"Tuấn Vũ!" Lại có mấy người vọt tới bên hồ, nhưng mà lại chỉ thấy được gợn sóng trên mặt hồ.
"Tuấn Vũ!" Một người tuổi trẻ cởi áo khoác, chuẩn bị nhảy vào trong nước. Lại bị đội trưởng đè xuống mặt đất, hướng về phía hắn giận dữ hét: "Cậu điên rồi à!"
Nam nhân kia liều mạng giãy giụa, bởi vì kích động mà mặt trướng đến đỏ bừng, phẫn nộ gào rống: "Tôi muốn đi cứu hắn!"
Âm thanh của đội trưởng cũng không hề nhỏ hơn so với hắn: "Phía dưới kia có cái gì cậu có biết không?! Cậu muốn xuống dưới đó chịu chết sao?! Vợ và con trai cậu vẫn còn đang chờ cậu ở nhà!"
Phảng phất như bị tiếng vợ và con trai đánh gục, nam nhân trẻ tuổi kia ngừng giãy giụa, khuôn mặt bi thương.
Tang thi lại sẽ không bởi vì bọn họ bi thương mà ngừng lại, tiếp tục đi về phía bên này. Mấy đội viên không ngừng bóp cò súng, một con tang thi tiếp theo một con tang thi ngã xuống mặt đất.
Mà bên bờ hồ lại là trầm mặc giống như chết.
Trương Quân nằm ở trên mặt tuyết, sắc mặt trắng bệch, nhìn mặt nước dần dần khôi phục bình tĩnh lòng vẫn còn sợ hãi. Cỏ nước cuốn trên chân hắn đã bị 2 đội viên cắt đứt, gần như trong nháy mắt sau khi bị cắt đứt cỏ liền rút về dưới nước.
"Vừa rồi là cái quỷ gì vậy——" Rốt cuộc cũng có người phá vỡ bầu không khí yên lặng, sợ hãi nói.
Trong ánh mắt của đội trưởng lộ ra khiếp sợ: "Cỏ nước biến dị...... Tôi trước kia đã từng gặp qua cây biến dị, đã giết chết mấy người bạn của tôi. Mau đứng lên, chúng ta cần cách nơi này xa một chút."
Trương Quân thở hổn hển, gian nan từ trên mặt đất bò dậy, muốn mau chóng rời khỏi cái nơi làm cho người tràn ngập sợ hãi này, nhưng mà ngay khi hắn bước chân ra, hai lá cỏ giống như con rắn nước chồm lên hướng về phía hắn!
Trương Quân không hề phát giác, mà đội trưởng có chút bất an quay đầu nhìn lại, tức khắc đại kinh thất sắc: "Trương Quân! Cẩn thận!"
Nghe được tiếng la của đội trưởng, tim của Trương Quân gần như ngừng đập! Hắn không dám quay đầu, chỉ liều mạng chạy! Nhưng mà tốc độ của hai lá cỏ quả thực giống như là tia chớp! Nháy mắt đã đuổi tới sau chân Trương Quân. Nháy mắt liền cuốn lấy cẳng chân hắn! Trương Quân không hề có năng lực phản kháng, đột nhiên đã bị túm ngã xuống đất, hắn còn định bò dậy cắt cỏ, lại bị túm bay nhanh về phía hồ, căn bản không có cơ hội cho hắn đứng dậy.
"Đánh gãy chúng nó!" Đội trưởng quát! Sau đó không chút do dự nhào tới kéo Trương Quân, lại lần nữa thành công bắt được cánh tay hắn! Nhưng mà lần này, lực lượng của hai lá cỏ kia tăng gấp đôi vừa rồi! Ngay cả đội trưởng cũng bị kéo theo về phía hồ. Tốc độ kinh người!
Những người khác lập tức thay đổi đầu súng điên cuồng xạ kích về lá cỏ! Chỉ còn lại bốn người xạ kích tang thi. Nhưng mà lá cỏ quá nhỏ, hơn nữa bọn họ dưới hoảng hốt, độ chính xác suy giảm mạnh, chỉ nghe được tiếng súng không ngừng vang lên, Trương Quân và đội trưởng lại vẫn bị kéo về phía hồ! Trong lúc nguy cấp, một người rút đao ra bổ nhào vào bên chân Trương Quân, một tay bắt lấy cỏ, một tay cầm đao cắt xuống, nhưng mà cây cỏ kia trơn trượt, hơn nữa cực kỳ cứng cỏi, hắn cắt nửa ngày cũng không cắt đứt, trong lòng càng gấp trên tay liền càng hoảng, đột nhiên, chỉ nghe thấy roẹt một tiếng giòn vang, cỏ nước theo tiếng mà đứt, trong lòng hắn vui vẻ, lập tức đi cắt bên còn lại.
"Không kéo được!" Người đằng sau hỗ trợ kéo Trương Quân kêu lên!
"Đội trưởng! Chúng tôi nơi này không chống đỡ tiếp được!" Mấy đội viên phụ trách ngắm bắn tang thi cũng sốt ruột kêu to lên.
"Mau gọi tổng bộ!!! Nhờ người tới hỗ trợ!!!" Đội trưởng Lâm Xuân hét lên.
Đội viên vội vàng chạy đến bên cạnh Lâm Xuân, luống cuống tay chân lấy bộ đàm bên hông hắn, sau đó điên cuồng hét với bộ đàm:" Tổng bộ! Tổng bộ! Chúng tôi là phân đội bốn, đại đội tám! Bên hồ phát hiện cỏ nước biến dị! Thỉnh cầu chi viện! Thỉnh cầu chi viện!"