Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1342

Tôn Hạo Hổ bị Đỗ Long mắng ôm đầu không nói, Đỗ Long thấy thế thở dài nói:

– Cũng may không có gây ra tội lớn, tôi đưa cậu về nhà nhé, bây giờ ba mẹ cậu có ở nhà không?

Tôn Hạo Hổ ngẩng đầu nói:

– Cục trưởng Đỗ, xin đừng nói cho ba mẹ tôi biết.

Đỗ Long nói:

– Lần này tôi có thể không nói với họ, lần sau cậu còn dám làm loại chuyện ngu ngốc này không? Cậu tưởng tượng qua ba mẹ cậu nghe thấy tin tức cậu đột nhiên vào nhà giam sẽ có hậu quả gì không? Nếu bọn họ xảy ra chuyện bất trắc gì thì làm thế nào?

Tôn Hạo Hổ ủ rũ cúi đầu nói:

– Biết rồi, tôi sẽ không ngu ngốc nữa…

Đỗ Long nói:

– Cậu phải nhớ, bây giờ trên vai cậu đã gánh vác rất nhiều trách nhiệm, ba mẹ cậu, cháu cậu. Trước khi cậu làm chuyện gì cậu phải nghĩ đến hậu quả trước.

Tôn Hạo Hổ đột nhiên lệ nóng lưng tròng, y nghẹn ngào nói:

– Tôi biết, tôi thật là vô dụng… cả người nhà mình cũng không bảo vệ được. Cục trưởng Đỗ, người giết anh trai tôi còn có chủ mưu phía sau, bọn họ sẽ bị trừng phạt thế nào?

Đỗ Long nói:

– Thuê sát thủ giết người là hành vi phạm tội nghiêm trọng, từ ảnh hưởng tạo thành xem ra… có thể sẽ phán chung thân. Mấy người ra tay cụ thể đại khái sẽ phán hình phạt ngồi tù trên 20 năm

Tôn Hạo Hổ rơi lệ nói:

– Bọn họ không cần đền mạng sao? Chỉ 20 năm… chỉ cần tốn chút tiền, tốn chút quan hệ, mấy năm sau nói không chừng thì có thể ra ngoài rồi?

Đỗ Long không có trả lời câu hỏi của Tôn Hạo Hổ, Tôn Hạo Hổ dùng ống tay áo lau khô nước mắt trên mặt, y nói:

– Tôi hiểu rồi, Cục trưởng Đỗ, cảm ơn chiếu cố của anh, sau này tôi sẽ không phạm ngu ngốc nữa, tôi bảo đảm!

Đỗ Long liếc nhìn y một cái, không nói gì, lái xe đưa Tôn Hạo Hổ về nhà.

Tâm tình của Đỗ Long rất tệ, bước sang năm mới, xảy ra chuyện như vậy, bất cứ ai tâm tình cũng không tốt.

Hắn lái xe tùy tiện lượn mấy vòng, sau đó thì tìm nơi dừng lại, châm điếu thuốc hút. Sau khi hút xong một điếu mới cầm điện thoại lên, điều chỉnh tâm tình xong, Đỗ Long bắt đầu gọi điện chúc Tết mọi người. Rất nhiều người đều hỏi tối qua hắn sao không mở máy. Đỗ Long qua loa trả lời nói tối qua có vụ án, hắn đi phá án, vì để tránh làm ảnh hưởng tâm tình của mọi người, nên không có mở máy.

Nhạc Băng Phong nói hai ngày trước mẹ bệnh, cô muốn đi Bắc Kinh chăm sóc ba mẹ mấy ngày, qua Nguyên Tiêu mới trở lại tỉnh Thiên Nam. Đỗ Long liền bảo cô cứ ở lại Bắc Kinh.

Di động của Bạch Nhạc Tiên vẫn không gọi được, Đỗ Long ảm đạm gửi tin nhắn chúc Tết cho cô, hy vọng cô học tập thật tốt, sớm ngày trở về.

Lâm Nhã Hân thì ngược lại, cô nói qua mấy ngày thì dẫn Đông Đông tới Lỗ Tây chơi. Nếu có thời gian, có thể còn phải đi xã Mãnh Tú một chuyến. Nếu Đỗ Long có rảnh, cô hy vọng Đỗ Long có thể theo mẹ con cô mấy ngày, tiện thể hoàn thành lời hứa của Đỗ Long đối với cô.

Lâm Nhã Hân nhắc đến lời hứa đó, Đỗ Long liền nhớ đến những lời nói của Đường Lệ Phượng nói với hắn lúc sáng nay Đường Lệ Phượng cùng hắn ăn sáng.

– Dịch Thăng, anh thật sự yêu em không?

Đường Lệ Phượng cúi đầu, nhỏ giọng nói.

– Đó là đương nhiên, em chính là phượng hoàng trong lòng anh…

Đỗ Long một đống lời mật ngọn rất tự nhiên nói ra. Đường Lệ Phương bị hắn dụ dỗ rất vui, liền ngượng ngùng nói:

– Mấy ngày trước đi tỉnh họp, có lãnh đạo cũ hỏi em… sao còn chưa kết hôn… ông ấy còn nói muốn giới thiệu đối tượng cho em…

Đỗ Long nhướn mày, nói:

– Vậy em trả lời thế nào?

