Cố Ninh liếc mắt nhìn Quý Cửu Trạch một cái, sau đó nói: "Ách, vừa mới." Sau khi nói xong, ngay cả bản thân Cố Ninh cũng cảm thấy giống như là đang khoác lác.
Quả nhiên nam thanh niên kia sửng sốt một chút, sau đó chính là vẻ mặt cô đang trêu tôi sao, hắn cho rằng Cố Ninh là đang nói giỡn, cười cười sau đó nói: "Hắc hắc, vừa rồi là tôi không kịp chuẩn bị, chúng ta hiện tại chính thức so một lần nhé?"
Nói thật, Cố Ninh hiện tại vừa mới học được trượt băng đã yêu loại cảm giác này, nhưng cô không thích nổi bật, cũng không có tâm tranh cường háo thắng, vì thế cười lắc lắc đầu, cự tuyệt đề nghị của hắn.
Nam thanh niên còn chưa từ bỏ ý định, định nói thêm, đột nhiên cảm giác được chính mình bị một đạo tầm mắt lạnh băng bao phủ, giương mắt lên liền nhìn thấy một nam nhân rất cao đang lạnh lùng nhìn hắn. Nghĩ đến nam nhân này có khả năng là bạn trai của cô gái này, chính mình lại có thể đến gần bạn gái của người ta trước mặt người ta, biểu tình trên mặt nam thanh niên tức khắc có chút xấu hổ, nói với Cố Ninh: "Ách, vậy tôi đây liền không miễn cưỡng cô. Hẹn gặp lại." Sau đó vội vàng trượt đi.
"Đi thôi." Quý Cửu Trạch bình tĩnh nói với Cố Ninh vừa quay đầu hồ nghi nhìn hắn, sau đó dẫn đầu trượt đi ra ngoài.
Cố Ninh cười một chút, sau đó cũng hoạt động dưới chân đuổi theo.
Hai người nhàn nhã trượt trên băng, Quý Cửu Trạch dần dần rơi xuống đằng sau Cố Ninh, trong ánh mắt toát ra tán thưởng không dễ phát hiện. Muốn nói địa phương nào trên người Cố Ninh để cho hắn thưởng thức, vậy không thể nghi ngờ chính là sự trấn định gặp biến bất kinh và năng lực học tập có thể nói là biến thái của Cố Ninh. Ngoài ra, tính cách của cô cũng rất tốt, nơi chốn đều gãi đúng chỗ ngứa.
Quý Cửu Trạch ngừng lại, biểu tình hơi giật mình, tựa hồ có chút ngoài ý muốn chính mình vì sao sẽ đột nhiên toát ra ý tưởng như vậy.
Cố Ninh trượt đi thật xa bỗng nhiên phát hiện Quý Cửu Trạch không có theo kịp, cô quay đầu nhìn lại, liền thấy Quý Cửu Trạch đang ngừng ở nơi đó thẳng tắp nhìn chằm chằm chính mình, tựa hồ là đang suy nghĩ cái gì, lại như là đang ngẩn người. Cố Ninh rất ít khi nhìn thấy Quý Cửu Trạch phát ngốc, cô bỗng nhiên nhất thời hứng khởi, vòng trở lại, trượt đến một nửa bỗng nhiên gia tốc giang hai cánh tay ra nhanh chóng vọt về phía Quý Cửu Trạch!
Quý Cửu Trạch nhìn Cố Ninh cách đó không xa nhanh chóng lao về phía chính mình liền hồi phục lại tinh thần, nhìn Cố Ninh giơ hai cánh tay xông tới, nhưng hắn vẫn không có động, nhàn nhạt nhìn Cố Ninh, sau đó khi Cố Ninh mang theo tươi cười đùa nghịch đột ngột ngừng ở trước mặt hắn 1 mét, hắn bỗng nhiên trượt lên phía trước một bước, sau đó ôm Cố Ninh đầy mặt ngạc nhiên vào lòng.
Không biết là nơi nào truyền đến một tiếng kinh hô, Cố Ninh cảm thấy khẳng định có người đang nhìn về phía bên này, nhưng mặt cô vừa lúc dán ở trên bả vai Quý Cửu Trạch, cái gì cũng không nhìn thấy, cô như là bị làm thuật định thân, một cử động cũng không dám, có hơi chút không rõ ràng lắm hiện tại là trạng huống gì. Cái ôm này tới bất thình lình, làm Cố Ninh có hơi chút trở tay không kịp, đại khái là hồi báo trò đùa dai của cô sao?
Cái ôm này đại khái dừng lại vài giây, Quý Cửu Trạch liền nắm lấy bả vai Cố Ninh, đẩy cô cách xa chính mình một chút, không có cúi đầu nhìn Cố Ninh, mà ánh mắt mờ mịt nhìn về địa phương xa hơn.
Sau một lúc lâu, hắn mới cúi đầu nhìn về phía Cố Ninh, dùng một loại ngữ khí vô cùng bình tĩnh nói: "Cố Ninh, nếu ở thời điểm ôm em, tim anh đập nhanh hơn so với ngày thường, có phải là vì anh thích em không?"
???
Đây là cái triển khai gì???
Cố Ninh lúc này cũng chấn kinh, cô ngẩng đầu ngây ra như phỗng nhìn Quý Cửu Trạch, đã hoàn toàn không hiểu hiện tại là trạng huống gì, một hồi lâu sau cô mới gian nan nuốt một ngụm nước miếng, sau đó thong thả nói: "Cũng có khả năng là phản ứng bình thường sau khi hoạt động mạnh......"
Quý Cửu Trạch gật gật đầu, sau đó bình tĩnh hạ kết luận: "Anh là thật sự thích em."
??????
Cố Ninh chết máy.
Cố Ninh đầu cũng không dám ngẩng lên, trong bữa ăn một mảnh an tĩnh, chỉ có âm thanh thanh thúy của đũa và đĩa ngẫu nhiên va chạm phát ra cùng với âm thanh nhấm nuốt ngẫu nhiên vang lên.
Không khí xấu hổ như có như không quanh quẩn trong bữa ăn, nói đúng ra là bao phủ Cố Ninh, cô trộm liếc mắt nhìn Quý Cửu Trạch ở đối diện một cái, hoàn toàn giống như người không có việc gì, không khác gì bình thường, ngồi đến đoan chính thẳng thắn, động tác thong thả ung dung.
Sau khi thình lình tỏ tình, người tỏ tình lại trấn định tự nhiên, gió êm sóng lặng, người nhận được lời tỏ tình ngược lại thấp thỏm bất an, sông cuộn biển gầm.
Cố Ninh không nhịn được nghĩ có phải chính mình gần đây quá mệt mỏi nên xuất hiện ảo giác hay không? Kỳ thật sự tình phát sinh ở sân trượt băng căn bản chính là cô tự tưởng tượng ra?