Hơn hai giờ sau, Quý Cửu Trạch kiểm tra chiếc xe buýt, chiếc xe tải lớn bị lật nghiêng và thi thể ‘mới mẻ” trên mặt đất, sau đó nói: "Xem ra bọn họ không quá thuận lợi." Vừa nhấc mắt, liền nhìn thấy mặt Cố Ninh tái xanh.
Bọn họ lái xe một đường đi theo đánh dấu của liên đội 3, phát hiện bọn họ bình quân cứ hai mươi phút lái xe sẽ lưu lại đánh dấu một lần, nhưng thời điểm đuổi tới nơi này đã vượt qua hơn nửa giờ cũng không có phát hiện đánh dấu gì ở trên đường, trong lòng Cố Ninh đã sinh ra dự cảm, khi cô nhìn thấy 2 chiếc xe của liên đội 3 bị đâm vào một tòa nhà, một chiếc còn lật nghiêng, tâm liền trầm tới đáy cốc.
Từ trên xe đi xuống, xác định đúng là hai chiếc xe của liên đội 3, trên mặt đất đều là thi thể tang thi bị bắn vỡ đầu, ít nhất cũng trên trăm con, còn có tang thi chưa chết hẳn bị đánh gãy hai chân vẫn đang gian nan từ bên kia bò đến bên này, bị Quý Cửu Trạch đi qua một chân dẫm đứt cổ. Mặt khác mấy con tang thi du đãng bên xe cũng đều bị bọn họ rửa sạch sẽ.
Cửa xe buýt bị hỏng lúc này đang mở ra,cố ninh đi lên trên phát hiện bên trong xe còn mắc kẹt một con tang thi, cô liền đâm đao vào cổ họng nó. Sau đó đi đến giữa xe ngẩng đầu nhìn thoáng qua cửa sổ của căn nhà, Cô đạp lên trên ghế dựa, từ cửa sổ căn nhà bò lên phát hiện trên nóc xe quả nhiên đều là dấu chân hỗn độn, còn có một ít vỏ đạn rơi rụng trên mặt đất. Hẳn là cửa xe không ngăn được tang thi, cho nên bọn họ đều từ cửa sổ căn nhà chạy trốn tới trên nóc xe, đạp lên nóc xe mặt trên cách cửa sổ tầng 2 của căn nhà này chỉ một đoạn ngắn, cửa sổ phòng trộm bị cắt ra, cửa kính bên trong cũng mở rộng, có lẽ xe vọt vào trong phòng chính là bọn họ cố ý. Cố Ninh nghĩ như vậy, cũng từ cửa sổ phòng trộm bò vào, trên mặt đất bao phủ một tầng khói rất dày, cho nên dấu chân hỗn độn trên mặt đất liền có vẻ phá lệ rõ ràng, bọn họ hẳn là dừng lại ở chỗ này một đoạn thời gian, lúc sau dấu chân vẫn luôn kéo dài tới cửa, Cố Ninh đi theo dấu vết bọn họ lưu lại, thời điểm xuống cầu thang bọn họ tao ngộ mấy con tang thi, trên cầu thang để lại mấy thi thể tang thi.
Vừa mở cửa tầng 1, nghênh diện liền có một con tang thi nhào tới, Cố Ninh nâng chân lên đá cho nó ngã xuống mặt đất, sau đó một chân dẫm lên ngực nó, không chút do dự chặt đứt hai tay cánh tay con tang thi đang quờ đến, khi cô giơ đao lên chuẩn bị chặt đầu nó, ánh mắt nháy mắt trở nên kinh ngạc —— con tang thi này thời gian chuyển biến còn thực ngắn, khuôn mặt vẫn còn duy trì bộ dáng nhân loại, chỉ là hai mắt vẩn đục, sắc mặt than chì, cho nên Cố Ninh liếc mắt một cái liền nhận ra người này là Vương Dương liên đội 3......
"Uống —— uống ——".
Nhìn miệng vết thương trên cổ hắn đã sớm biến thành màu đen, kinh ngạc trong ánh mắt Cố Ninh dần dần ngưng kết thành bi ai, giơ đao lên lại chậm chạp không có rơi xuống.
"Có cần tôi hỗ trợ không?" Có lẽ bởi vì Cố Ninh chậm trễ khá lâu, Quý Cửu Trạch cũng từ trong cửa đi ra, âm thanh vẫn lạnh băng như bình thường, không mang theo một tia cảm xúc dư thừa.
"Không cần, cảm ơn." Cố Ninh cũng không quay đầu nói, sau đó thanh đao bay nhanh chém xuống đầu "Vương Dương", tiếng kêu trong cổ họng nó hoàn toàn tắt.... Cố Ninh đứng dậy, không có lại xem thi thể trên mặt đất, đi qua bên cạnh Quý Cửu Trạch: "Phía trước có phát hiện ra cái gì không."
Quý Cửu Trạch nhìn cô một cái, nói: "Bọn họ hẳn là đã trực tiếp đâm vào trong một đàn tang thi, bị tang thi vây đổ không đi ra được, cho nên không thể không bỏ xe thoát đi. Hiện trường phát hiện ba cổ thi thể, hai đứa trẻ, một người phụ nữ. Từ vết máu đọng lại tới xem, sự tình hẳn là phát sinh ở ba đến bốn giờ trước, người trên hai chiếc xe phân biệt chạy về hai phương hướng không giống nhau." Hắn dừng một chút, nói: "Từ dấu vết hiện trường xem ra, ít nhất cũng có vài trăm con tang thi, bọn họ chỉ trả giá vài người đã chạy thoát được, đã xem như vận khí không tồi rồi."
Cố Ninh không có đáp lời, cô đang ngồi xổm trên mặt đất lật xác cô gái kia qua xem, đây là một khuôn mặt trẻ có chút xa lạ, nhưng Cố Ninh nhớ rõ, cô là một trong hai nữ sinh đi cùng Cánh Lâm Hạo bọn họ. Không phải là Cao Duyệt hay Hoàng Mộng Dao, tuy rằng nói như vậy có chút lãnh khốc, nhưng Cố Ninh vẫn nhẹ nhàng thở ra. Nếu người này là Hoàng Mộng Dao hoặc là Cao Duyệt, Cố Ninh sẽ không biết lấy tâm tình gì đối mặt. Chỉ cần không có thi thể, vậy vẫn còn hy vọng.
Thi thể hai đứa trẻ đã hoàn toàn thay đổi, hoàn toàn không phân rõ khuôn mặt.
Cố Ninh trở lại trên xe buýt, nhặt ba lô hành lý mà bọn họ bởi vì vội vàng thoát đi chưa kịp mang theo, hơn nữa chú ý xem lúc vừa xuống xe có khả năng sẽ lưu lại tin tức gì cho cô hay không, phát sinh loại tình huống này bọn họ khẳng định sẽ lưu lại cho cô chút tin tức, quả nhiên, cô ở trên một cánh cửa sổ phát hiện mấy chữ viết qua loa, trấn nhỏ Thiên Môn Hà Lan.