Cố Ninh vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Trang Thần.
Trang Thần tiếp tục nói: "Chờ bên này ổn định lại, em vẫn nên dùng nhiều thời gian ở bên kia đi. Nói thực ra chị tò mò muốn chết, hai khối băng mặt các em ở bên nhau yêu đương sẽ là bộ dáng gì!"
"Được rồi, chị cần phải đi đi?" Cố Ninh bất đắc dĩ nói.
"Thôi được. Chị cũng nên đi trở về, bằng không có người ở căn cứ muốn điên rồi." Trang Thần nói.
Sau khi Trang Thần đi, Cố Ninh mới nghĩ đến chính mình cũng đã sắp có gần nửa tháng không nhìn thấy Quý Cửu Trạch, trước đó thần kinh bị banh đến gắt gao không cảm thấy gì, lúc này Trang Thần nhắc tới, lại bỗng nhiên thập phần nhớ hắn.
Chờ căn cứ Lục Châu chân chính ổn định xuống dưới, cô liền có thể ở bên kia lâu một chút.
Không cần đến ba ngày, buổi chiều ngày hôm sau tin tức của Trang Thần liền tới.
Chẳng qua lại không phải Trang Thần đưa đến đây, mà là Dịch Thiếu Khanh, ném Quý Tảo Đường cho Cố Ninh xong, hắn liền lập tức giết đến phòng nghiên cứu tìm Cao Duyệt.
"Đây là chị Trang Thần đưa cho chị ." Quý Tảo Đường đưa túi hồ sơ cho Cố Ninh.
Cố Ninh cũng không vội vàng mở túi hồ sơ, mà là hỏi: "Em hiện tại ra tới có phương tiện không? Có bị người theo dõi hay không?"
Quý Tảo Đường cúi đầu đá đá trên mặt đất, sau đó nhìn Cố Ninh bĩu môi nói: "Em chỉ là người mua nước tương, ai sẽ nhìn chằm chằm em." Hắn nhìn chằm chằm một trận, lại thình lình nói: "Sắc mặt chị không tốt."
"Phải không?" Cố Ninh sửng sốt, sau đó cười nói: "Chị vẫn luôn đều như vậy." Mẹ Cố vẫn luôn lải nhải thật nhiều, nói cô hiện tại một chút khí sắc đều không có, suốt ngày làm mấy đồ bổ huyết khí cho cô ăn, hiện tại trong túi cô còn có mấy quả táo đỏ.
Quý Tảo Đường lại bĩu môi, do dự trong chốc lát, mới giống như vô tình hỏi: "anh Cửu đối với chị có tốt không?"
Cố Ninh không biết Quý Tảo Đường sao đột nhiên lại nói đến chuyện này, nghĩ đến hắn ở trong một cái thế giới khác mỗi ngày đều gọi chính mình là chị Cửu, chị Cửu, tâm tình có hơi chút vi diệu, chỉ nói: "Khá tốt. Đúng rồi, lần trước Hạ Dữ nói tìm em có việc, cậu ta hiện tại hẳn là đang ở quân bộ, chính em đi tìm cậu ta đi. Thời điểm em đi thuận tiện qua cục vật tư đem đồ lần trước em nhờ chị kiếm đi đi. Chị còn có việc, liền không bồi em." Cô quơ quơ túi hồ sơ trong tay, sau đó xoay người đi tìm anh Ba, đạo trưởng thương lượng kế hoạch tiếp theo.
Quý Tảo Đường nhìn chằm chằm Cố Ninh đi xa, mới căm giận đá xuống đất, sau đó rầu rĩ không vui bước đi.
Cố Ninh, anh Ba, đạo trưởng gom lại cùng nhau, hiện tại căn cứ trên cơ bản chính là anh Ba cùng đạo trưởng làm chủ, Cố Ninh ngẫu nhiên mới tham dự một chút.
Danh sách do Trang Thần đưa đề cập tổng cộng hơn 300 người, ngoại trừ Cốc gia còn có một ít người đều bị Cốc gia liên lụy ở bên trong, chủ nhân cỗ tinh thần lực ngày đó bị Hướng Hứa điều tra đến cũng là thuộc hạ của Cốc gia.
Ngọn nguồn chuyện này đều được Trang Thần sửa sang ra tới.
Sự thật là, chủ Cốc gia hiện tại là Cốc Vân Chí, cũng là Tổng tư lệnh căn cứ số 2, toàn bộ kế hoạch của chuyện này đều là hắn tiến hành bày mưu đặt kế. Lợi dụng dị năng giả hệ tinh thần quấy nhiễu tác vận của máy bay không người lái, dẫn tới trong phòng điều khiển xuất hiện tín hiệu bị đứt trong ngắn ngủi, pháo hoa là bọn họ phóng, thậm chí bọn họ còn dùng chút thủ đoạn dẫn càng nhiều tang thi lại đây, nếu không chỉ dựa vào động tĩnh của pháo hoa, căn bản là không đến mức đưa tới nhiều tang thi như vậy.
Hắn ở sau khi bố trí tốt hết thảy mới đăng báo lên căn cứ số 1 trung ương, ở trong kế hoạch của hắn, hẳn là sau khi dị năng giả và trang bị vũ lực của căn cứ Lục Châu bị tiêu hao không sai biệt lắm, bọn họ mới cử binh đến, sau đó liền trở thành chúa cứu thế của căn cứ, ở bọn họ xem ra, dân chúng căn cứ chỉ cần còn có chỗ ở, còn có cơm ăn, liền tuyệt đối sẽ không để ý là ai cầm quyền.