Đường Lệ Phượng liếc nhìn trộm hắn một cái, thấy hắn trừng trừng nhìn mình, mặt liền nóng lên, cúi đầu nói:

– Em nói với họ em đã có đối tượng rồi, cuối năm thì chúng mình kết hôn…

Nói xong Đường Lệ Phượng tim đập rộn lên chờ đợi phản ứng của Đỗ Long. Đợi mấy giây vẫn không thấy Đỗ Long mở lời, Đường Lệ Phượng trong lòng có chút buồn bả nói:

– Anh đừng khẩn trương, em chỉ là đùa mà thôi, em biết anh tạm thời vẫn không muốn kết hôn…

Hai chân của Đỗ Long quấn lên hai chân của Đường Lệ Phượng dưới đáy bàn, hắn nói:

– Ai nói? Trước đây anh nhận lời em là vì lúc đó em tâm tình không tốt, nghĩ rằng vò đã sứt mẻ, đương nhiên anh không muốn như vậy có được em. Bây giờ thì không giống, giữa chúng ta cũng không còn rào cản nữa, kết hôn là chuyện thuận lý thành chương. Cho dù em không nói, qua khoảng thời gian anh cũng sẽ bàn với em vấn đề này.

– Thật không?

Đường Lệ Phượng ngẩng đầu lên, trên mặt cô tràn đầy ánh sáng của hạnh phúc, khuôn mặt trái xoan của cô càng thêm tươi đẹp làm cho người ta mê thần hoa mắt.

Đỗ Long cười nói:

– Đương nhiên là thật. Nếu em nhắc đến chuyện này, vậy chúng ta nhân cơ hội này bàn bạc kỹ một chút. Em thấy đính hôn vào ngày nào tương đối tốt?

Nói đến chính sự, Đường Lệ Phượng lại trở nên ngượng ngùng, cô nói:

– Cái này… chúng ta có thật phải kết hôn vào cuối năm không?

Đỗ Long cười nói:

– Nếu em cảm thấy vội, vậy chúng ta để sau này hãy nói.

Đường Lệ Phượng yêu kiều trừng mắt nhìn hắn, nói:

– Cuối năm thì cuối năm… Em ngược lại không vội, nhưng… nghe nói phụ nữ lớn tuổi sinh con sẽ khá khó khăn, xác suất thai nhi dị dạng tương đối cao… hơn nữa… còn sẽ có nguy hiểm

Đỗ Long cười nói:

– Em còn không tin tưởng y thuật của anh? Hơn nữa em không phải luyện khí công sao? Thứ đó không những sẽ kéo dài tuổi thọ, cũng có giúp đỡ rất lớn cho em sinh em bé. Sau khi sinh con cơ thể sẽ hồi phục lại khá nha.

– Thật sao?

Đường Lệ Phương vui mừng nói:

– Vậy thì hay quá… nhưng…

Đường Lệ Phượng nhíu mày, nói:

– Anh biết y thuật từ khi nào? Chuyện luyện khí khí công em chưa từng nói qua với anh, nhưng… sao anh biết khí công em luyện sẽ có công hiệu như vậy?

Đỗ Long nhất thời lỡ miệng, đóng hai vai đối mặt với cùng một người quen thuộc, hơi chút không cẩn thận sẽ xảy ra vấn đề, Đỗ Long ha ha cười, nói:

– Cái này có gì lạ, thời gian đầu lúc anh còn huấn luyện thì học qua y thuật. Về khí công của em à, anh điều tra từ thằng nhóc Đỗ Long đó. Đối với khí công mà nó dạy em là ngẫu nhiên biết được cũng không xem là lạ chứ?

Đường Lệ Phượng a một tiếng, nói:

– Như vậy… anh vô sự điều tra Đỗ Long chi vậy?

Đỗ Long cười nói:

– Anh ghen, không được sao? Bất cứ người đàn ông có tiếp xúc gần gũi với em, anh đều sẽ đặc biệt quan tâm chú ý.

Đường Lệ Phượng vui vẻ nhìn hắn, nói:

– Vậy hôm qua em tiếp xúc nhiều đàn ông như vậy, chẳng lẽ anh đi điều tra từng người một à?

Đỗ Long không có trả lời, nhưng thần thái trên mặt hắn lại làm cho Đường Lệ Phượng biết, nếu cần, Đỗ Long sẽ không chút do dự mà làm như vậy

Tuy cảm thấy Đỗ Long bá đạo một chút, nhưng rất nhiều phụ nữ chính là thích loại cảm giác quan tâm che chở này. Đường Lệ Phượng ngọt ngào cười với hắn, nói:

– Dịch Thăng, nếu anh không phản đối, vậy chúng ta kết hôn sớm một chút có được không? Kết hôn rồi, thì sẽ không có nhiều đàn ông vô vị dòm ngó em như vậy…Hơn nữa… anh không thể thường thường bầu bạn với em. Em muốn có con, như vậy sẽ không cô đơn…

Đỗ Long cười nói:

– Anh không thành vấn đề, để em định ngày, thế nào? Quốc khánh hay là Tết Nguyên Đán? Hoặc là ngày nào khác?

Đường Lệ Phượng càng thêm xấu hổ nói:

– Mồng 5 được không? Em muốn bế bảo bảo của chúng ta sớm một chút…

Đỗ Long nói:

– Mồng 5 thì Mồng 5, vậy quyết định rồi nhé, qua mấy ngày nữa em đừng có hối hận.

Đường Lệ Phượng thấy Đỗ Long trả lời sảng khoái như vậy, cô vui mừng nói:

– Hối hận là chó con! Cứ quyết định như vậy nhé!
Bình Luận (0)
Comment