Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 493 - Chương 493. Tân Niên

Chương 493. Tân niên Chương 493. Tân niên

Người thông qua khảo hạch tiến vào cũng có tầm 1500, được huấn luyện dưới cường độ cao, hai mươi người một tiểu đội, một trăm người một đại đội. Mỗi đội đều có tiểu đội trưởng và đại đội trưởng.

Mỗi một tuần sẽ tiến hành một lần bình xét. Người mạnh nhất đại đội sẽ nhận được hai mươi cân vật tư khen thưởng, đối với đội viên có gia đình tới nói vô cùng quan trọng.

"Triệu đại đội trưởng! Đội các anh lần này lại được thứ nhất! Đây chính là lần thứ ba thứ nhất! Cũng thật quá đáng đi! Tốt xấu gì cũng nên nhường cơ hội cho các đội khác với chứ!" Sau khi bình xét xong, đội trưởng đại đội năm đuổi theo đội trưởng đại đội ba, tuy rằng là đang trách tội, nhưng ngữ khí lại vô cùng nhẹ nhàng.

Triệu Quyền cười cười, nói: "Không có biện pháp, người đội chúng tôi đều là trên có ba mẹ già, dưới có con nhỏ, không liều mạng người trong nhà sẽ phải đói bụng! Không đua không được!"

Một đội trưởng đại đội khác nghe xong lập tức nói: "Phi! Nhà ai không vợ và con! Thằng nhãi ranh nhà tôi còn nói với đám bạn học của hắn, lần này đội chúng tôi nhất định sẽ được thứ nhất, tôi cũng ngượng ngùng trở về gặp con! Vốn đang nghĩ lần này thắng cho thằng bé mấy gói kẹo đi ra ngoài khoe khoang với bạn. Tôi mặc kệ anh đó Triệu quyền, sau khi anh đi nhận vật tư về phải cho tôi mấy gói kẹo! Trở về tôi đi đến ký túc xá của anh lấy!"

Triệu quyền cười ha ha, sảng khoái nói: "Không thành vấn đề!"

Anh Ba biết rõ một đội ngũ quan trọng nhất chính là đoàn kết, cho nên phá lệ chú trọng phương diện này, mỗi cuối tuần đều sẽ triệu tập đại đội trưởng mở họp, vô số lần cường điệu tầm quan trọng của đoàn kết, hữu nghị là thứ nhất, thi đấu là thứ hai. Mà từ tình huống hiện tại tới xem, anh Ba không làm vô ích.

Sau khi hoàn thành bình xét bọn họ kéo thân mình mỏi mệt trở lại điểm an trí. Vốn dĩ tính toán đi thẳng đến nhà ăn lại phát hiện trên sân thể dục đã xếp đầy bàn ghế. Trên bàn để chén đũa.

Bọn nhỏ đã học xong đều ngoan ngoãn ngồi xuống hai dãy bàn bên ngoài.

Mọi người sôi nổi kinh ngạc nói: "Buổi tối hôm nay ăn cơm ở sân thể dục sao?!"

Trên bàn đều để mấy thẻ bài viết số của tiểu đội, đại đội.

Mọi người rất nhanh liền dựa theo vị trí của đội chính mình ngồi xuống. Mọi người vẫn là lần đầu tiên ăn cơm ở trên sân thể dục, Hơn nữa vừa mới kết thúc bình xét, mọi người đều thực hưng phấn thảo luận, trên sân thể dục phi phàm náo nhiệt. Cảnh tượng như vậy ở mạt thế thật sự là quá mức hiếm lạ, mà mọi người đã ở điểm an trí sinh sống vài tháng cũng đã thành thói quen.

Không chờ bao lâu, đồ ăn liền được bưng lên.

Rất nhanh, trong bữa tiệc liền vang lên âm thanh kinh ngạc hết đợt này đến đợt khác, cùng âm thanh nuốt nước miếng.

"Trời ạ! Hôm nay ăn thịt!"

"Thật là thịt!"

"Thịt từ đâu ra vậy! Tôi cảm giác tôi đều đã mấy chục năm chưa ăn qua thịt!"

"Hôm nay ngày mấy vậy?"

Một đĩa thịt xào ớt xanh, một đĩa trứng gà chiên, hai đĩa rau xanh xào, một bát canh rong biển.

Đặt ở trước mạt thế, đây là những món ăn vô cùng đơn giản.

Nhưng ở mạt thế, dưới tình huống đại bộ phận mọi người mỗi bữa đều ăn không đủ no, đây là một bữa cơm xa xỉ dữ dội? Đây là đãi ngộ chỉ lãnh đạo cấp cao ba căn cứ lớn mới có!

Tuy rằng ngày thường buổi tối bọn họ cũng có cơm ăn, nhưng cũng chỉ ăn kèm rau muối. Ăn thịt, đó là sự tình bao lâu rồi?

Trong bữa tiệc lộn xộn, đột nhiên có người do dự nói: "Hôm nay có phải ăn tết hay không?"

Xung quanh đột nhiên im bặt.

Mỗi ngày đều mệt mỏi bôn tẩu, bọn họ nơi nào nhớ rõ hôm nay là ngày gì? Rất nhanh liền có âm thanh vang lên: "Hôm nay ngày bao nhiêu?"

"Năm nay ăn tết là ngày nào?"

"Mùng 8 tháng hai!"

"Hôm nay hình như là 30 tết ——"

Trong bữa tiệc lập tức lại lại lần nữa an tĩnh xuống dưới.

Lại có thể, thật là ăn tết.

Sau mạt thế, cái Tết Âm Lịch thứ nhất lại có thể tới bất kỳ như vậy.

Trong lòng mọi người ngũ vị tạp trần, trong lúc nhất thời thế nhưng không biết nên nói cái gì cho tốt.

Thẳng đến khi một đạo âm thanh ồn ào từ loa phát ra, đánh vỡ sự yên tĩnh này.

Mọi người rất nhanh liền nhìn thấy một người đứng bên dưới quốc kỳ trên bục giảng.

Tất cả mọi người ở đây đều nhận thức người kia.

Anh Ba đang cầm microphone đứng ở trên bục giảng, hắn tựa hồ có chút không quá thích ứng với việc phát biểu ở dưới trường hợp lớn như vậy, mặt căng chặt, hắn theo bản năng nhìn thoáng qua xuống phía dưới, Cố Ninh, Phương Pháp, Trương Tiểu Bạch, Trình Minh, Chung Húc, La Long, Cao Duyệt, Hoàng Mộng Dao, ba Cố mẹ Cố, chị Hồng, đạo trưởng Giả còn có các binh lính liên đội 3 cùng với Hướng Hứa, Hòa Hòa bọn họ tất cả đều ngồi ở hàng thứ nhất, trên mặt mỗi người đều mặt mang theo tươi cười nhìn hắn. Anh Ba hơi hơi gật đầu với bọn họ một cái, ngước mắt lên, ánh mắt nhìn quét một vòng trên sân thể dục, sau đó nói: "Chào mọi người!" Âm thanh từ trong loa truyền ra tới, âm lượng cũng không thập phần lớn, lại cũng đủ làm người trên sân thể dục nghe được hắn nói chuyện.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0