Trong lòng cô căng thẳng, vội vàng quay đầu túm chặt tay Quý Cửu Trạch đánh mấy cái thủ thế với hắn, sau đó liền nhẹ nhàng đi trở về.
Ba người chạy như bay lên xe, Cố Ninh lập tức dẫm chân ga bay nhanh thoát khỏi nơi này.
Vô số tiếng kêu làm người sởn tóc gáy, còn có tiếng bước chân kéo dài, lộc cộc ở trong trời đêm yên tĩnh phá lệ rõ ràng. Bộ mặt dữ tợn khủng bố của tang thi cọ xát đi trước, đại đa số thời gian chúng nó đều lang thang không có mục tiêu, tùy ý du đãng, ở một chỗ đổi tới đổi lui, thẳng đến khi chúng nó ngửi được khí vị trong không khí khiến chúng nó điên cuồng lên, chúng nó theo bản năng không chút do dự đuổi theo khí vị.
Khí vị, ánh sáng và âm thanh.
Ở trong não của tang thi đều sẽ thay đổi thành hai chữ —— đồ ăn.
Một tiếng phanh gấp cực kỳ chói tai cắt qua bầu trời đêm yên tĩnh —— cùng với tiếng kêu hoảng loạn, sợ hãi của Hạ Dữ: "Chuyển xe, chuyển xe! Mau chuyển xe!"
Phía trước một gương mặt tang thi dán tới trên kính chắn gió, mắt phải lòi ra ngoài, mắt trái chậm chạp chuyển động, thoạt nhìn giống như là đang đánh giá người trong xe, rất nhiều tang thi quay đầu nhìn về phía bên này đi đến, Cố Ninh không có nhìn đàn tang thi rậm rạp vây lại đây, đôi mắt nhìn chằm chằm kính chiếu hậu đánh tay lái, chuyển xe lui về con đường vừa mới lao tới, đuôi xe quay 180 độ, từ trên tường cọ qua bắn ra một tảng lớn tia lửa, Cố Ninh vững vàng nắm tay lái, sau đó nhấn ga, xe như một con cự thú nổi giận gầm lên một tiếng chạy như điên rời đi!
Hạ Dữ hư thoát nằm liệt trên chỗ ngồi, cảm giác bên trong áo lông vũ ra một thân mồ hôi lạnh, vừa rồi nếu phản ứng chậm một chút, bọn họ hiện tại chỉ sợ cũng đã bị vài trăm con tang thi vây chết ở trong xe. Dưới tình huống không có dị năng bị vây chết ở trong chiếc xe hẹp hòi, trên cơ bản cũng chỉ có thể chờ chết.
Đây đã là khu công nghiệp thứ năm bọn họ tìm đến, nếu không phải bên trong đã bị dọn không, thì chính là bị tang thi chiếm lĩnh, vừa rồi còn thiếu chút nữa đâm vào trong ổ tang thi. Ngay cả Cố Ninh cũng có chút sợ hãi, cảm thán hôm nay vận khí không tốt.
Quý Cửu Trạch lại nửa điểm không thấy nôn nóng, hắn từ cửa sổ sau xe trông ra, ánh mắt sắc bén, đột nhiên nói: "Có tang thi tiến hóa đuổi theo." Hắn dừng một chút, tựa hồ đang làm phán đoán nào đó: "Đại khái có sáu con. Cố Ninh, mở cửa sổ xe!"
Cố Ninh lập tức mở khóa cửa sổ xe, Quý Cửu Trạch ấn hạ cửa sổ xe, khẩu súng từ cửa sổ dò xét đi ra ngoài, một tay cầm súng, một bàn tay khác cầm đèn pin đặt ở trên súng, nháy mắt khi mặt tang thi bại lộ ở dưới chùm tia sáng, Quý Cửu Trạch bóp cò súng ——
Thiết bị tiêu thanh giúp không có phát ra tiếng súng, tang thi tiến hóa đuổi sát ở sau xe một con đi theo một con lặng yên không một tiếng động ngã xuống mặt đất.
"Cẩn thận!" Đồng tử Cố Ninh chợt co chặt! Lớn tiếng kêu lên!
Hạ Dữ còn chưa có phản ứng lại đây, theo bản năng quay ra nhìn về phía ngoài cửa sổx, chỉ thấy một hắc ảnh thật lớn nháy mắt tới gần! Sau đó cũng chỉ nghe được phịch một tiếng vang lớn! Cảm giác thân xe đột nhiên kịch liệt chấn động! Bánh xe phát ra âm thanh cọ xát chói tai, toàn bộ chiếc xe lại có thể bị mạnh mẽ đâm cho bay đi ra ngoài!
Cố Ninh gắt gao nắm lấy tay lái, kiệt lực muốn khống chế được thân xe, nhưng mà ở dưới lực va đập thật lớn, hết thảy nỗ lực đều chỉ là phí công, xe bay lên ven đường, đụng phải hàng rào sắt!
Bởi vì phải làm tính toán tùy thời bỏ xe, cho nên cũng không có hệ đeo đai an toàn, đầu Hạ Dữ nặng nề nện ở trên cửa sổ xe, sau đau nhức là một trận choáng váng đầu, mắt mờ, còn chưa có phản ứng lại đây đã bị Cố Ninh một phen kéo từ trên ghế phụ điều khiển bên kia chạy đi ra ngoài!
Bị mạnh mẽ kéo đi ra ngoài hai ba mét, Hạ Dữ mơ mơ hồ hồ còn chưa có hồi phục lại tinh thần, đột nhiên chỉ nghe được lại một tiếng vang lớn! Một thứ không rõ bộ dáng từ trên trời giáng xuống, phịch một tiếng nện ở trên nóc xe, toàn bộ nóc xe nháy mắt liền lún xuống! Động tĩnh này làm Hạ Dữ hoàn toàn bừng tỉnh lại đây, nếu không được kéo ra ngoài, chính mình lúc này phỏng chừng đã bẹp đầu! Tức khắc nghĩ lại mà sợ.
Đôi mắt Cố Ninh gắt gao nhìn chằm chằm con thú biến dị trên nóc xe, trên tay dùng sức kéo Hạ Dữ nằm liệt trên mặt đất lên: "Có thể đứng được không?"
"Có, có thể." Giọng nói Hạ Dữ đều phát run, nhìn thân ảnh mơ hồ thật lớn trên nóc xe kia, nói: "Đó là thứ gì?"
Cố Ninh một bên kéo Hạ Dữ thật cẩn thận quay đầu lui lại, một bên nói: "Thú biến dị, thoạt nhìn hình như là sói......" Nếu Hạ Dữ lúc này có thể nhìn thấy mặt Cố Ninh, vậy nhất định sẽ phát hiện sắc mặt Cố Ninh cực kỳ khó coi.