Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 404 - Chương 404. Trở Lại Mạt Thế

Chương 404. Trở lại mạt thế Chương 404. Trở lại mạt thế

Xúc tua đánh nát kính xong thò vào trong xe đong đưa, tìm kiếm con mồi.

"Trang Thần! Chị tới lái xe!" Cố Ninh mở đèn xe lên, thùng xe tối đen tức khắc sáng ngời—— Trang Thần lập tức ngồi xuống vị trí. Cố Ninh rút đao ở ống quần ra, đôi tay vừa chuyển, mũi đao tức khắc bắn ra, bước lên chỗ ngồi huy đao chém xúc tua.

Phụt một tiếng!

Đao của Cố Ninh trực tiếp chém đứt xúc tua —— chất lỏng màu trắng phun tung toé ở trên chỗ ngồi!

"A!" Tiếng kêu sắc nhọn của đứa trẻ vang lên! Hóa ra hắn không cẩn thận nâng đầu một chút, đã bị một chiếc xúc tua đang ở khắp nơi tìm kiếm con mồi hút lấy đỉnh đầu, mạnh mẽ kéo ra bên ngoài, giác hút gắt gao hút lấy da đầu hắn, đứa trẻ gắt gao ôm lấy eo nam nhân, hô to: "Cứu mạng! Cứu mạng!"

Cố Ninh đang muốn tiến lên giải vây, một chiếc xúc tua đột nhiên từ cửa sổ xe trước mặt vào tới, lúc sau liền bay thẳng đến cô tàn nhẫn đập! Cả người Cố Ninh ngửa ra sau, thân thể lõm thành một hình chữ U, gắt gao dán ở trên chỗ ngồi, đồng thời khi xúc tua đảo qua mặt, tay phải cầm đao hung hăng cắm lên! Một đao thọc vào xúc tua, sau đó mạnh mẽ cắt! Thân thể vừa đứng dậy liền lập tức lóe về bên phải, tránh bị chất lỏng màu trắng ghê tởm phun cho đầy mặt.

Cố Ninh lại nhìn về bên kia, thấy Quý Cửu Trạch cũng một đao chém một cái xúc tua thành hai nửa, duỗi tay gỡ giác hút đã mất đi lực hút trên đỉnh đầu cậu bé xuống. Sau đó nhìn thoáng qua về bên này, nhìn thấy Cố Ninh an toàn liền hơi hơi gật đầu với cô một cái. Cố Ninh cũng gật đầu đáp lại với hắn, sau đó hai người tựa hồ là đã thương lượng trước đồng thời giơ súng lên, nhắm ngay đôi mắt của con tang thi biến dị kia, không chút do dự bóp cò súng!

Pằng! Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!

Liên tiếp mười tiếng súng vang vọng ở toàn bộ căn cứ, vô số tang thi bị kinh động, nâng từng gương mặt hư thối lên, sau đó tất cả đều hoạt động bước chân tập tễnh đi về phía tiếng súng vang lên.

Đầu con tang thị biến dị đều đã bị đập nát, xúc tua duỗi đến một nửa vô lực rũ xuống.

Dây đằng cuốn lấy người phụ nữ bay nhanh về tới bên cạnh cửa sổ xe, sau đó được người kéo vào trong xe, tìm được đường sống trong chỗ chết sắc mặt cô trắng bệch, kinh hồn chưa định ôm đứa trẻ sợ tới mức run bần bật vào trong lòng ngực.

"Cố Ninh, em......" Khi Trang Thần nhìn thấy dây đằng bên cạnh ghế điều khiển, cô thật sự bị chấn kinh.

Dịch Thiếu Khanh thậm chí trợn mắt há hốc mồm: "Cố Ninh, không phải cô là dị năng không gian sao, còn có sao dị năng của cô......"

"Âm thanh vừa rồi sẽ hấp dẫn đàn tang thi lại đây." Quý Cửu Trạch đi đến phía trước đánh gãy Dịch Thiếu Khanh và Trang Thần, nói: "Lao ra với tốc độ cao nhất."

Trang Thần lập tức khôi phục bình tĩnh, bắt đầu đạp chân ga, lái xe với tốc độ cao nhất về phía cửa——

Xe một lần nữa thúc đẩy lên, những người khác trong xe đã mất đi dũng khí ngồi lên ghế, tất cả đều ngồi xổm trên mặt đất, tận lực dựa xa cửa sổ xe một chút, Cố Ninh nắm lấy lan can bên cạnh cửa xe, thu hồi thanh đao lại, sau đó nhẹ giọng nói: "Ngoại trừ hệ không gian, em cũng là dị năng giả hệ mộc, hơn nữa không biết vì nguyên nhân gì, dị năng của em tạm thời đã trở lại, cái khác cụ thể chờ sau khi chúng ta an toàn em sẽ giải thích cho chị."

Trang Thần thu liễm tinh thần, hết sức chăm chú lái xe lao về phía cổng lớn, tang thi che ở phía trước đều bị cô vô tình bạo lực nghiền áp hoặc là đâm bay.

Vừa vọt ra bên ngoài, ngoại trừ số lượng lớn thi thể tang thi, trên đường cũng không có bao nhiêu tang thi du đãng, xe buýt giống như một con thú mạnh mẽ vô tình nghiền áp mọi tang thi, một đường vọt tới bờ sông, sau đó gần như không có chút nào do dự đi về phía bắc.

Xe buýt chạy cấp tốc ở trên đường suốt hơn hai mươi phút mới hoàn toàn bỏ lại được đàn tang thi đằng sau, lại đi về phía trước thêm một đoạn nữa, Trang Thần mới chậm rãi giảm tốc độ xe xuống ——

Bên trong xe tràn ngập chất lỏng màu trắng phát ra mùi tanh hôi, lệnh người buồn nôn.

Trang Thần ngừng xe lại.

Cửa xe vừa mở, gần như tất cả mọi người đều lao xuống xe, ở ven đường nôn ra, cảnh tượng thật sự là ghê tởm.

Dịch Thiếu Khanh nôn thoải mái xong cũng không đi lên, chỉ đứng ở phía dưới xe nói với Quý Cửu Trạch, Cố Ninh, Trang Thần vẫn đang trên xe thoạt nhìn không hề có vấn đề gì: "Ba người còn không xuống xe đi, ở trên đó ngửi mùi sao."

Cũng không thể trách bọn họ nôn lợi hại như vậy, mùi của chất lỏng màu trắng cũng không giống mùi hôi thối của tang thi mà bọn họ đã ngửi quen, mà như là mùi tanh hôi cực kỳ ghê tởm của một đống cá chết được đặt ở dưới ánh nắng chói chang phơi vài ngày phát ra, người thường rất khó chống đỡ nổi cỗ tanh hôi này, có thể nhịn xuống không nôn ở trên xe đã rất ghê gớm rồi.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0