Trần Lương Hồng giận đến sôi máu, nhưng trong bụng gã lại đang thầm run sợ. Ác nhân phải có ác nhân trị, đối với loại người như Trần Lương Hồng thì có nói đạo lý với gã cũng vô dụng. Biện pháp trực tiếp nhất chính là phải mạnh tay xử cho gã phục tùng rồi nói sau. Đương nhiên, chuyện này là phạm pháp.
Đỗ Long cảm nhận được sự sợ hãi của Trần Lương Hồng, hắn càng cười vui vẻ nói: -Trần Lương Hồng, thời gian còn sớm, chúng ta cứ từ từ chơi với nhau. Dù sao một Phó cục trưởng như tôi cả ngày cũng không có việc gì. Uống trà đọc báo làm sao sảng khoái bằng việc trừng trị những kẻ như anh a.
Sự dày vò vô hình khiến người ta khó lòng nhẫn nại, Trần Lương Hồng cũng coi là cứng đầu rồi. Tuy nhiên dưới cảm giác một giây bằng cả năm trôi qua như vậy, cũng không thể kiên trì thêm được. Khi Đỗ Long buông tay để Trần Lương Hồng uống nước, cuối cùng gã cũng thở hắt ra nói: -Đừng giày vò tôi nữa, tôi khai là được chứ gì.
Tiếp đó Trần Lương Hồng bắt đầu cung khai từ việc mưu hại Trần Hồng Thụ ra sao.
Gần như đúng với những gì Thẩm Băng Thanh suy luận, Trần Lương Hồng quả nhiên đã thầm yêu Trâu Xuân Kỳ từ lâu. Kể từ khi Trâu Xuân Kỳ gả cho Trần Hồng Thụ, Trần Lương Hồng trông thấy mà động lòng, không khỏi thầm thương trộm nhớ. Gã bắt đầu thường xuyên qua lại nhà của Trần Hồng Thụ, thậm chí có thời gian gã cùng Trần Hồng Thụ còn như hình với bóng, cũng chỉ là để được ngắm nhìn Trâu Xuân Kỳ nhiều hơn một chút. Trần Lương Hồng vốn là kẻ thật thà, cho nên hành vi của gã không hề khiến cho người khác chú ý.
Trần Hồng Thụ tính khí rất nóng, động một chút là đánh vợ, chuyện này khiến cho Trần Lương Hồng rất tức giận. Một lần Trần Hồng Thụ lại bắt đầu đánh Trâu Xuân Kỳ, Trần Lương Hồng bèn ra tay ngăn cản, nhưng đã bị Trần Hồng Thụ đánh lăn ra đất. Sau đó Trần Hồng Thụ đã quên chuyện này, nhưng Trần Lương Hồng thì ôm hận trong lòng. Không lâu sau đó gã liền bỏ nhà đi Quảng Đông làm việc, quyết tâm học nghề, mong kiếm được nhiều tiền trở về trừng trị Trần Hồng Thụ và thay thế y.
Đi ra thế giới bên ngoài, mặc dù Trần Lương Hồng gặp gỡ rất nhiều mỹ nữ, nhưng trong lòng vẫn kiên định với mối tình đầu. Cuộc sống sinh tồn gian khó, lại khiến cho giấc mộng của gã ngày một xa dần. Lúc này có đồng hương lôi kéo gã cùng tham gia cái gọi là làm ăn lớn. Trần Lương Hồng bèn quyết định từ đó bước chân vào con đường phạm tội.
Cái gọi là làm ăn lớn thực chất chính là chạy xe motor cướp giật. Tên Trần Lương Hồng này nhìn bề ngoài chất phác, nhưng trong bụng thì không ít chủ ý quỷ quyệt. Sau khi thành công vài lần, gã càng ngày càng lớn gan, kinh nghiệm cũng càng lúc càng phong phú, không ngờ lại có thể trở thành quân sư của cả băng đảng đó. Bọn chúng hoành hành lưỡng Quảng (Quảng Đông & Quảng Tây) mấy năm liền đều không bị bắt. Từ khi có thêm súng, thì chúng càng trở nên hống hách. Cho tới khi xảy ra án mạng, cảnh sát hai tỉnh triển khai hành động truy bắt quy mô lớn, thì bọn Trần Lương Hồng mới bị ép phải giải tán ai về nhà nấy.
