Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 247

Đỗ Long ngoại trừ nửa đêm yêu cầu đến ba địa điểm để tìm kiếm hung khí giết người ra, hắn còn đề xuất bí mật đổi trại giam giữ Tần Phong Hà. Uẩn Cảnh Huy tỏ vẻ ủng hộ, lại còn đưa cho Đỗ Long danh thiếp của 2 vị luật sư nghe nói là tốt nhất thành phố Ngọc Minh. Đương nhiên, nếu Tần Phong Hà muốn mời luật sư, số tiền này... phòng công an quận sẽ không giúp đỡ.

Bọn Thẩm Băng Thanh đều rất quan tâm Đỗ Long, lúc tan sở đều gọi điện thoại, nghe nói phải xuống nước mò hung khí, tất cả mọi người đều hăng hái đăng kí tham gia.

Thời tiết lúc này đã hơi lạnh, đêm khuya xuống nước mò tìm đồ vật, không chỉ phải có kỹ năng bơi, mà còn phải chuẩn bị sức khỏe tốt, còn một điều, phải đang không nắm giữ nhiệm vụ gì quan trọng mới được.

Tuy rằng nhiều điểu kiện, nhưng đến cuối cùng, mọi người xem xét hết tất cả mọi ngóc ngách chỗ thứ nhất mà vụ án phát sinh, vả lại đều chuẩn bị đầy đủ các thứ giữ ấm phòng lạnh, đồ ăn thức uống đều không ít, Mạnh Hạo thậm chí còn đề nghị sau khi làm xong việc, mọi người tìm một chỗ đồ nướng chúc mừng một chút. Hòa chung tư tưởng với Đỗ Long, mọi người đều không để ý tới việc cha của sát thủ tình lữ tố cáo hắn.

Đỗ Long lấy mặt nạ lặn và một đôi chân ếch trang bị chuyên nghiệp mặc vào, Triệu Hưng Chinh lấy làm ngạc nhiên hỏi:

- Đỗ Long, anh học lặn lúc nào vậy?

Đỗ Long nói:

- Tôi học đấy chứ, không phải khoác lác đâu, chỉ cần tôi muốn học, trên đời này không gì không học được.

Mọi người không khách sáo với Đỗ Long, “xì” một tiếng lớn. Chỗ chuẩn bị xuống nước ngoài Đỗ Long ra còn có Mạnh Hạo và La Gia Thành. Kỹ năng bơi của những người khác cũng bình thường, Đỗ Long cho bọn họ làm đội dự bị, lúc cần sẽ dùng đến.

Trước lúc xuống nước, Đỗ Long dặn:

- Trước lúc xuống nước vận động một chút cho nóng người, sau khi xuống nước, chú ý đừng uống nước. Nước như thế chứ nhiều vi khuẩn lắm đấy, tôi cũng không mong là ngày mai có ai vào viện vì tiêu chảy đâu... Nước hơi lạnh, mọi người chú ý giữ an toàn cho nhau.

Lúc bọn Đỗ Long đang vận động để chuẩn bị xuống nước, Bạch Nhạc Tiên nắm tay Tần Phong Hà đi vào, một lần nữa đi vào trong khu vực vạch trắng ở hiện trường. Sau khi quan sát hướng chiếu sáng, Tần Phong Hà đã rất nhanh tìm ra vị trí ngày đó của mình, sau đó chỉ vào bên phải phía trước, nói:

- Tôi nghe thấy tiếng nước chảy ở bên phải, phía trước ước chừng 30m.

- Tốt. Mọi người chuẩn bị xuống nước nhé.

Đỗ Long đeo kính bảo hộ lên, nói với Bạch Nhạc Tiên:

- Cô dẫn Tần Phong Hà đến một chỗ nghỉ ngơi, đồ ăn kia cứ tự nhiên dùng.

Bạch Nhạc Tiên thấy vẻ mặt cười xấu xa của Đỗ Long, mới vội vàng thu hồi ánh mắt nóng bỏng. Vừa rồi nhìn thân thể Đỗ Long, cô đã hơi xuất thần rồi. Một cô gái trẻ mà nhìn đàn ông tới thất thần như vậy, thật là mất mặt...

Lúc Đỗ Long chuẩn bị xuống nước, Triệu Hưng Chinh đi tới thấp giọng cười nói:

- Đỗ Long, xem ra cô bé có chút ý tứ với cậu đấy. Ah, chuyện này cũng khó trách, mấy tháng nay không gặp cậu, không thấy sự thay đổi lớn, cơ thể này hoành tráng đấy... Khi còn đi học cũng không nghĩ cậu người ngon như vậy, khó trách người khác nhìn đều thèm thuồng.

(Triệu Hưng Chinh là bạn học cùng Trung cấp cảnh sát với Đỗ Long – chú thích của BTV)

Đỗ Long liếc bóng Bạch Nhạc Tiên, cười hồi lâu, nói:

- Nếu như cậu chết đi sống lại một lần, cũng có thay đổi lớn đấy.

Đỗ Long sau khi ngậm bình oxy, liền ngửa ra sau, nhảy xuống nước. Đỗ Long như cá gặp nước, bơi sau mà tới trước chỗ Tần Phong Hà chỉ. Sau đó Mạnh Hạo và La Gia Thành đuổi tới, nhìn Đỗ Long rồi giơ ngón tay cái lên, sau đó liền lặn xuống.

