Trong cổ họng Quý Cửu Trạch có lửa đang thiêu đốt, mỗi một chữ nói ra đều như là dao nhỏ đang cắt, nhưng hắn lại xả khóe miệng nói: "Chưa chắc là một ngụm cắn chết."
Đúng vậy, bị hai nhân loại làm cho chật vật đến như vậy, con sói biến dị sao sẽ dễ dàng liền cắn chết Cố Ninh đâu, ít nhất cũng phải tra tấn một phen sau đó mới chậm rãi nuốt ăn.
Cố Ninh không nói gì.
Mặc dù đến lúc này, Quý Cửu Trạch cũng không nói được lời an ủi người nào, nhưng nghĩ phải bị con sói biến dị một ngụm một ngụm cắn xé thịt trên người chính mình, Cố Ninh vẫn có chút không rét mà run.
"Sợ hãi sao?" Quý Cửu Trạch nói: "Em còn sức lực không? Trên eo anh có một khẩu súng, bên trong chỉ có một viên đạn......" Hắn ngừng trong chốc lát mới gian nan nói: "Vốn là để lại cho chính anh, nhưng anh hiện tại không có sức lực...... Liền tặng cho em."
Cố Ninh hướng bên hông hắn sờ soạng một chút, quả nhiên lấy ra được một khẩu súng.
"Em không nên tới." Quý Cửu Trạch lại nói.
"Đây là lần thứ ba trong buổi tối hôm nay anh nói với em những lời này." Cố Ninh giống như đang oán giận hắn dong dài, đồng thời khẩu súng nắm ở trong tay, lại không có nhắm ngay chính mình, mà là nâng lên nhắm ngay con sói biến dị.
"Một phát không bắn chết được nó đâu. Lãng phí." Quý Cửu Trạch hảo tâm nhắc nhở.
"Em cao hứng là được." Cố Ninh nói, sau đó không chút do dự bóp cò súng.
Pằng! Một tiếng súng vang lên.
Quý Cửu Trạch híp mắt nhìn viên đạn bắn vào trước ngực con sói biến dị, nói: "Em xem, anh đã nói mà."
"Em nói, em cao hứng." Cố Ninh ném khẩu súng đến một bên, thay đổi một tư thế nằm thoải mái, sau đó cùng Quý Cửu Trạch híp mắt nhìn con sói biến dị bị một phát đạn bất thình lình đánh trúng, lại lần nữa bị chọc giận điên cuồng chạy vội tới bên này, nhưng mà ngay khi gương mặt dữ tợn của con sói biến dị dần dần phóng to ở trong mắt, Cố Ninh lại vẫn không nhịn được sợ hãi nhắm hai mắt lại —— mà Quý Cửu Trạch, ở trước khi Cố Ninh nhắm mắt lại, cũng đã dùng hết một tia sinh mệnh lực cuối cùng, nhịp tim đập mỏng manh cuối cùng cũng hoàn toàn ngừng lại, lặng yên khép lại mi mắt.
Mùi tanh hôi nóng bỏng làm người hít thở không thông ập vào trước mặt, con sói biến dị mở cái miệng rộng của nó ra, hung hăng cắn xuống đầu Cố Ninh!
Nhưng vào lúc này!
Một đạo kim quang không hề dự triệu lặng yên xẹt qua ——
Ngay sau đó, một tiếng gấu khổng lồ rống giận trống rỗng vang lên!
Quanh thân lập tức an tĩnh xuống dưới, khoang miệng tanh hôi của con sói biến dị lập tức biến mất vô tung vô ảnh, thay thế chính là mùi thơm nhẹ nhàng của cỏ xanh và mùi ẩm ướt của nước biển cách đó không xa bay tới cùng gió.
Cố Ninh run rẩy lông mi vài cái, sau đó mở mắt ra, đột nhiên từ trên mặt đất ngồi dậy, quay đầu nhìn lại, nháy mắt như là mùa đông bị một chậu nước lạnh rót xuống đầu, cả người đều lạnh thấu —— Quý Cửu Trạch không ở đây!
Hắn một mình ở bên ngoài......
Cố Ninh đột nhiên từ trên mặt đất đứng lên, vọt tới cánh cửa màu đen, không chút do dự ấn xuống then cửa.
Sau khi kim quang xẹt qua, Cố Ninh còn chưa có mở mắt ra, liền nghe được phịch một tiếng vang lớn! Cùng với tiếng tru thảm thiết của con sói biến dị.
Cô mở mắt ra, liền nhìn thấy con sói biến dị bay lên sau đó đụng thật mạnh vào trên tường!
Mà cách cô không xa là con gấu khổng lồ đứng thẳng lên gần như là một tòa núi lớn màu đen!
Một tiếng rống to vừa rồi cô nghe được kia hóa ra không phải nghe được ở trong không gian? Mà là con gấu khổng lồ từ trong không gian được thả ra?
Mắt thấy tứ chi của con gấu khổng lồ chấm đất vọt tới con sói biến dị, con sói biến dị ở trước mặt hai người bọn họ vô cùng hung hãn, lúc này ở trước mặt con gấu khổng lồ so với nó còn lớn hơn vài lần liền trở nên gầy yếu, không chịu nổi một kích, bị chụp tới chụp lui, hoàn toàn không thể đánh trả.
Cố Ninh tuy rằng trong lòng thống khoái, nhưng lại vô tâm đi xem con gấu khổng lồ ngược con sói biến dị, cô tìm kiếm Quý Cửu Trạch khắp nơi, nhưng vị trí mà bọn họ vừa nằm lúc này lại không có một bóng người, chỉ có khẩu súng của Quý Cửu Trạch còn ném ở tại chỗ, trong lòng Cố Ninh lập tức trầm xuống, cô tỉ mỉ thăm dò dấu vết ở phụ cận một chút, đều không có phát hiện dấu vết Quý Cửu Trạch bị kéo đi. Bỗng nhiên, Cố Ninh nghĩ đến một khả năng đáng sợ, cô đột nhiên quay đầu nhìn về phương hướng con sói biến dị bên kia, hốc mắt đỏ một chút, trong mắt lộ sát khí! Trường đao chuyển ra, cô vọt tới chỗ con sói biến dị đang bị con gấu khổng lồ ngược thảm!
Con gấu khổng lồ nghe được tiếng bước chân phía sau, đột nhiên quay đầu liền nhìn thấy Cố Ninh đang kéo trường đao, sát khí đầy người xông tới. Nó đầu tiên là hoảng sợ, sau đó nhìn con sói biến dị súc ở góc tường mình đầy thương tích một cái, theo bản năng dịch sang bên cạnh, nhường ra vị trí cho Cố Ninh.