Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 402 - Chương 402. Trở Lại Mạt Thế

Chương 402. Trở lại mạt thế Chương 402. Trở lại mạt thế

Cố Ninh đang chuẩn bị rút đao chặt bỏ cổ "nó", con "tang thi" lại có thể duỗi tay ra đè ép bàn tay đang nâng lên của Cố Ninh xuống! Sau đó con "tang thi" đè ở trên người Cố Ninh đột nhiên nói chuyện!

"Suỵt! Đừng nhúc nhích! Là tôi."

Âm thanh ép tới cực thấp ở bên tai Cố Ninh vang lên, Cố Ninh kinh ngạc mở to mắt, sao có thể...... Là Quý Cửu Trạch?

Tuy rằng trong lòng cực kỳ khiếp sợ, nhưng Cố Ninh vẫn trước tiên ngừng hô hấp, thả lỏng thân thể an tĩnh nằm ở dưới thân Quý Cửu Trạch, một cử động cũng không dám, phảng phất qua một giờ, chóp mũi Cố Ninh hoàn toàn tràn ngập mùi tang thi hôi thối, mà mùi thối này là từ trên người Quý Cửu Trạch phát ra.

Một trận tiếng bước chân rất nhỏ chậm rãi hướng về phía bên này....... con tang thi biến dị kia đang đi tới!

Cố Ninh không nhịn được nắm chặt đao trong tay......

Loẹt xoẹt......Loẹt xoẹt......Loẹt xoẹt......

Tiếng bước chân lệnh người hít thở không thông chậm rãi đi tới bên cạnh Cố Ninh, Cố Ninh cảm giác trên người chính mình nổi lên một tầng da gà, nhưng cô vẫn ngăn chặn xúc động muốn nhảy dựng dựng lên trực tiếp giơ tay chém chết con tang thi biến dị kia, ngừng thở, an tĩnh như thi thể......

Loẹt xoẹt......Loẹt xoẹt......Loẹt xoẹt......

Tiếng bước chân lệnh người hít thở không thông chậm rãi đi qua bên cạnh Cố Ninh, tiến về phía trước.

Quý Cửu Trạch không nhúc nhích, Cố Ninh cũng không dám động.

Thỉnh thoảng có tang thi đi ngang qua bên cạnh, không có bất luận dừng lại nào, căn bản là không có phát hiện hai người sống đang nằm ở bên này.

Không biết qua bao lâu, Quý Cửu Trạch từ trên người Cố Ninh lật xuống, sau đó lời ít mà ý nhiều nói: "Đi với tôi!"

Cố Ninh vội vàng bò dậy không chút do dự theo sát ở phía sau Quý Cửu Trạch, lúc này cô mới nhìn thấy Quý Cửu Trạch không biết từ nơi nào kiếm được một chiếc áo mưa, ở bên ngoài áo mưa dính đầy huyết tương ghê tởm, hóa ra mùi tang thi hôi thối trên người hắn chính là từ nơi này phát ra.

Tựa hồ nhìn ra nghi ngờ của Cố Ninh, Quý Cửu Trạch cũng không quay đầu nói: "Đây là biện pháp Dịch Thiếu Khanh nghĩ ra được, lây dính mùi tang thi trên người sẽ làm tang thi cho rằng chúng ta là đồng loại...... tới đây." Quý Cửu Trạch đột nhiên nói.

Cố Ninh nhìn về phía trước, chỉ thấy trên đường cái phía trước có một chiếc xe buýt, tạo hình của chiếc xe buýt thật sự là thảm không nỡ nhìn, tất cả chiếc xe đều bị bôi máu và các loại nội tạng tang thi, thậm chí đuôi xe còn treo không ít tay chân đứt.

Ở bên cạnh xe có mấy con tang thi du đãng, nhưng đều như là không nhìn thấy chiếc xe buýt này, không có tới gần.

"Theo sát tôi." Quý Cửu Trạch nói, chạy tới bên con tang thi gần nhất, một đao xẹt qua cổ tang thi, sau đó đưa vào trong cái miệng mở ra của một con tang thi khác —— Cố Ninh theo sát sau đó vụt ra, đao trên tay trong bóng đêm vẽ ra đường cong lạnh băng, dễ dàng cắt rớt đầu hai con tang thi. Quý Cửu Trạch và Cố Ninh lặng yên không một tiếng động giải quyết xong gần mười con tang thi chung quanh xe.

Quý Cửu Trạch nhìn Cố Ninh bên kia mặt vô biểu tình rút thanh đao từ trong cổ họng tang thi ra, sau đó còn thuận tay đỡ thi thể con tang thi, làm nó ngã xuống đất không có phát ra một tia âm thanh, ánh mắt hơi hơi lập loè một chút, sau đó ở trên cửa xe gõ ba cái, cửa xe theo tiếng mở ra, Trang Thần ngồi trên ghế điều khiển nói với Quý Cửu Trạch ở cửa: "Còn có người sống sót không?" Sau đó liền nhìn thấy một người từ phía sau Quý Cửu Trạch nhô đầu ra, Trang Thần hiển nhiên không nghĩ tới lại có thể ở chỗ này nhìn thấy cô, khiếp sợ đến mức âm thanh cũng thay đổi: "Cố Ninh?!"

Cố Ninh cũng đồng dạng khiếp sợ, Trang Thần sao vẫn còn ở chỗ này? Bọn họ không phải nên là nhóm đầu tiên chạy thoát được sao?

Sau khi lên xe Cố Ninh quả nhiên phát hiện Dịch Thiếu Khanh cũng ở đây.

Không chỉ có ba người bọn họ, lúc này trên chiếc xe buýt đã ngồi đầy người, thậm chí ngay cả lối đi nhỏ cũng ngồi đầy, trên xe buýt không có đèn chiếu sáng, cho nên những người đó cũng không biết người mới lên là ai.

"Không còn người sống sót nào." Quý Cửu Trạch cởi chiếc áo mưa dính đầy mùi hôi thối trên người ra, ngồi đối diện với Trang Thần trên ghế điều khiển nói: "Chúng ta nên đi thôi."

Cố Ninh và Trang Thần đều hiểu hiện tại không phải thời điểm hỏi đối phương vì sao vẫn còn ở lại chỗ này.

"Được. Tất cả mọi người hãy ngồi ổn!" Trang Thần nói, sau đó xoát một tiếng, đèn phía trước xe buýt mở ra tới, chiếu sáng con đường phía trước, tang thi du đãng ở trên đường đều bị ánh đèn thu hút lập tức chạy tới bên này.

"Tắt đèn đi." Cố Ninh đột nhiên đi lên nói với Trang Thần.

Trang Thần tuy rằng không biết vì sao, nhưng lại không có do dự lập tức liền tắt đèn, sau đó mới khó hiểu hỏi: "Làm sao vậy?"

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0