Đỗ Long cũng dần chìm vào trong nước, trên đầu bọn họ đều có đèn đầu chiếu sáng khoảng cách nước, nhưng với chỗ đáy nước đầy bùn thế này, ánh đèn cũng có tác dụng nhất định, mọi người phải mang găng tay, nhẹ nhàng lựa lựa bùn để mò mẫm, đề phòng bị thương.

Đỗ Long kì thực sau khi xuống nước không lâu đã tìm thấy thanh hung khí kia, chẳng qua là hắn không lập tức đưa cái thanh kia lên, mà cố ý tìm tòi lung tung. Rốt cục, vài phút sau La Gia Thành tìm được cây đao dài hơn nửa thước, xác nhận hình dạng và cấu tạo tương tự như hung khí, còn rất mới. Vì thế, chỗ đầu tiên đã tìm thấy hung khí, nhiệm vụ kết thúc mĩ mãn.

Sau khi ba người lên bờ, những người khác đã sớm chuẩn bị nước trong và xà phòng cho họ tắm. Thành thị bây giờ ô nhiễm trầm trọng, không lập tức tắm rửa có thể bị nhiễm bệnh.

Tần Phong Hà nói đến con dao vừa nhặt được, nói chắc chắn:

- Chính là chỗ này, trên chuôi dao có 2 viên đinh ốc, tôi nhớ rõ ràng mà.

Hung khí được cho vào trong túi vật chứng, Đỗ Long muốn mọi người nhanh chóng chạy tới địa điểm thứ 2. Sau khi lặn xuống chỗ Tẩn Phong Hà chỉ, rất nhanh sau cũng tìm thấy hung khí, lần này là do Mạnh Hạo.

Địa điểm thứ 3, bởi vì không có ai chỉ điểm, nên thời gian tìm kiếm hơi lâu, nhưng Đỗ Long căng mắt quan sát, cuối cùng cái thanh hung khí kia cũng được mò lên thuận lợi.

Ba hung khí đều đã tìm được, tuy rằng không khẳng định được là có thể tìm ra hung thủ ngay, nhưng cũng có bước đột phá trọng đại trong việc kháng án.

Mạnh Hạo sai Bành Quốc Huy và Triệu Hưng Chinh mang những thứ đó đến phòng Kỹ thuật điều tra kiểm nghiệm, Đỗ Long nở nụ cười quen thuộc, nói:

- Hôm nay mỹ nhân băng giá không làm ca đêm à?

Mạnh Hạo suy sụp, gật đầu nói:

- Bình thường cô ấy làm ban ngày. Tôi theo đuổi mấy tháng, không chút tiến triển, hơn nữa, xuất hiện tình địch mạnh, tôi cũng hơi muốn từ bỏ.

- Địch mạnh?

Đỗ Long kinh ngạc cười nói:

- Không ám chỉ tôi đấy chứ?

Mạnh Hạo lắc đầu nói:

- Không, không phải anh, tuy nhiên cũng có liên quan tới anh. Từ sau khi cô ấy lộ diện trên ti vi, vệ tinh chen chúc vây quanh cô ấy, điên cuồng theo đuổi. Mặc dù đa số là không đáng sợ, nhưng cũng có một hai người có thực lực, ôi, nhìn những người đàn ông ưu tú theo đuổi người mình để ý, cảm giác này thật khó chịu.

Đỗ Long vỗ vai an ủi:

- Yên tâm đi, mĩ nhân băng giá không phải là dễ dàng tán đổ đâu. Cậu chiếm rất nhiều ưu thế, tôi rất coi trọng cậu, tiếp tục theo đuổi đi.

- Mẹ giới thiệu cho một đối tượng, cũng không tệ, là một cô giáo, nên hiện tại tôi cũng có chút do dự...

Mạnh Hạo giùng giằng nói, quả nhiên có chút đau khổ.

- Nhiều lựa chọn là chuyện tốt, không biết lấy làm vui hay đau khổ gì nữa? Bọn tôi còn chưa có đối tượng, cậu như vậy còn giả vờ đau khổ! Muốn ăn đòn đấy à!

Thẩm Băng Thanh bóc vở của Mạnh Hạo, thấy bộ dạng xấu hổ của gã khi bị phát hiện nói dối, mọi người cùng cười ồ lên.

Mọi người tuy không đi tìm chỗ ăn đồ nướng, nhưng cũng tới một quán ăn cũng không tồi. Đỗ Long cũng cho phép Tần Phong Hà và 2 cảnh vệ cùng ăn mừng. Bị ảnh hưởng bởi mọi người, gương mặt căng thẳng của Tần Phong Hà cũng thoải mái hơn nhiều.

- Nên làm gì tiếp theo?

Thẩm Băng Thanh nhấp ngụm bia, hỏi Đỗ Long.

.

Đỗ Long cười nói:

- Kế tiếp là đi tìm quần áo dính máu của hắn, chẳng qua là tôi chưa biết làm thế nào để tìm, ngày mai lại phải đi làm, cho nên tôi định về nhà ngủ, sáng mai hẳn là có đáp án...
Bình Luận (0)
Comment