Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 561 - Chương 561. Gấu Khổng Lồ Lui Tới Thỉnh Chú Ý

Chương 561. Gấu khổng lồ lui tới thỉnh chú ý Chương 561. Gấu khổng lồ lui tới thỉnh chú ý

Trên mặt Cốc Vân Chí nhanh chóng nổi lên tươi cười từ ái của trưởng bối, vẫy vẫy tay với cô bé: "Cháu gái, đừng sợ, tới, lại chỗ bác nào!"

Cô bé sợ hãi đi qua, ngón tay nắm góc áo, không nói lời nào.

"Bác chỉ hỏi cháu mấy vấn đề, nếu cháu thành thành thật thật trả lời bác, chờ lát nữa bác liền kêu chú này đưa cháu trở lại chỗ ba mẹ, nhưng nếu cháu nói dối, vậy vĩnh viễn đều không thấy được người nhà của cháu. Đã biết chưa?" Cốc Vân Chí vẻ mặt từ ái nói lời uy hiếp.

Cô bé bị dọa tới, trong ánh mắt liền nổi lên sương mù, lại chỉ là sợ hãi nhìn Cốc Vân Chí.

Cốc Vân Chí hỏi: "Cháu là từ căn cứ Lục Châu tới?"

Cô bé gật gật đầu.

"Các cháu vì sao lại từ căn cứ Lục Châu tới nơi này?"

Cô bé không nhịn được khụt khịt vài cái mới đứt quãng nói: "Mẹ nói căn cứ không an toàn, căn cứ đã chết rất nhiều chú cảnh sát, hiện tại căn cứ nơi nơi đều đánh người, còn đoạt đồ. Rất nhiều người đều bỏ chạy, mẹ cũng mang cháu từ căn cứ chạy ra." Cô bé nói nói, lại khổ sở lên: "Cháu không nghĩ đi, cháu còn có rất nhiều bạn ở căn cứ Lục Châu, cháu còn muốn đi học ở trường học....... Ô ô ô ô ô!" Cô bé nói nói, cũng không biết là sợ hãi hay là khổ sở, lại có thể liền khóc lên lớn như vậy, từng giọt nước mắt rơi xuống, đầy mặt đều là nước mắt. Làm nam nhân mặc quân trang có chút không đành lòng: "Thủ trưởng?" Hắn xin chỉ thị.

Cốc Vân Chí lại là nhìn chằm chằm cô bé một hồi lâu, tựa hồ đang phân rõ lời cô bé nói chính là thật hay giả, cuối cùng mới nói: "Được rồi, dẫn con bé đi đi."

Nam nhân mặc quân trang lập tức tiến lên mang cô bé đi ra ngoài.

"Mẹ!" Cô bé lập tức nhào vào trong lòng người phụ nữ trẻ tuổi phía trước, oa oa khóc lớn lên.

Nam nhân mặc quân trang quay đầu đi trở về trong phòng: "Thủ trưởng thấy sao?"

Cốc Vân Chí hừ lạnh một tiếng, nói: "Việc này đã sớm ở trong dự đoán của tôi, trung ương nếu không chịu xuất binh, tôi thấy vậy không cần kinh động trung ương."

"Ý tứ của thủ trưởng là?"

Trong ánh mắt Cốc Vân Chí hiện lên một tia tham lam: "Khối bánh kem căn cứ Lục Châu này nếu trung ương nói nó có độc không chịu đi ăn, vậy để cho tôi tới ăn, xem có phải thật sự có độc hay không......"

Cô bé trong tay người phụ nữ trẻ tuổi vẫn luôn đi đến phía dưới thang lầu mới thật cẩn thận lộ ra một cái thở ra nhẹ nhàng, sau đó cẩn hỏi: "Cô Kiều Vũ, cháu biểu hiện cũng không tệ lắm đi?"

Người phụ nữ trẻ tuổi đồng dạng lộ ra một tia ý cười, nhỏ giọng nói: "Có thể được thưởng." Sau đó nhanh chóng thu liễm biểu tình, thấp giọng nói: "Cẩn thận một chút, chúng ta vẫn còn đang ở trong địch doanh. Chúng ta còn phải ở lại chỗ này vài ngày, ngàn vạn đừng lộ ra sơ hở."

Cô bé nghe vậy cũng đi theo nhanh chóng thu liễm trong ánh mắt, khôi phục biểu tình Tiểu Bạch thỏ bị kinh sợ vừa rồi.

Người phụ nữ trẻ tuổi thấy cô bé nhanh như vậy đã có thể điều chỉnh đủ biểu tình, không khỏi cảm thán cô nhi trong căn cứ không biết ở trong trường học được giáo dục như nào, tuổi còn nhỏ cũng đã biết đóng kịch.

Cửa lớn căn cứ Lục Châu đóng chặt, thỉnh thoảng có người lái xe hoặc là đi bộ ra, kết bè kết đội đi ra ngoài.

Phương hướng cửa chính ngừng một chiếc xe, trên xe đi xuống bốn năm người, đều là một bộ dáng phong trần mệt mỏi.

Nam nhân cầm đầu gọi một nam nhân trung niên hơn bốn mươi tuổi lại, hỏi: "Anh này! Xin hỏi một chút các anh đây là muốn đi đâu vậy?"

Nam nhân trung niên kia liếc mắt đánh giá trên dưới hắn một cái, cùng chiếc xe ngừng ở bên kia, sau đó mới nói: "Anh là vừa từ nơi khác tới đi? Chúng tôi hiện tại muốn đi căn cứ thủ đô!"

Nam nhân bên cạnh cô gái trẻ hỏi: "Đây không phải là một căn cứ sao? Vì sao còn muốn đi căn cứ khác?"

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0