đưa tới càng nhiều tang thi hơn, đến lúc đó trong hỗn loạn khẳng định sẽ thương vong không ít. Tôi nhìn một chút, tòa nhà đối diện bên kia cách bên này không sai biệt lắm tầm 50 mét, chúng ta có thể leo qua tòa nhà đối diện. Ai là dị năng hệ mộc?"
Một cô gái tiểu đội Thanh Thụ tầm hai mươi tuổi ở dưới cái nhìn chăm chú của đồng đội có chút sợ hãi đi ra: "Tôi."
Tiểu đội Sinh Tồn cũng có một cô gái buộc tóc đuôi ngựa tầm 22 tuổi đi ra, cô thoạt nhìn lá gan lớn hơn rất nhiều, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm Cố Ninh: "Tôi cũng là."
Đội ngũ Trương Ký cũng có một nam nhân là dị năng giả hệ mộc.
"Trước đi lên lầu 3 đi." Cố Ninh nói với mấy đội trưởng.
Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, tỏ vẻ không có dị nghị.
Đám người Trương Tiểu Bạch, Trình Minh, Trương Ký vừa mới thật vất vả từ trên lầu ba đi xuống, lại nghe nói phải đi lên, tức khắc một trận thở ngắn than dài.
Sau khi lên đến lầu 3, Cố Ninh từ cửa sổ nhìn xuống, thấy được tang thi tiến hóa hỗn loạn trong đàn tang thi, vì bảo hiểm khởi kiến lại đi thêm hai tầng nữa, tới lầu 5.
Bọn họ tìm một phòng gần cầu thang, cửa phòng khóa chặt, anh Ba trực tiếp dùng chân đá văng khóa cửa. Cửa vừa mở ra, lập tức liền có một cỗ mùi tanh hôi tỏa ra, một con tang thi nam mặc vest, đeo giầy da vồ lại đây! Anh Ba chỉ hoảng sợ một chút, lại không loạn, một khuỷu tay mạnh mẽ đánh qua, trực tiếp khiến con tang thi biến dị kia lệch cả cằm, phịch một tiếng ngã vào trên tường, sau đó bị một cây đất đóng đinh ở trên tường.
Những người khác giải quyết xong mấy con tang thi ngửi thấy mùi người phóng đến hành lang bên này, đều lục tục vào phòng, sau đó đóng cửa phòng lại.
"Trong ba người ai có thể làm dây đằng mọc từ bên này sang tới tòa nhà bên kia?" Cố Ninh kéo cánh cửa trong phòng ra, sau đó đi ra bên ngoài ban công chỉ vào tòa nhà đối diện, hỏi ba dị năng giả hệ mộc.
"Tôi không được......" Dị năng giả hệ mộc của tiểu đội Thanh Thụ là người thứ nhất sợ hãi nói: "Tôi vừa mới tiến hóa ra dị năng không lâu, không có bao nhiêu dị năng."
"Để tôi thử xem!" Lý Hân, cô gái tiểu đội Sinh Tồn nói: "Tôi còn chưa có thử qua cự ly xa như vậy, nhưng tôi có thể thử xem."
Cố Ninh tránh ra một bên.
Lý Hân ở dưới cái nhìn chăm chú của mọi người hít sâu một hơi, sau đó đi lên phía trước một bước, chân phải vừa bước, dị năng tức khắc liền điên cuồng tuôn ra, đồng thời một dây đằng to bằng cánh tay từ gạch men ban công xoát một tiếng phá ra! Sau đó điên cuồng sinh trưởng lên! Rất nhanh liền duỗi thân ra khỏi ban công hướng tới tòa nhà đối diện!