"Tôi là ông chủ của Cố Ninh, tôi họ Quý." Quý Cửu Trạch thời điểm tự giới thiệu ngữ khí vô cùng lãnh đạm: "Chúng tôi hiện tại phải đi sân bay. Nếu không có chuyện gì quan trọng, chúng tôi đi trước." Một câu cuối cùng hắn là nhìn Cố Ninh nói.
Lục Gia Tử nhìn Cố Ninh hỏi: "Đây là phụ huynh của đứa trẻ em đang dạy?"
Không đợi Cố Ninh nghĩ xong phương pháp ứng đối, đã nghe Quý Cửu Trạch nói: "Người anh nói là bạn của tôi. Nửa tháng trước tôi bởi vì vô cùng thưởng thức Cố tiểu thư, cho nên từ trong tay hắn đào Cố tiểu thư lại đây, mời cô ấy làm trợ lý riêng cho tôi. Vô cùng xin lỗi, hiện tại là thời gian công tác của Cố tiểu thư, nếu hai vị có sự vụ cá nhân muốn nói thì vui lòng tìm cô ấy ở thời gian riêng. Đi thôi." Quý Cửu Trạch nói năng lễ phép mà lại lạnh nhạt, biểu tình trên mặt từ đầu chí cuối đều vô cùng lãnh đạm.
"Ngượng ngùng." Câu ngượng ngùng này là Cố Ninh nói với Trương Ký, về phần Lục Gia Tử, Cố Ninh giống như là không có nhìn thấy người này, nói xong cô liền đuổi theo Quý Cửu Trạch.
Đi ra khách sạn đã có xe do Ngũ Tinh Đại Đội an bài chờ ở nơi đó, hai người một trước một sau lên xe, sau đó nghênh ngang rời đi.
Trương Ký nhìn theo xe đi xa, sau đó nói với Lục Gia Tử: "Anh đã từng thấy ông chủ nào mở cửa xe cho trợ lý chưa?" Hắn dừng lại, lại đầy bụng khó hiểu nói với Lục Gia Tử: "Anh rốt cuộc đã tổn thương trái tim Cố Ninh như thế nào? Tôi thấy dáng vẻ vừa rồi của em ấy không giống như là đang giận dỗi với anh......" Lời dư lại, Trương Ký không có nói tiếp, thành thật mà nói, trong lòng hắn cho rằng khẳng định là Lục Gia Tử đã làm sự tình gì đó khiến Cố Ninh vô cùng thương tâm, bằng không lấy nhận thức của hắn đối với Cố Ninh mấy năm nay, bộ dáng Cố Ninh đối với Lục Gia Tử hắn xem ở trong mắt. Tuy rằng hắn và Lục Gia Tử là bạn vô cùng tốt, nhưng trong tiềm thức của hắn lại cho rằng khẳng định là Lục Gia Tử đã làm cái gì đó mới có thể dẫn tới cục diện hiện tại.
"Tôi cũng không biết." Lục Gia Tử lộ ra biểu tình vô cùng mờ mịt hiếm thấy ở trước mặt Trương Ký: "Tôi thật sự không biết tôi đã làm sai cái gì, từ sau khi em ấy trở về, thật giống như hết thảy đều đã thay đổi."
Trương Ký nhìn bộ dáng Lục Gia Tử, trong lòng không nhịn được nghĩ đến, trước kia Cố Ninh suốt ngày vây quanh anh, anh đại khái cũng không nghĩ tới chính mình sẽ có ngày hôm nay đi? Lại cảm thấy chính mình là bạn tốt của Lục Gia Tử có loại suy nghĩ này giống như có hơi chút không được tốt đi, chỉ có thể lắc lắc đầu, thở dài nói: "Anh trước kia không phải đã nói chính anh cũng không rõ cảm tình của bản thân đối với Cố Ninh là gì sao? Hiện tại anh đã hiểu chưa?"
Lục Gia Tử không nói gì.
Bên kia Cố Ninh không thể hiểu được đi theo Quý Cửu Trạch ngồi lên xe đến sân bay, sau đó lại lên phi cơ.
Cố Ninh trả lại ví tiền cho Quý Cửu Trạch, Quý Cửu Trạch không có nhận: "Cô cứ cầm đi. Sau khi tới thủ đô còn có nhiều địa phương phải dùng tiền."
Cố Ninh lại yên lặng cất ví tiền đi, do dự một chút, vẫn nói: "Thời điểm ở khách sạn cảm ơn anh, đội trưởng." Cô còn tưởng rằng lại phải dây dưa một trận cùng Lục Gia Tử, không nghĩ tới bị dăm ba câu của Quý Cửu Trạch hóa giải.
Ngón tay lật trang sách của Quý Cửu Trạch dừng một chút, sau đó nói: "Không khách khí."
Thời tiết ở thủ đô so với Thanh Bình lạnh hơn nhiều, lại còn có gió lạnh thổi vù vù, không ít người từ trên máy bay ấm áp đi xuống bị không khí lạnh bên ngoài làm cho run rẩy.
Quý Cửu Trạch mặc áo gió to thoạt nhìn liền thập phần ấm áp, Cố Ninh Mặc trang phục thể dục cũng không cảm thấy lạnh, Quý Cửu Trạch bất động thanh sắc từ phía bên phải chuyển sang bên trái Cố Ninh, giúp Cố Ninh chặn hơn phân nửa gió lạnh.
Cố Ninh không hề phát giác, cô mang theo ánh mắt mới lạ nhìn hết thảy chung quanh, đây là lần đầu tiên cô đến thủ đô, trong lòng mạc danh có chút kích động.
Từ sân bay đi ra ngoài, đã có người đang đợi.
Nam nhân trẻ tuổi đầu tiên là cùng Quý Cửu Trạch ôm một chút, thoạt nhìn thập phần quen thuộc, sau đó tiến lên cười nắm tay Cố Ninh, đưa một bó hoa đang nắm trong bàn tay khác cho Cố Ninh, nói: "Em chính là Cố Ninh đi? Nhờ công của Dịch Thiếu Khanh, em hiện tại ở tổng bộ chính là đại danh đỉnh đỉnh."
Cố Ninh ôm hoa kinh ngạc một chút.
Nam nhân trẻ tuổi phản ứng lại đây, vỗ đầu nói: "Đã quên tự giới thiệu. Anh là người tổng bộ Ngũ Tinh Đại Đội, anh họ Quý, là anh họ của Cửu Trạch, em cứ đi theo Cửu Trạch gọi anh một tiếng anh Bảy là được."
Cố Ninh có chút ngoài ý muốn, bởi vì nam nhân này thoạt nhìn còn trẻ hơn so với Quý Cửu Trạch, nhiều lắm cũng chỉ tầm 24-25 tuổi, nhưng cô vẫn thành thành thật thật gọi một tiếng: "Anh Bảy." Lại mạc danh cười: "Đây là lần đầu tiên em được tặng hoa. Cảm ơn."