Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 384 - Chương 384. Mở Ra Không Gian

Chương 384. Mở ra không gian Chương 384. Mở ra không gian

Tiếng bước chân càng đi càng gần, Cố Ninh nghe tiếng bước chân đồng tử hơi co lại...... Là Quý Cửu Trạch!

Quý Cửu Trạch sao lại từ bên ngoài trở về vào đúng lúc này? Nếu cô ra chậm vài phút, chẳng phải là sẽ đúng lúc bị Quý Cửu Trạch bắt gặp sao? Nghĩ đến chỗ này, Cố Ninh chỉ cảm thấy nghĩ mà sợ, ngay cả hô hấp cũng không nhịn được mà chậm lại.

Tiếng bước chân kia ngừng ở phòng khách, sau đó chính là âm thanh người ngã vào sô pha, Cố Ninh tựa hồ còn nghe được một tiếng thở dài nhỏ đến không thể phát hiện.

Xem ra thời cơ cô ra tới không được tốt, dứt khoát về không gian trước, sau đó từ từ trở ra —— Cố Ninh vừa động tâm niệm —— đồng tử lại co rút một trận, sao lại thế này??? Cố Ninh phát hiện chính mình lại không thể quay về không gian!

Không gian rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là xuất hiện trục trặc gì sao? Hô hấp Cố Ninh hỗn loạn, dù thế nào cũng không nghĩ rõ, đây là đang xảy ra chuyện gì.

Đúng lúc này, Cố Ninh đột nhiên ngừng hô hấp, khẩn trương nhìn tủ bát —— cô nghe được âm thanh mở chốt bảo hiểm của súng.

Âm thanh của Quý Cửu Trạch trong lạnh băng mang theo một tia sát ý: "Ra tới."

Cả người Cố Ninh đều cứng lại, da đầu một trận tê dại, sau đó cô chậm rãi giơ đôi tay của chính mình lên, động tác chậm rãi từ sau tủ bát ló đầu ra, sợ Quý Cửu Trạch lơ đãng bóp súng, sau khi cả khuôn mặt đều lộ ra, trên mặt Cố Ninh hiện lên một nụ cười khó coi với Quý Cửu Trạch: "Đội trưởng, là tôi."

Quý Cửu Trạch sửng sốt một chút, theo bản năng hô một tiếng: "Cố Ninh?"

Cố Ninh xấu hổ trả lời: "Là tôi." Dừng một chút, lại khẩn trương nhìn thoáng qua họng súng tối om đang chỉa vào chính mình, sau đó nuốt nuốt nước miếng, nói: "Anh có thể buông súng xuống trước được không?"

Quý Cửu Trạch sau đó mới như là phản ứng lại đây, thả khẩu súng xuống.

Cố Ninh cũng không có bởi vậy mà thả lỏng, bởi vì sau khi Quý Cửu Trạch buông súng xuống liền đi nhanh tới bên này, sẽ không phải là muốn ra tay giáo huấn chính mình chứ?! Cố Ninh khẩn trương nghĩ, vậy chính mình có nên đánh trả hay không? Nhưng mà không đợi cô suy nghĩ cẩn thận, thân thể bọc hàn ý của Quý Cửu Trạch đã tới gần, Cố Ninh theo bản năng lui về phía sau một bước, thân mình liền chạm vào tủ bát. Quý Cửu Trạch cũng không có lại tới gần hơn nữa, mà là đến cách cô 1 mét liền ngừng lại.

Hắn móc di động ra, gõ vài cái, sau đó nói với người nào đó bên kia nửa đêm bị đánh thức: "Người đã tìm được rồi." Không chờ bên kia phát ra nghi vấn, di động đã bị cắt đứt. Ánh mắt Quý Cửu Trạch luôn bao phủ Cố Ninh không có dời đi, phía dưới bình tĩnh là sóng ngầm kích động. Cố Ninh bị loại tầm mắt bình tĩnh này của Quý Cửu Trạch nhìn chằm chằm, cảm giác lông tơ sau lưng đều dựng thẳng lên.

Quý Cửu Trạch bình tĩnh hỏi: "Có bị thương hay không?"

Cố Ninh lắc đầu, thuận tiện gian nan nuốt một ngụm nước miếng, ý đồ đoạt lại quyền chủ đạo của cuộc nói chuyện này: "Kỳ thật tôi......"

"Anh Bảy vì tìm cô, đã phí sức lực rất lớn. Ngày mai mời anh ấy ăn bữa cơm, giáp mặt cảm ơn anh ấy." Quý Cửu Trạch bình tĩnh nói xong, xoay người liền chuẩn bị đi lên lầu.

Cố Ninh có chút kinh ngạc, xong rồi?

"Đúng rồi." Quý Cửu Trạch đi lên vài bước lại dừng lại, hơi hơi nghiêng mặt, âm thanh vẫn bình tĩnh như cũ: "Nếu cô còn muốn đi ra ngoài, có thể trực tiếp đi từ cửa."

Cố Ninh trơ mắt nhìn Quý Cửu Trạch đi lên lầu, một câu cũng nói không nên lời, một chút cảm giác sống sót sau tai nạn đều không có, Quý Cửu Trạch trước sau thực bình tĩnh, không có chất vấn, cũng không có trách cứ —— nhưng Cố Ninh lại kinh hồn táng đảm, tổng cảm thấy Quý Cửu Trạch thực tức giận, vô cùng tức giận.

Cùng lúc đó, ở một thế giới khác.

Một cô bé mặc váy màu trắng đang đứng ở phía trên bức tường đất do anh Ba dựng lên, đôi tròng mắt màu xám lạnh lùng, không có bất luận cảm xúc gì nhìn chăm chú vào căn cứ Trung Nam cách đó không xa......

Cố Ninh nghĩ trước nghĩ sau, luôn mãi do dự, cảm thấy chuyện này tuyệt đối không có khả năng trôi qua như vậy, nếu chính mình không chủ động đi giải thích một chút, quan hệ tín nhiệm vẫn luôn bảo trì giữa bọn họ nhất định sẽ xuất hiện khe hở, rất có thể từ hôm nay trở đi cô sẽ bị tách riêng ra ở trong đội, thậm chí trực tiếp bị khai trừ ra khỏi đội ngũ. Có lẽ Quý Cửu Trạch chính là nghĩ như vậy, cho nên ngay cả chất vấn cũng không có.

Cố Ninh càng nghĩ càng cảm thấy không ổn, cảm thấy hẳn nên tìm Quý Cửu Trạch giải thích, nhưng nên giải thích như thế nào? Nói cô có một cánh cửa có thể đi thông đến thế giới song song khác sao? Đây là bí mật lớn nhất của cô, cũng là bí mật tuyệt đối không thể nói cho bất luận kẻ nào.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0