Các bạn đang đọc truyện Cao thủ hồi sinh – Chương 195 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ hồi sinh – Lâm Tuấn (TruyenGG) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Sau đó dưới ánh nhìn khó hiểu và ngỡ ngàng của đám người Bàng Thiên, anh ra lệnh cho ba người đóng cửa phòng khám, hôm nay phòng khám tạm dừng tiếp đón bệnh nhân.
“Anh Hàn! Mỗi một lần chữa bệnh của anh kiếm được năm triệu tệ, hai lần sẽ là mười triệu tệ! Ba lần sẽ là…”
Lâm Tuấn giơ tay lên vỗ nhẹ vào mặt Bàng Thiên rồi cười nói: “Cậu nghĩ ai cũng là gia chủ nhà họ Trương sao? Lại còn mỗi lần năm triệu…”
“Vậy gia chủ nhà họ Tịch gì đó đến cũng như vậy sao?”, Bàng Thiên lau nước miếng nói.
Nghe thấy Bàng Thiên nói vậy, Lâm Tuấn lập tức nở nụ cười kỳ lạ, lẩm bẩm nói: “Gia chủ nhà họ Tịch thì không có nhưng thiếu gia nhà họ Tịch thì có hai người đấy…”
Sau khi đóng cửa phòng khám, Lâm Tuấn không đi đến nhà họ Tịch gây sự mà rảnh rỗi ở trong phòng khám.
Anh đang đợi một người.
Anh đang đợi Đường Tịnh Nghi.
Nhưng đáng tiếc là đến khi mặt trời xuống núi, cửa phòng khám vẫn chưa có một ai đẩy vào.
Đường Tịnh Nghi chắc chắn rất bận rộn với mớ công việc ở công ty, không cả có thời gian để ý tới ngày đặc biệt này của Lâm Tuấn, đến thăm phòng khám của anh một lúc.
Anh nhìn ra khung trời ngoài cửa sổ, Lâm Tuấn tự cười chua xót.
Anh đã dự đoán được kết quả này từ trước rồi…
Mặc dù anh và Đường Tịnh Nghi cũng có hai năm trên danh nghĩa vợ chồng, nhưng suy cho cùng anh cũng chỉ là một thiếu gia vô dụng bị nhà họ Hàn ruồng bỏ, ném vào ở rể nhà họ Đường như đồ vứt đi.
Đường Tịnh Nghi có thể khoan nhượng cho một tên vô dụng như anh trong vòng hai năm, nhẫn nhịn sự chế giễu cùng tai tiếng từ thế giới ngoài kia, kiên trì hai năm không bỏ rơi anh cũng đã là tận tình tận nghĩa lắm rồi.
Anh cũng không nên mong cầu thêm điều gì…
Anh đứng dậy rồi đau khổ lắc đầu.
“Bàng Thiên! Chu Lượng, Tam Nhi, đi ăn cơm thôi!”
Ngày đầu tiên phòng khám mở cửa, lại vừa kiếm được khoản tiền hậu hĩnh từ bố con nhà họ Trương, đây đúng là chuyện đáng chúc mừng.
Lâm Tuấn vung tay lên gọi đám người Bàng Thiên.
“Đi! Tôi không quen thuộc với thành phố Yến Kinh cho lắm, các cậu tìm một chỗ tử tế để chúc mừng phòng khám mở cửa đi! Tối nay, tôi bao hết!”
Đám Bàng Thiên vốn là côn đồ, những thứ này không phải là sở trường của bọn họ nhưng bàn tới việc ăn chơi thì chắc chắn bọn họ là số một, thấy Lâm Tuấn nói sẽ bao hết tối nay, cả ba người vô cùng kích động, lập tức hùng hổ kéo Lâm Tuấn ra khỏi phòng khám.
Nghĩ tới việc lát nữa có khả năng sẽ uống rượu nên Lâm Tuấn không lái xe mà gọi taxi.
Đám người Bàng Thiên cuối cùng cũng đã chọn được một nơi ăn uống cho Lâm Tuấn, chính là quán nướng có tiếng ở thành phố Yến Kinh, hiện tại đang là mùa hè, cũng gần tối rồi nên ngồi ở một quầy nướng vừa ăn vừa uống bia thì đúng là không còn gì bằng.
Lúc đám người Lâm Tuấn đến nơi thì các quầy trong quán nướng đã đông nghịt người, ăn uống nói chuyện phiếm có đủ hết, cảnh tượng nhìn rất náo nhiệt.