"Ba phút......"
"Hai phút......"
"Chúng nó tới." Đôi mắt Hướng Hứa vụt mở ra, nhìn chỗ giao giới giữa ánh sáng và hắc ám, nhẹ giọng nói.
Cố Ninh trầm giọng nói: "Súng máy chuẩn bị."
Đại quân tang thi rốt cuộc từ trong bóng đêm đi ra, bước chân tập tễnh, cái xác không hồn lảo đảo đi trên đường chậm rãi hiện ra ở trước mặt mọi người, giống như dòng nước lũ, đen nghìn nghịt từ bốn phương tám hướng hướng lao tới đè ép căn cứ.
Hàng ngàn hàng vạn tang thi từ trong bóng đêm đi đến chỗ ánh sáng, cuồn cuộn không dứt.
Trên tường vây chỉ có Cố Ninh, Hướng Hứa, người câm xem tới được địa phương hắc ám, Cố Ninh còn có thể bảo trì trấn định, Hướng Hứa và người câm lại đều đã mặt không còn chút máu.
Tang thi bị kinh động so với trong tưởng tượng của bọn họ còn nhiều hơn nhiều, Cố Ninh thậm chí hoài nghi toàn bộ tang thi thủ đô đều vọt tới bên này.
Dù chỉ tính tang thi hiện ra trong ánh sáng, cũng đã vượt qua mấy vạn, huống chi tang thi trong bóng đêm vẫn còn cuồn cuộn không ngừng đi đến chỗ ánh sáng.....
Nhóm súng máy trước sau không có chờ được mệnh lệnh xạ kích của Cố Ninh.
Chỉ riêng đám tang thi xuất hiện ở bên trong tầm mắt đã trên cả vạn, vậy địa phương khác thì sao?
Cái ý tưởng này làm tất cả mọi người trên tường vây cảm thấy không rét mà run.
Trên tường vây một mảnh tĩnh mịch.
Phía dưới tường vây cũng một mảnh tĩnh mịch, bọn họ đều nghe được tiếng bước chân rầm rầm của tang thi, tiếng vang lớn như vậy, số lượng tang thi nhiều bao nhiêu mới có thể phát ra được?
Cố Ninh quay đầu nhìn thoáng qua căn cứ đèn đuốc sáng trưng, nếu một khi tang thi công tiến vào, vận mệnh của căn cứ Lục Châu liền sẽ giống như căn cứ Trung Nam, mà lần này, cô lại có thể cứu được bao nhiêu người? Cô quay đầu nhìn đại quân tang thi đã đến bên dưới tường vây, biểu tình trên mặt lại lần nữa khôi phục trấn định và kiên nghị, không thể lui, vậy chỉ có thể liều chết chiến một trận.
"Súng máy chuẩn bị!"
"Khai hỏa!"
Tiếng súng lại lần nữa vang vọng trên không tòa căn cứ!
Đồng thời một đám lựu đạn bị ném đi ra ngoài, căn bản không cần nhắm chuẩn nơi rơi xuống, phía dưới nơi nơi đều là tang thi, tùy tiện ném ở nơi nào cũng có thể nổ tung một mảnh, nhưng mà một mảnh này vừa nổ, rất nhanh liền có tang thi dẫm lên bổ sung chỗ trống, tiếp tục vọt về phía trước.
Tang thi bình thường không có tư tưởng cũng liền không có sợ hãi, chỉ bằng bản năng vồ mồi hoạt động, chúng nó chen chúc đi tới phía trước, một đám tang thi bị gai nhọn trên dây đằng xỏ xuyên qua cũng không cảm thấy đau đớn.
"Dị năng giả công kích!"
Chỉ một thoáng sau, quả cầu lửa giống như sao chổi từ trên tường vây bay đi ra ngoài, phịch một tiếng rơi xuống ở trong đàn tang thi, nháy mắt liền cháy lớn.
Một đám quả cầu nước bay lên trời, ở không trung bạo liệt mở ra, như là hạ một trận mưa to tầm tã, lại một quả cầu sét đi xuống, nháy mắt cũng chỉ nghe được bùm bùm, âm thanh thân thể bị điện giật vang lên, cháy đen.
Lưỡi dao gió thừa gió đêm xuyên qua ở trong đàn tang thi, như là một cái lưỡi hái Tử Thần, lưỡi dao sắc bén vô tình thu hoạch đầu tang thi.
Một cây băng từ trên trời giáng xuống, thẳng cắm vào trong đàn tang thi, khí lạnh nháy mắt tràn ngập mở ra, trong phạm vi 50 mét, tất cả tang thi đều như là bị đông cứng khớp xương, hành động trở nên cực kỳ thong thả.
Tang thi dày đặc, dị năng công kích trên phạm vi lớn, rất nhanh liền rửa sạch ra từng khối từng khối đất trống, nhưng mà nháy mắt, khu vực kia liền sẽ bị tang thi mới lấp kín, tang thi càng ngày càng nhiều, giống như vĩnh viễn đều không giết xong.
"Đạo trưởng, đánh rớt đám tang thi đang tụ tập bên cửa lớn!" Cố Ninh nói. Bên kia tang thi đã bắt đầu va chạm vào cửa.
"Thu được!" Đạo trưởng vâng mệnh, mấy ngọn giáo băng đi xuống, tức khắc đông cứng một tảng lớn tang thi ở cổng lớn, không cần hắn kêu, Trình Minh cũng đã thay đổi lưỡi dao gió tất cả đều hướng tới bên kia! Rất nhanh liền rửa sạch ra một mảnh hai mươi mét vuông đất trống ở cổng lớn.