Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 348 - Chương 348. Tang Thi Vây Thành

Chương 348. Tang thi vây thành Chương 348. Tang thi vây thành

Nhìn quen Hoàng Mộng Dao mái tóc ngắn hỗn độn ở mạt thế, lại nhìn Hoàng Mộng Dao trang dung tinh xảo, mái tóc dài màu đen lượn sóng trước mắt, Cố Ninh còn có chút không quen, nhưng cô vẫn lộ ra một nụ cười thân thiện: "Chào em, Mộng Dao."

Hoàng Mộng Dao sửng sốt một chút, thần sắc vốn dĩ không kiên nhẫn liền hoãn lại, bởi vì cô mạc danh cảm thấy đàn chị Cố Ninh này thoạt nhìn giống như...... rất thân cận, có lẽ là do ánh mắt chị ấy nhìn chính mình? Hoàng Mộng Dao không biết, nhưng cô không khỏi lộ ra một chút tươi cười: "Chào chị."

"Chị, chị gần đây có khỏe không?" Trình Minh hỏi. Hắn không có nói, sau khi biết tin tức Cố Ninh trở lại, hắn đã từng trộm đi đến phụ cận nhà Cố Ninh ngồi chờ, nhìn thấy Cố Ninh từ trong nhà đi ra, hắn vẫn không có thể lấy hết can đảm chào hỏi cùng cô, nhưng hắn thấy được tóc của Cố Ninh biến thành mái tóc ngắn màu vàng, cho nên vừa mới nãy nhìn thấy Cố Ninh một đầu tóc vàng trong đám người, hắn chỉ là thử kêu một tiếng, không nghĩ tới thật là cô. Cô thoạt nhìn......giống như khá tốt.

Cố Ninh mỉm cười nói: "Chị rất tốt."

Trình Minh hỏi: "Chị hiện tại cũng đang làm việc ở Bắc Kinh sao?"

"Không phải, chị chỉ là cùng bạn lại bên này có việc, qua mấy ngày nữa chị sẽ trở về Kim Vĩnh." Cố Ninh cười nói: "Chờ trở về Kim Vĩnh, chị mời các em ăn cơm."

Trình Minh nghe được một câu trước vốn dĩ có chút thất vọng, nghe được câu sau tức khắc lại sống dậy: "Thật vậy chăng?" Lại có chút ngượng ngùng nói: "Vậy chị cho em số điện thoại đi. Chờ sau khi em thực tập xong sẽ đi tìm chị."

Hoàng Mộng Dao cũng yên lặng lấy di động ra, chuẩn bị ghi số.

Cố Ninh báo ra một dãy số.

Trình Minh lập tức gọi qua, di động trong túi Cố Ninh vang lên tiếng chuông.

Hoàng Mộng Dao không nhịn được nói: "Chị Cố Ninh, chị đây là dùng chiếc Nokia đã ngừng sản xuất vài trăm năm trước sao?" Cô dừng một chút, lại xấu hổ bồi thêm một câu: "Ách...... Thật ngầu."

Cố Ninh chỉ cười cười, không để bụng chút nào.

Bởi vì Hoàng Mộng Dao còn có chuyện cần Trình Minh đưa đi làm, cho nên Trình Minh lưu luyến không rời tạm biệt cùng Cố Ninh, sau đó liền cùng Hoàng Mộng Dao biến mất ở bên trong đám người.

Cố Ninh nhìn hai người chậm rãi biến mất ở trong biển người, trong lòng cảm khái vạn ngàn.

Một bên ăn một bên chậm rãi đi ở trên đường, từ đầu đường vẫn luôn đi đến cuối đường, Cố Ninh đi suốt hai giờ, vứt rác trên tay vào thùng rác, đi vào một siêu thị.

Xách theo đồ ăn trở về đã là 5 giờ rưỡi chiều.

Cố Ninh đang xử lý cá, đột nhiên tim đập nhanh một trận. Cô không nhịn được duỗi tay xoa ngực, đột nhiên nhớ tới, loại cảm giác này ở mạt thế bên kia, lần trước khi thực vật biến dị công kích bị tổn thất thảm trọng, cô cũng đã cảm thụ qua ——

Cố Ninh không có chút nào do dự, thậm chí không có thời gian đi rửa sạch tay, nháy mắt liền dịch tới không gian, sau đó lại từ không gian tới mạt thế.

Mạt thế hiện tại là 3 giờ sáng, Cố Ninh ngay lập tức xuất hiện ở trong phòng, trong phòng một mảnh yên tĩnh, Cố Ninh lập tức quay đầu nhìn về phía trên giường, liền thấy ba Cố mẹ Cố đang an tĩnh ngủ ở trên giường. Cô khắc chế không thở ra một hơi, không ngừng vỗ về ngực làm trái tim vẫn luôn co rút đau đớn bằng phẳng xuống dưới, nhưng mà giây tiếp theo, từ phương hướng chỗ quản lý vang lên tiếng súng nháy mắt làm trái tim Cố Ninh lại lần nữa nhắc lên!

Tiếng súng đánh vỡ ban đêm yên tĩnh, vọng trong trời đêm trống vắng, làm mọi người đang ngủ say trong căn cứ hoàn toàn tỉnh giấc.

Người sống ở mặt thế vô cùng nhạy cảm, bất luận một chút động tĩnh rất nhỏ gì cũng đủ làm dây thần kinh nhỏ yếu của họ rung động không thôi.

Gần như tất cả mọi người đều bị tiếng súng này làm cho bừng tỉnh.

Tất cả mọi người đều biết, buổi tối mỗi ngày cửa lớn căn cứ đều có ít nhất hai mươi người thủ vệ, ban đêm nếu có chút ít tang thi du đãng đến phụ cận căn cứ, thông thường đều sẽ lặng yên không một tiếng động giải quyết, ban đêm tiếng súng có thể truyền ra rất xa, sẽ hấp dẫn nhiều tang thi đi đến bên này, cho nên tuyệt đối sẽ không dễ dàng nổ súng......

Nếu ở đêm khuya vang lên tiếng súng, như vậy chứng minh tới đây tuyệt đối không chỉ là một sóng tang thi nhỏ ——

Mà theo sát một tiếng súng kia, là tiếng súng hết đợt này đến đợt khác ——

Ba Cố mẹ Cố cũng bị bừng tỉnh, theo bản năng nhìn xem Cố Ninh đã đi trở về hay chưa, thấy Cố Ninh đang đứng ở nơi đó, tức khắc nhẹ nhàng thở ra, ba Cố một bên mặc quần áo chuẩn bị đứng dậy một bên hỏi: "Con trở về lúc nào vậy."

Cố Ninh một bên thay quần áo một bên nói: "Con vừa mới về, ba mẹ cứ chờ ở trong phòng đừng ra cửa, con đi kêu chú Ba bọn họ cùng nhau đi ra ngoài nhìn xem là tình huống gì. Trừ khi chúng con trở về, còn bất cứ kẻ nào tới gõ cửa cũng đều không cần mở."

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0