Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 537 - Chương 537. Một Bậc Trạng Thái Chuẩn Bị Chiến Đấu

Chương 537. Một bậc trạng thái chuẩn bị chiến đấu Chương 537. Một bậc trạng thái chuẩn bị chiến đấu

Đạo trưởng Giả nói: "Có thể nào là do bọn họ sợ gánh trách nhiệm cho nên cố ý giấu giếm không báo hay không?"

"Không cần thiết, bọn họ chỉ cần đẩy hết trách nhiệm lên trên người căn cứ Lục Châu là được, hơn nữa bọn họ cũng không phải đều không có địa vị, một đội người này gần như đều là gia tộc có thế lực ở thủ đô, Cốc gia dù cho giận chó đánh mèo, cũng không thể làm gì được bọn họ." Trang Thần dừng một chút, nói: "Đám người này ở căn cứ thủ đô ỷ vào thế lực trong nhà mà hoành hành trong căn cứ đã quen, mấy người có thể gặp phải cũng coi như các người xui xẻo."

Trang Thần tiếp tục nói: "Trước chị không biết chuyện này có quan hệ cùng Lục Châu, cũng liền không chú ý tin tức ở trên phương diện này. Chờ chị trở về căn cứ sẽ giúp em hỏi thăm xem, có tin tức gì chị sẽ qua đây thông tri cho em."

Anh Ba cảm tạ nói: "Vậy cảm ơn cô."

Trang Thần lanh lẹ cười nói: "Anh Ba không cần khách khí cùng tôi. Về sau nếu tôi không thể sống được ở trong căn cứ thủ đô, còn hy vọng căn cứ Lục Châu có thể thu lưu tôi."

Anh Ba cười ha ha nói: "Cửa lớn của căn cứ Lục Châu tùy thời, vĩnh viễn mở ra cho cô!"

"Cố Ninh, đưa chị đi một chút đi. Chị cũng chưa từng chính thức tham quan căn cứ của các em." Trang Thần nói với Cố Ninh.

"Được. Đi thôi."

"Lúc trước em nói với chị em muốn kiến tạo căn cứ, chị thật sự không nghĩ tới em sẽ thành lập tốt như vậy, thậm chí ở trên phương diện nào đó, căn cứ Lục Châu còn vượt qua căn cứ thủ đô." Trang Thần được Cố Ninh đưa đi dạo quanh căn cứ, đơn giản giới thiệu cho cô một chút chế độ của căn cứ, làm cho Trang Thần không khỏi phát ra cảm thán, lại không nhịn được thở dài, buồn rầu lại bất đắc dĩ nói: "Kỳ thật căn cứ thủ đô có được kho vũ khí cường đại nhất cả nước, cùng nhiều vật tư nhất, nhưng thế lực ở căn cứ thủ đô rắc rối khó gỡ, vì tranh đoạt tài nguyên mà ngầm đấu tranh đến máu chảy đầm đìa, rất nhiều thời điểm liền không quan tâm đến sống chết của dân chúng. Căn cứ Lục Châu của em hiện tại chính là địa phương tốt nhất, vô luận là anh Ba, đạo trưởng Giả thế hệ trước, hay là Phương Pháp, Trình Minh lứa người trẻ tuổi các em, đều vẫn giữ lại được bản chất thiện lương và trái tim biết thương xót. Đối với các em tới nói, lợi ích tựa hồ không quan trọng gì, nhưng đối với một ít người ở căn cứ thủ đô tới nói, bọn họ từ khi sinh ra đã học được tranh đoạt như thế nào."

Cố Ninh âm thầm chấp nhận, vô luận là anh Ba bọn họ cũng thế, hay là Phương Pháp bọn họ cũng vậy, đều đối với quyền lực không phải thập phần ham thích, ở dưới tiền đề không hy sinh ích lợi của chính mình cũng rất vui lòng đi trợ giúp người khác, đây cũng là nguyên nhân ngay từ đầu cô lựa chọn đi cùng bọn họ.

"Em làm tốt lắm." Trang Thần cuối cùng nói: "Nói không chừng thật sự có một ngày chị không ở nổi căn cứ thủ đô nữa, đến lúc đó chị nhất định sẽ mang theo người nhà của chị dọn đến nơi đây. Nhớ rõ giữ lại cho chị một căn nhà tốt đấy nhé."

Cố Ninh cười: "Nhà trong căn cứ tùy chị lựa chọn."

Trang Thần mở cửa xe đi lên, sau đó cười nói: "Đây chính là em nói, về sau chị muốn làm hàng xóm với em!"

Cố Ninh giúp cô đóng cửa xe lại, sau đó nói: "Đi đường cẩn thận."

Trang Thần gật đầu: "Chị đi đây!"

Sau đó giẫm chân ga, nghênh ngang rời đi.

Lại qua hai ngày bình tĩnh.

Nhưng mà bình tĩnh này lại làm người thập phần bất an, phảng phất ấp ủ một hồi âm mưu.

Trang Thần không có truyền đến tin tức gì, tựa hồ ý nghĩa cũng không có sự tình gì phát sinh, nhưng Cố Ninh lại vẫn ẩn ẩn cảm giác được bất an, hai ngày này, ngay cả buổi tối, cô cũng không hề đi ra ngoài, mà canh giữ ở căn cứ, tổng cảm thấy sẽ có chuyện gì phát sinh.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0