Thông tin của Chung chủ nhiệm về tài liệu có chút lầm, trên thực tế vắc-xin phòng bệnh đã nghiên cứu chế tạo ra tới, chẳng qua vắc-xin phòng bệnh mới chỉ có thể đối phó với virus tang thi bình thường, nếu là tang thi tiến hóa, vậy cũng chỉ có thể chờ chết.
Nhấc cái rương trên mặt đất lên, nhìn thoáng qua mũi tên hắn dùng đá vôi nhặt được trên đường vẽ lên, Dịch Thiếu Khanh chỉ giận ông trời đố kỵ anh tài, mỗi người trong đội đều tiến hóa ra dị năng, duy độc chỉ có hắn không có tiến hóa ra dị năng, kết quả hiện tại còn kéo chân sau, thật sự là làm hắn buồn bực.
Hắn xách cái rương một bên lui về phía sau một bên nói: "Trang Thần, nếu lát nữa thật sự không chạy thoát, cô cũng đừng để ý đến tôi, nhất định phải mang cái rương này về, tuy rằng cái rương này không có quan trọng bằng mệnh của tôi, nhưng cô mang cái rương chạy so với mang theo tôi chạy vẫn nhanh hơn."
Trang Thần tức giận nổi cả gân xanh trên trán, một bên còn phải thao tác lưỡi dao gió ngăn trở tang thi xông lên, một bên mắng: "Đánh rắm! Anh con mẹ nó lúc này có thể câm miệng hay không?!"
Dịch Thiếu Khanh còn định nói cái gì nữa, đột nhiên cười khổ một chút: "Trang Thần, cô đừng nói tôi miệng quạ đen, lúc này phỏng chừng hai chúng ta sẽ làm một đôi uyên ương bỏ mạng." Ánh mắt hắn nhìn một đầu khác của đường phố, bên kia đang có ít nhất mấy chục con tang thi chạy tới bên này, nếu đổi thành ngày thường, kia cũng liền đủ cho bọn họ giết một vòng, nhưng hiện tại, bọn họ đã chạy trốn cả đêm. Trang Thần nghe vậy nhìn qua bên này, tức khắc sắc mặt liền thay đổi.
"Lên lầu!" Trang Thần hô.
Dịch Thiếu Khanh vội vàng xách cái rương chạy tới cầu thang, Trang Thần đã phát ra một vòng lưỡi dao gió cuối cùng, sau đó cũng chạy theo Dịch Thiếu Khanh.
Tang thi hai đầu vừa hội hợp đều đuổi tới bên này.
Tiếng bước chân hai người đạp lên cầu thang sắt loảng xoảng loảng xoảng rung động, Trang Thần một bên chạy lên trên một bên sờ soạng vào túi đựng tinh hạch bổ sung, vừa sờ liền thấy trống không, tức khắc trong lòng lộp bộp một tiếng, tinh hạch bổ sung đã dùng hết!
Phía sau, cầu thang bị đạp loảng xoảng loảng xoảng rung động, trên tay nháy mắt bắn ra một con dao nhỏ, Trang Thần xoay người một cái, tóc đuôi ngựa vẽ ra một đường hồng quang trên không trung, con dao nhỏ cắm thẳng vào đầu con tang thi tiến hóa đang lao đến, sau đó chiếc chân dài mạnh mẽ đá một cái lên ngực nó! Tất cả tang thi đằng sau đều bị đè xuống cùng, ngã xuống cầu thang, tạm thời cách trở bước chân đám tang thi bò lên.
Tòa nhà này tổng cộng chỉ có năm tầng lầu, cầu thang bằng sắt này lại chỉ tới lầu 3, Dịch Thiếu Khanh một chân đá văng cửa nhỏ lầu 3, sau đó xách theo cái rương đi vào trước, Trang Thần đuổi kịp ngay phía sau, đang muốn đóng cửa, lại có hai con tang thi tiến hóa nhào tới cửa! Đôi tay chặn ở trên cửa, không cho Trang Thần đóng cửa.
"Hỗ trợ!" Trang Thần phẫn nộ quát với Dịch Thiếu Khanh!
"Mẹ kiếp!" Dịch Thiếu Khanh đặt cái rương xuống, xông lên, co đùi trực tiếp rút dao ra, chém đôi tay đang nắm cửa!
Trang Thần đóng được cửa, sau đó dùng vai cố sức chặn ở trên cửa quát với Dịch Thiếu Khanh: "Lại đây!" Cửa nhỏ bị tang thi đâm cho bang bang rung động, cả người Trang Thần đều rung động theo.
Dịch Thiếu Khanh vội vàng lại đây hỗ trợ chặn cửa.
"Nhìn thẳng!" Trang Thần hô, sau đó lao vào căn phòng bên cạnh, vừa kéo cửa đã có một con tang thi gầm rú nhào ra, bị một dao của Trang Thần cắm thẳng vào cổ! Sau đó kéo một chút, tức khắc chỉ còn lại nửa bên đầu.
Trang Thần cố sức kéo một chiếc bàn dài dựa tường ra tới, chặn ở cửa nhỏ.
"Cẩn thận, cẩn thận, cẩn thận!" Dịch Thiếu Khanh sợ tới mức không được, vội vàng lóe sang bên cạnh, chiếc bàn dài chuẩn xác không có lầm xoa qua mũi chân hắn, chặn ở cửa.
"Đi!" Trang Thần nắm cái rương trên mặt đất lên, một phen túm tay Dịch Thiếu Khanh chạy lên trên.
Vết thương trên cánh tay Dịch Thiếu Khanh tức khắc bị xé rách đau đớn, cố gắng không lên tiếng, đi theo Trang Thần chạy lên trên.
Chạy đến lầu 5, Trang Thần một chân đá văng cửa, tang thi bổ nhào vào cửa trực tiếp bị cánh cửa đá văng đụng vào trên tường, Dịch Thiếu Khanh giơ dao chém rớt nửa bên đầu của nó, Trang Thần giơ chân đá gãy cổ một con tang thi nữ khác, sau đó nhanh chóng chạy vội tới cửa sổ, vừa thấy tức khắc liền bạo phát: "Mẹ kiếp! Tên trời đánh làm cửa sổ phòng trộm!"
Dị năng trong cơ thể cô muốn khôi phục còn cần một đoạn thời gian, nếu dị năng khô kiệt, đại biểu cô sẽ đánh mất ý thức, trạng huống hiện tại của Dịch Thiếu Khanh căn bản không có khả năng mang theo một người đánh mất ý thức từ nơi này đi ra ngoài, nhưng nếu hắn chỉ có một mình thì......
Dịch Thiếu Khanh nhìn ánh mắt Trang Thần, giữa mày tức khắc nhảy dựng, nhiều năm ăn ý như vậy làm hắn gần như nháy mắt liền ý thức được Trang Thần muốn làm cái gì, hắn lập tức nói: "Tôi đi xem còn có cửa ra vào nào khác hay không!"