Trần Lương Hồng vừa trở về nhà, thì nghe tin Trâu Xuân Kỳ lại bị Trần Hồng Thụ đánh. Thù cũ hận mới dồn lên trong lòng khiến Trần Lương Hồng lập tức manh nha ý định giết người. Bởi vì một người làm thì không ổn, gã bèn thuyết phục cháu trai mình là Trần Quế Vinh cùng tham gia. Chúng dùng kế bắt cóc Trần Gia Bảo để dụ Trần Hồng Thụ ra ngoài, chỉ định nạn nhân tới rút tiền tại ATM xong thì trực tiếp sát hại.
Vốn dĩ Trần Lương Hồng sớm đã muốn giết luôn cả Trần Gia Bảo, chỉ có điều Trần Quế Vinh động lòng trắc ẩn mới không để gã ra tay. Nếu như Đỗ Long không dẫn người tới, thì Trần Gia Bảo cũng không thể qua được đêm nay. Bởi vì trước khi Trần Lương Hồng đào tẩu, nhất định sẽ không để Trần Gia Bảo còn sống mà khai ra với cảnh sát.
Cảnh tượng đẫm máu mà Phó Hồng Tuyết cảm nhận được cuối cùng đã không xảy ra, khiến cho Đỗ Long vô cùng vui mừng.
Khỏi phải nói thời sự Lỗ Tây tối hôm đó lại khiến Đỗ Long phong quang một phen. Một loạt tít như phá vụ án dùng súng cướp giật giết người, giải cứu cháu bé bị bắt cóc bị thương anh dũng là những tựa báo thu hút nhất. Những lời tỏ rõ chí khí của Đỗ Long khiến cho người ta thán phục không thôi.
Thông qua tin tức thời sự, nhiều người mới biết thì ra Đỗ Long đã trở lại, thậm chí còn trở thành Phó cục Cục công an thành phố Lỗ Tây.
Trở thành anh hùng cũng có cái giá của nó. Tối hôm đó tuy rằng Đỗ Long có hai vị bằng hữu xinh đẹp tháp tùng, hai cô thậm chí còn dịu dạng khác thường. Tuy nhiên lúc Đỗ Long định làm mấy chuyện xấu, thì liền bị hai cô cự tuyệt không chút do dự. Trúng đạn rồi còn muốn làm chuyện đó? Thôi hãy nghỉ ngơi cho cẩn thận đi.
Rất nhiều người nghe tin đã gọi điện tới hỏi Đỗ Long rốt cuộc là tình hình thế nào. Sau khi Đỗ Long lần lượt giải thích, thì lại nhận được điện thoại của Đường Lệ Phượng. Đường Lệ Phượng trách mắng Đỗ Long vài câu, nói thân phận hắn hiện giờ khác rồi, không nên mạo hiểm nữa. Đỗ Long bèn cười hì hì đồng ý. Đường Lệ Phượng biết hắn căn bản là nghe tai nọ lọt tai kia, nên cũng chỉ đành than hai tiếng rồi mặc kệ hắn.
- Bà chị này hai hôm nữa chuyển nhà vốn định bắt cậu làm tráng đinh. Cậu đã bị thương thì tha cho cậu vậy. Đường Lệ Phượng cười sang sảng nói.
Đỗ Long thầm toát mồ hôi. Không ngờ bị thương còn có chỗ tốt như vậy nữa. Hắn không cần phải bịa chuyện lừa Đường Lệ Phượng nữa rồi.
Sáng sớm hôm sau công an Quảng Đông và Quảng Tây đều cử phái đoàn tới, Đỗ Long đích thân nghênh tiếp. Sau khi đối chiếu tỉ mỉ khẩu cung của Trần Lương Hồng, chuyên viên hai tỉnh xác nhận Trần Lương Hồng chính là một trong những tội phạm bị truy nã hơn nửa năm nay thuộc băng cướp dùng súng.
