Rất nhiều người đều chỉ là bán tín bán nghi, mà lần chiến tranh này, biểu hiện của Cố Ninh làm cho bọn họ hoàn toàn mở rộng tầm mắt, cũng hoàn toàn bị chinh phục.
"Cố Ninh, trước đừng luyện nữa. Chú nơi này có chuyện tìm cháu." Thời điểm đạo trưởng Giả đi vào phòng huấn luyện đơn độc của Cố Ninh, Cố Ninh đang chống đôi tay ở trên xà đơn, luyện tập lực cánh tay, nghe đạo trưởng Giả nói như vậy, hai chân đi xuống, tay buông khỏi xà đơn, đi đến dừng ở trước mặt đạo trưởng Giả, một ngụm khí thô cũng chưa suyễn: "Chuyện gì ạ?"
Đạo trưởng Giả thấy chóp mũi Cố Ninh có chút mồ hôi, liền biết cô khẳng định cả buổi sáng đều ở phòng huấn luyện, quơ quơ USB trong tay, cười tủm tỉm nói: "Trong này là hình ảnh máy bay không người lái quay chụp được thời điểm cháu giết tang thi, Từng đoàn trưởng không biết như thế nào thấy được ở trong phòng điều khiển, đã sai người chuyên môn cắt nối biên tập ra, muốn dùng làm tài liệu huấn luyện cho người trong đoàn bọn họ. Cậu ta không dám nói với cháu, liền nhờ chú tới hỗ trợ."
Cố Ninh đầu tiên là sửng sốt một chút, sau khi cẩn thận suy nghĩ, gật đầu nói: "Có thể."
"Có thể?" Đạo trưởng không nghĩ tới Cố Ninh đáp ứng sảng khoái như vậy.
"Nhưng chú nói với Từng đoàn trưởng, video không thể chỉ cho đoàn một. Mỗi một đoàn đều phát một phần đi." Cố Ninh uống lên hai ngụm nước, sau đó nói. Nếu có trợ giúp cho bọn họ thì không thể tốt hơn. Cô hy vọng thực lực chỉnh thể căn cứ đều tăng lên, cũng không chỉ ở trên dị năng.
"Không thành vấn đề. Giao cho chú đi!" Đạo trưởng Giả cao hứng nói: "Nhưng nếu cháu có rảnh, có thể đi đến quân đoàn tự mình chỉ điểm một chút cho bọn họ, hiện tại nhân khí của cháu ở căn cứ, tấm tắc, hoàn toàn chính là đại minh tinh! Mấy ngày nay đã có vài đoàn trưởng tìm tới cửa nhờ chú đả động cháu đi đến các đoàn làm chỉ đạo viên."
"Cái này đợi cháu suy xét lại đi." Cố Ninh nói.
"Vậy được, cháu cũng đừng quá mệt mỏi, nghỉ ngơi thích hợp, chú đi trước!" Đạo trưởng Giả dặn dò Cố Ninh vài câu sau đó liền cầm USB vội vội vàng vàng rời đi.
Đạo trưởng Giả đi không bao lâu, Phương Pháp mang theo một người lại đây.
"Trang Thần!" Cố Ninh đầu tiên là cả kinh sau đó lại là vui vẻ, vội vàng đi qua.
Người tới đúng là Trang Thần phong trần mệt mỏi: "Cố Ninh."
Cố Ninh nhìn thấy Trang Thần thập phần kinh hỉ, mấy ngày này cô vẫn luôn muốn phái người đi căn cứ tìm Trang Thần, nhưng lại sợ rút dây động rừng hoặc là không cẩn thận làm người có tâm theo dõi, ngược lại sẽ đẩy Trang Thần lâm vào bên trong hoàn cảnh không tốt, chỉ có thể nôn nóng chờ đợi Trang Thần bên kia truyền đến tin tức, lại không nghĩ rằng chính Trang Thần tới. Vừa thấy thần sắc Trang Thần, Cố Ninh liền biết Trang Thần chính là vì chuyện này mà tới.
Trang Thần không có nói lời vô nghĩa: "Quan hệ giữa chị và các em đã bại lộ. Lần này căn cứ thủ đô hành động, chị hoàn toàn không biết gì, bọn họ tìm một lý do điều chị đi, Dịch Thiếu Khanh vẫn luôn ở trong phòng nghiên cứu, cái gì cũng không biết, ngày hôm qua chị trở về anh Bảy nói cùng chị, chị mới biết được đã xảy ra chuyện lớn như vậy!"
Cố Ninh nghe cô nói như vậy ngược lại liền nhẹ nhàng thở ra, cô vẫn luôn cho rằng Trang Thần có thể bởi vì có quan hệ cùng căn cứ Lục Châu mà đã bị hãm hại ở căn cứ hay không, hiện tại xem ra căn cứ thủ đô dù đã biết quan hệ giữa Trang Thần và căn cứ Lục Châu cũng chỉ dám điều chị ấy đi mà thôi, xem ra địa vị của Trang Thần ở căn cứ thủ đô vẫn khá ổn.
Trang Thần ngữ khí khó xử nói: "Em cũng không nên trách anh Bảy. Lần này Cốc gia là dùng tuyệt chiêu muốn đưa căn cứ Lục Châu vào chỗ chết, anh Bảy tuy rằng muốn giúp các em, nhưng Cốc gia thậm chí cũng cắn cả anh Bảy. Lần này sau khi thất bại, Cốc Vân Chí lại triệu khai một lần hội nghị, mệt anh Bảy ở trên hội nghị kiên định lập trường mới không có phát sinh chiến tranh lần thứ hai."