Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 577 - Chương 577. A Đây Là Đại Kết Cục A

Chương 577. A đây là đại kết cục a Chương 577. A đây là đại kết cục a

Đáy mắt cô bao trùm một tầng màu xanh lơ nhàn nhạt, hô hấp nhẹ nhàng nhợt nhạt, động tĩnh hắn mở cửa cũng không đánh thức cô, xem ra là ngủ thật sự trầm. Giấc ngủ của cô luôn luôn thực nông, một chút âm thanh cũng có thể bừng tỉnh, ngủ đến trầm như vậy, phỏng chừng ở bên kia ngủ rất ít.

Ngủ ở trên sô pha, là đang đợi hắn sao? Sao không gọi điện thoại cho hắn.

Hắn ở trong lòng hơi hơi thở dài, tay chân nhẹ nhàng chặn ngang ôm cô vào trong ngực, ừm, nhẹ một chút.

Cố Ninh lại tỉnh, hé mắt nhìn một cái, thấy là hắn liền giật giật thân mình, tìm một tư thế càng thoải mái hơn dán vào ngực hắn, nhắm mắt lại lẩm bẩm nói: "Vốn dĩ định cho anh một kinh hỉ." Ai biết buồn ngủ đánh úp lại, không nhịn được ngủ mất.

Quý Cửu Trạch chỉ cảm thấy trong lòng mềm mại, nhẹ nhàng hôn lên trán Cố Ninh một cái, trong lòng thầm nói, đâu chỉ là kinh hỉ.

Cố Ninh đã gần nửa tháng không có tin tức, tuy rằng trước đó đã nói qua lần này sẽ tương đối lâu. Quý Cửu Trạch đã sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng cũng không biết thời gian trôi qua lại gian nan như vậy.

Lúc này ôm Cố Ninh vào trong ngực, hắn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng nhìn Cố Ninh nhắm mắt lại ngủ, tổng không nỡ đánh thức cô dậy.

Động tác mềm nhẹ đặt cô lên trên giường, cô vừa cọ cọ gối đầu hai cái liền lại ngủ mất, xem ra là thật sự mệt không được. Trạng thái Cố Ninh ngủ và tỉnh hoàn toàn là hai người khác nhau, thời điểm tỉnh ánh mắt luôn lơ đãng lộ ra một tia xa cách và lạnh nhạt, tựa hồ luôn cự người ở xa ngàn dặm, nhưng khi cô nhắm mắt ngủ lại mềm mại làm người chỉ nghĩ ôm cô.

Ừm. Tựa hồ là một ý kiến hay.

Quý Cửu Trạch nghĩ như vậy, liền nằm lên. Sau đó nhẹ nhàng khảy Cố Ninh tới trong lòng chính mình, mềm mại nho nhỏ, cuối cùng cảm thấy thật mỹ mãn.

Khi Cố Ninh tỉnh lại đã là 9 giờ sáng hôm sau, một đêm vô mộng, ngủ đến thập phần thơm ngọt, kéo bức màn ra, bên ngoài ánh mặt trời thực tốt, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Quý Cửu Trạch ở dưới sân tưới nước cho cây, mặc một chiếc áo sơmi màu xanh lơ, nhìn như vậy lại phá lệ tuấn nhã. Tựa hồ trong lòng có cảm giác, Quý Cửu Trạch bỗng nhiên xoay người ngửa đầu, bốn mắt nhìn nhau, phảng phất tâm hữu tương thông, từ xa nhìn nhau cười.

Cố Ninh chậm rãi duỗi người, sau đó nhàn nhã đánh răng, rửa mặt, cuối cùng đổi quần áo. Lúc sau vừa mở cửa ra liền nhìn thấy Dịch Thiếu Khanh mặc áo ngủ ô vuông, kéo dép lê đánh ngáp từ cửa đi qua, nhìn thấy Cố Ninh còn giật mình nhảy dựng, kinh ngạc hỏi: "Cô trở về từ khi nào?"

"Buổi chiều ngày hôm qua. Anh thì sao?" Cố Ninh hỏi.

"Tôi vẫn luôn ở trong phòng thí nghiệm!" Dịch Thiếu Khanh nói.

Vừa nghe vậy, Cố Ninh liền biết Dịch Thiếu Khanh khẳng định là lại làm thực nghiệm đến quên ăn cơm chiều. Bất đắc dĩ lắc lắc đầu, sau đó cùng hắn đi xuống lầu.

Ngoại trừ Quý Cửu Trạch, Trang Thần lại có thể cũng đang ở trong phòng khách, đang bố trí bữa sáng: "Mau xuống ăn cơm sáng, buổi sáng hôm nay chị cũng vừa mới trở về."

Quý Cửu Trạch cũng từ bên ngoài đi đến.

"Mọi người đều đã thương lượng trước là hôm nay cùng trở về sao." Dịch Thiếu Khanh lẩm bẩm.

Bữa sáng là sữa bò sandwich cộng thêm một quả trứng tráng.

Ở bên kia mỗi ngày đều uống cháo hoặc là ăn bánh quẩy, bánh bao, Cố Ninh hơi có chút cảm thán.

"Nửa tháng vừa rồi em đã chạy đi đâu vậy? Không rên một tiếng đã chạy đi, điện thoại còn vẫn luôn không ở trong khu vực phục vụ." Trang Thần một bên ăn một bên hỏi.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0