Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 453 - Chương 453. Kinh Sợ

Chương 453. Kinh sợ Chương 453. Kinh sợ

Cố Ninh cảm thấy nếu là cô, cô ngược lại tình nguyện chính mình sống sờ sờ chết đói. Chẳng qua, không cần thiết cùng Anderson tranh luận vấn đề không có ý nghĩa này.

Cô lại lần nữa xác nhận: "Chúng ta xem như đã đạt thành hiệp nghị đúng không? Anh đưa chúng tôi an toàn đến thủ đô, chúng tôi sẽ trả đủ số lượng vật tư đã hứa hẹn cho các anh."

"Đương nhiên." Anderson nói: "Buổi tối hôm nay cô có thể yên tâm ngủ, ngủ một giấc dậy, chúng ta cũng đã tới cảng thủ đô."

"Thuyền trưởng, cô gái kia đã nói cái gì với ngài vậy?" Chú lùn thấy Cố Ninh đã đi, vội vàng lại đây hỏi thăm tình báo.

Anderson nhìn bóng dáng Cố Ninh hơi hơi mỉm cười, sau đó ngậm thuốc ở trong miệng, chú lùn lập tức bật lửa đưa tới, một bàn tay che gió, một bàn tay đốt lửa, đốt điếu thuốc xong, Anderson hút một ngụm, phun ra một ngụm khói, lập tức đã bị gió biển thổi cho vô tung vô ảnh, hắn xoay người dựa vào lan can, trong ánh mắt màu xanh lục tràn đầy kiêng kị: "Anh thông tri những người khác, mấy người này không đơn giản, không thể động. Đưa bọn họ an toàn đến địa phương bọn họ muốn, số lượng vật tư kia của bọn họ cũng đủ cho chúng ta vượt qua một đoạn thời gian, nhóm người này không đơn giản, không cần chọc phải phiền toái."

Chú lùn thu hồi bật lửa, trên mặt mang theo nụ cười tất cung tất kính, nói: "Thuyền trưởng yên tâm, tôi sẽ nói cho đám thuộc hạ." Tuy rằng hắn không tận mắt nhìn thấy cô gái tóc vàng kia đã đánh gục đám người anh Dã như thế nào, nhưng thời điểm kiểm tra vết thương cho bọn họ lại tận mắt nhìn thấy các mảng xanh tím, có thể tưởng tượng sự lợi hại của cô.

Tuy rằng hắn thèm nhỏ dãi thân thể quyến rũ kia của Trang Thần, nhưng hắn có thể sống lâu như vậy, dựa vào chính là cẩn thận, bánh kem dù ngon nhưng có độc hắn cũng không dám hạ miệng.

Chú lùn xuống khoang thuyền, Anderson vẫn lưu lại trên boong tàu, ném tàn thuốc vào trong biển, quay đầu nhìn về phía bóng dáng Cố Ninh, trong ánh mắt hiện lên vài tia sáng.

Cố Ninh nắm chặt thời gian thừa dịp buổi chiều ngủ một giấc.

Chạng vạng nhìn mặt trời chậm rãi từ phía tây chìm xuống mặt biển, đây là một bức tranh đẹp không thua gì lúc mặt trời mọc, nhưng mà Cố Ninh lúc này lại vô tâm thưởng thức: "Tuy rằng Anderson đã đáp ứng tôi sẽ không làm ra động tác nhỏ gì. Nhưng buổi tối chúng ta vẫn phải cẩn thận một chút. Hạ Dữ, nếu đến lúc đó vạn nhất phát sinh tình huống gì, anh nhớ bảo vệ cho Chung chủ nhiệm, mặt khác tùy cơ ứng biến."

Cô nói tiếp: "Buổi tối hôm nay vẫn là tôi tới gác đêm. Nếu có động tĩnh gì, tôi sẽ đánh thức mọi người, đao và súng đều không cần rời khỏi người."

Địa phương bọn họ ngủ được an bài ở giữa lối đi nhỏ của các thùng hàng, tất cả chăn Anderson cung cấp đều tản mát ra một cỗ mùi khó ngửi, nhưng để tránh bại lộ ra không gian của Cố Ninh rước lấy phiền toái khác, bọn họ cũng chỉ có thể cố nén ngủ.

Cố Ninh đứng ở lối nhỏ đi vào, mà Hạ Dữ bọn họ liền ngủ ở phía sau cô, mặt sau cùng là Trang Thần tính cảnh giác cao, nếu mặt sau có động tĩnh, Trang Thần cũng sẽ bừng tỉnh trước tiên.

Thuyền ở trên biển phập phồng, Cố Ninh không có cảm thấy bao nhiêu khó chịu, nhưng đối với thính lực mẫn cảm của Cố Ninh tới nói, ban đêm ở trên biển một chút cũng không an tĩnh, tiếng động cơ gầm rú trên thuyền còn có thể chịu đựng được, nhưng tiếng rên rỉ hết đợt này đến đợt khác mới làm cô bực bội.

Cố Ninh mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, ngưng thần tĩnh khí, nhưng mà trong đầu vẫn hiện ra cặp mắt người phụ nữ ban ngày kia, trong cặp mắt kia không có một tia ánh sáng, còn có cánh tay tuyết trắng che kín các vết xanh tím......

Đúng ở lúc này!

"A ——!"

Một tiếng phụ nữ thét chói tai từ trước mặt vang lên!

Ở trong ban đêm an tĩnh phá lệ chói tai, Cố Ninh ban đầu dựa vào thùng đựng hàng cũng đột nhiên đứng thẳng thân mình, nhìn về phía âm thanh truyền đến.

Ngay sau đó là âm thanh một người nam nhân phát hỏa mắng một câu thô tục, một trận tiếng đánh bùm bùm, tiếng người phụ nữ kêu đau vang lên không ngừng......

Cuối cùng kết thúc là một tiếng vật nặng rơi xuống đất.

Trong lòng Cố Ninh không khỏi trầm xuống, bị đánh chết sao?

Trang Thần bọn họ cũng đều bị bừng tỉnh dậy, lúc này ý tưởng trong nội tâm bọn họ giống hệt Cố Ninh, đều suy đoán người phụ nữ kia có phải bị đánh hôn mê hay không, hoặc là, trực tiếp bị đánh chết.

Ngay sau đó vang lên một chuỗi âm thanh chạy bộ hoảng loạn làm cho bọn họ lật đổ toàn bộ suy luận trước đó, lại đồng thời trong nội tâm đều dâng lên một tia may mắn.

Nhưng sắc mặt Cố Ninh lại thay đổi, cô vô cùng rõ ràng nghe được hai loại tiếng bước chân, không phải một người, mà là hai người, hơn nữa nghe tiếng bước chân rõ ràng là xông thẳng đến bên này.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0