Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 455 - Chương 455. Kinh Sợ

Chương 455. Kinh sợ Chương 455. Kinh sợ

......

"Lưu Mi?!" Một âm thanh cực kỳ kinh ngạc vang lên.

"Lưu Mi? Sao em lại biến thành cái dạng này? Là ai biến em thành cái dạng này?" Hạ Dữ bắt lấy bả vai Lưu Mi khiếp sợ hỏi. Lưu Hân tránh ở phía sau Lưu Mi, đầy mặt hoảng sợ nhìn các thuyền viên từ bên kia chạy tới.

"Có chuyện gì vậy?" Một thuyền viên sau khi chạy tới nhìn thấy cảnh tượng này, có hơi chút không rõ ràng trạng huống lắm, thấp giọng nói.

"Là bọn mày?!" Hạ Dữ đột nhiên hung tợn nhìn chằm chằm lại đây, ánh mắt như là muốn ăn thịt người: "Là chúng mày biến em ấy thành cái dạng này?!"

Lưu Mi bị hắn ôm vào trong ngực, thân thể không nhịn được run rẩy..

"Tao giết chúng mày!" Hạ Dữ đột nhiên móc súng ra, chĩa về phía các thuyền viên, các thuyền viên còn chưa hiểu trạng huống hiện tại, đột nhiên liền nhìn thấy thanh niên trẻ tuổi đối diện hung tợn móc ra một khẩu súng! Tức khắc sợ tới mức không nhẹ, vừa muốn chạy vắt giò lên cổ, súng trong tay Hạ Dữ đã bị Dịch Thiếu Khanh đoạt đi: "Cậu trước bình tĩnh đã, biết rõ ràng sự tình lại nói! Nói không chừng có hiểu lầm gì đó thì sao?!"

Hạ Dữ kích động lên: "Hiểu lầm?! Chẳng nhẽ mấy người không thấy được vết thương trên người Lưu Mi sao? Chính là do bọn chúng!"

"Hạ Dữ! Anh trước bình tĩnh đã!" Trang Thần rống lên một tiếng. Sau đó nói với những người kia: "Lưu Mi là bạn gái hắn, thời điểm tận thế bọn họ bởi vì từng người về nhà cho nên mới bị tách ra. Hiện tại chúng tôi muốn biết Lưu Mi có phải ở trên thuyền đã trải qua vấn đề gì hay không......"

Biểu tình của mấy thuyền viên kia lập tức liền trở nên vi diệu lên.

"Còn hỏi làm cái gì?! Nhất định chính là bọn họ làm! Dịch Thiếu Khanh! Anh trả súng lại cho tôi, tôi muốn giết bọn họ!" Hạ Dữ rống to lên, thoạt nhìn hoàn toàn giống như là bị kích thích quá lớn dẫn tới mất đi lý trí: "Giết hết bọn họ! Khẩu súng còn ——" m thanh hắn đột nhiên im bặt, sau cổ bị Dịch Thiếu Khanh dùng súng gõ thật mạnh một chút, mềm mại ngã xuống. Lưu Mi lập tức ôm Hạ Dữ vào trong lòng ngực, lại trước sau không dám ngẩng đầu.

Dịch Thiếu Khanh nói với mấy thuyền viên: "Hắn hiện tại quá kích động, chỉ có thể làm hắn an tĩnh trong chốc lát trước. Hiện tại chúng ta có thể nói xem xử lý chuyện này như thế nào."

Lưu Mi lại có thể là bạn gái của người thanh niên kia, thật là điều mà nhóm thuyền viên trăm triệu không nghĩ tới, bị Hạ Dữ nháo như vậy, bọn họ ban đầu hùng hổ muốn bắt hai chị em Lưu Mi trở về, hiện tại lại theo bản năng liền cảm thấy chột dạ lên, bọn họ rất rõ ràng tại sao Lưu Mi lại biến thành cái dạng này.

"Nghe nói, có người đã chết? Chờ Hạ Dữ tỉnh lại, chúng tôi sẽ nói với anh ta, người thương tổn Lưu Mi đã bị Lưu Mi giết." Trang Thần nói, quay đầu nhìn thoáng qua Lưu Mi, hỏi: "Lưu Mi, nếu cô không nói như vậy, chờ chút nữa Hạ Dữ phát điên lên, sẽ muốn giết người. Cho nên tôi hy vọng cô có thể chiếu lời tôi nói mà làm, người thương tổn cô đã bị cô giết, những người khác trên thuyền đều vô tội. Cô có làm được không?"

Lưu Mi không nói gì, chỉ gật đầu.

"Tốt lắm." Trang Thần nói lại nhìn về phía mấy thuyền viên bên kia, nói: "Nếu Lưu Mi và em gái cô ấy đã tìm được Hạ Dữ, vậy không phiền toái các anh chiếu cố, nếu có vấn đề gì, các anh có thể kêu Anderson tới tìm chúng tôi. Được rồi, chúng tôi muốn nghỉ ngơi, nếu các anh không có chuyện gì khác, chúng tôi liền không tiễn."

Mấy thuyền viên vốn dĩ cũng không biết nên xử lý như thế nào, hiện tại nghe Trang Thần dăm ba câu liền xử lý sự tình thỏa đáng, tuy rằng ẩn ẩn cảm thấy có chỗ nào không quá thích hợp, nhưng kẻ điên vừa bị đánh ngất kia trong tay có súng, bọn họ lưu lại nơi này thật sự có chút nguy hiểm, vẫn nên đi ra ngoài trước lại nói. Dù sao nếu có vấn đề gì, đám người kia cũng không trốn đi đâu được, sau đó mới rời đi.

Thẳng đến khi xác nhận những người đó đã đi, Dịch Thiếu Khanh mới dùng chân đá đá Hạ Dữ nằm trên mặt đất bị "đánh ngất", nói: "Đứng lên đi!"

Hạ Dữ đầu tiên là mở một con mắt, sau đó hai con mắt đều mở ra, từ trên mặt đất ngồi dậy: "Bọn họ đi rồi sao?"

"Đi rồi." Trang Thần nhịn cười nói: "Anh vừa rồi diễn không tồi nha!"

"Hắc hắc! Phải không? Tôi còn sợ tôi diễn dở bị bọn họ nhìn ra được!" Hạ Dữ cười cười hắc hắc, có chút đắc ý. Lại ngẩng đầu nói với Cố Ninh: "Đều là Cố Ninh ra ý kiến hay!"

Cố Ninh cũng là linh cơ vừa động mới nghĩ ra được biện pháp có thể giữ lại hai chị em này.

Cố Ninh từ trên thùng đựng hàng cao cao nhảy xuống, cô vừa rồi vẫn luôn ở bên trên, súng trong tay nhắm ngay mấy thuyền viên kia, chỉ cần bọn họ hơi có dị động cô sẽ không chút do dự bóp cò súng, nhưng đáng ăn mừng chính là, tình huống xấu nhất trong dự đoán của cô cũng không có phát sinh: "Tạm thời đã an toàn. Anderson dù cho có nhìn ra là chúng ta giả bộ, cũng chỉ sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt, nhiều nhất lại cùng chúng ta đòi thêm một ít vật tư." Cô nói với Lưu Mi trên mặt đất: "Cô có thể yên tâm."

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0