Sau đó ba bên mở hội nghị bàn bạc vấn đề Trần Lương Hồng thuộc về bên nào. Gã có án tích tại cả ba tỉnh, đến nay bị bắt tại tỉnh Thiên Nam. Vậy thì nên do tỉnh nào phụ trách xét xử và truy nã đồng đảng?
Trần Lương Hồng do Đỗ Long bắt được cho nên hắn ngồi vững vị trí ngư ông, chiếm hết thế chủ động. Theo như dặn dò của Bạch Tùng Tiết, Đỗ Long nắm chắc trong tay quyền thẩm vấn, xét xử và truy nã. Những chuyện như vậy không thể nhường nhịn để mất công lao a.
Bởi vì đồng đảng của Trần Lương Hồng đa phần là người Thiên Nam, cho nên cảnh sát tỉnh Thiên Nam hiển nhiên sẽ chiếm thế chủ động. Chẳng lẽ lại để lưỡng Quảng phái cảnh sát tới bắt người hay sao? Thực tế thì Sở công an Thiên nam sớm đã bày thiên la địa võng ngày đêm truy đuổi hành tung đồng bọn của Trần Lương Hồng, lần lượt từng tên đều lọt lưới. Trong vụ án này công lao quá nửa đều thuộc về tỉnh Thiên Nam rồi.
Cảnh sát lưỡng Quảng hao phí nhân lực vật lực hơn nửa năm dồn tâm huyết điều tra vụ án này. Đến nay quả ngọt chiến thắng lại bị tỉnh Thiên Nam nhẹ nhàng thoải mái nẫng tay trên. Trong lòng bọn họ âm thầm rỉ máu, nhưng cũng có thể làm gì được đây? Vận khí người ta thật là tốt a.
Vụ án liên tỉnh này nhanh chóng chuyển giao cho Trì Khánh Bân Phó giám đốc Sở công an Thiên Nam tiếp quản, đến nay đã thay thế Vương Chí Đan quản hình sự.
Do sự có mặt của Trì Khánh Bân, nên hội nghị buổi chiều của Cục công an Lỗ Tây do Trì Khánh Bân chủ trì. Khi Trì Khánh Bân cùng với Đỗ Long tay còn băng bó tiến vào phòng hội nghị, cả hội trường liền vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Đầu tiên Trì Khánh Bân đề cao, tán dương tinh thần không ngại hy sinh, anh dũng đấu tranh của Đỗ Long. Sau đó lại biểu dương hắn phá án thần tốc đã có ảnh hưởng lớn tới việc truy nã tội phạm trong vụ cướp có vũ khí, đem lại vinh quang cho tỉnh Thiên Nam, là cống hiến lớn lao đối với trị an xã hội.
Bài phát biểu của Trì Khánh Bân nhận được những tràng pháo tay nhiệt liệt. Bất luận tâm trạng mọi người ra sao, thì trong những tình huống thế này nhất định là phải biểu dương rồi. Sau khi Trì Khánh Bân phát biểu thì tới lượt Đỗ Long đứng lên khiêm tốn một phen, bày tỏ hứa hẹn bản thân nhất định sẽ càng phấn đấu vươn lên. Sau đó quyền phát ngôn chuyển sang cho Hàn Vĩ Quân.
Hàn Vĩ Quân tâng bốc một hồi rằng lãnh đạo chỉ huy đúng phương hướng, cùng với cống hiến trác tuyệt của Đỗ Long. Sau đó bắt đầu giới thiệu cho Trì Khánh Bân tình hình công tác của Cục công an, trong đó trọng điểm giới thiệu kế hoạch song quản (hai bên quản lý) do Đỗ Long đề xuất nhằm hạ thấp tỷ lệ xảy ra án.
Trì Khánh Bân đang chăm chú lắng nghe, thì Đỗ Long đột nhiên chen lời nói: - Phó Giám đốc Trì, nhắc tới chuyện đối phó tội phạm hình sự và sự thăm nom giúp đỡ của gia quyến Có chuyện này tôi cảm thấy cần phải phản ánh với Phó giám đốc Trì một chút