Cao Thủ Tu Chân

Chương 1112

Chương 1112

“Uyển Nhi, lâu rồi không gặp!”

Hoa Lộng Ảnh cũng mỉm cười, khẽ vẫy tay với cô nàng.

“Chị Hoa, không ngờ hôm nay chị cũng đến đây, nếu biết trước em nhất định sẽ tự mình đi đón chị!”

Giọng nói của thiếu chủ Song Tu Tông uyển chuyển, thoạt nghe đã biết được là người trẻ tuổi thanh xuân phơi phới, cảm nhận được hơi thở ngập tràn thanh xuân. Cô ta không để tâm đến những ánh mắt kinh ngạc của mọi người xung quanh mà tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Hoa Lộng Ảnh, khiến cho cả hai chị em nhà họ Dương rất đỗi ngạc nhiên.

“Uyển Nhi, kể từ lần gặp gỡ tại Tế Châu hai năm trước, đến nay tu vi của em cũng tăng lên khá nhiều đó chứ!”

Hoa Lộng Ảnh bùi ngùi cảm khái, hai năm trước, cô đến Tế Châu du lịch và rèn luyện, tình cờ gặp được cô gái thiếu chủ Song Tu này.

Khi đó cả hai chẳng qua cũng gian nan mãi mới chạm tới ngưỡng cửa tông tượng, còn giờ thì khí tức trên người thiếu chủ Song Tu Tông lại mang tới cho cô cảm giác nguy hiểm cực đoan.

“Chị Hoa cứ trêu em mãi thôi, tu vi của chị cũng tăng tiến rất nhanh mà”.

Thiếu chủ Song Tu Tông giơ tay che miệng cười khẽ, trông không hề mang tư thái cao ngạo của thiếu chủ một tông môn mà cứ như chị em thân thiết với Hoa Lộng Ảnh vậy.

Đôi mắt xinh đẹp của cô ta khẽ ngước, lướt qua chỗ chị em nhà họ Dương, cảm nhận được tu vi của hai người họ liền mỉm cười rồi khẽ gật đầu với cả hai, nhưng đến lúc nhìn thấy Diệp Thiên thì biểu cảm của cô nàng lại sững mất một lúc.

“Chị Hoa, vị này là ai thế?”

Cô ta có thể cảm nhận được sự bình tĩnh toát ra từ Diệp Thiên, thế nên liền cất tiếng hỏi Hoa Lộng Ảnh.

“À!”. Hoa Lộng Ảnh mỉm cười đáp: “Uyển Nhi, giới thiệu với em đây chính là Diệp Thiên, là… chồng tương lai của chị!”

“Chồng tương lai?”

Đôi mày thanh tú của Song Tu thiếu chủ khẽ nhíu, rõ là cô nàng đang rất kinh ngạc, nếu không nhìn thấy nụ cười vừa hạnh phúc lại pha lẫn đôi phần e thẹn trên gương mặt Hoa Lộng Ảnh thì cô ta còn tưởng Hoa Lộng Ảnh đang đùa với mình.

Cô ta hiểu rất rõ tính tình Hoa Lộng Ảnh, ngay cả khi có kiểu con cưng của trời như Diệp Tinh đi cùng thì Hoa Lộng Ảnh cũng chưa từng lộ ra vẻ mặt như bây giờ.

Cô ta không khỏi quan sát kỹ Diệp Thiên hơn, tỉ mẩn cảm nhận từng chút nhưng lại chẳng phát hiện được điểm đặc biệt nào toát ra từ chỗ Diệp Thiên cả, trông Diệp Thiên chẳng khác nào người bình thường, ừm, chính là kiểu con mọt sách yếu đuối đó.

Cô ta cảm thấy vô cùng khó tin, không ngờ một người xuất sắc và cao ngạo như Hoa Lộng Ảnh lại tìm cho mình một người chồng tương lai thế này.

“Lẽ nào người này lại có năng lực động trời gì đó?”

Cô ta thầm suy đoán, nhưng đúng lúc này Diệp Thiên lại đột nhiên mở mắt, nhìn thẳng về phía cô ta.

“Cô là bạn của Tiểu Ảnh, thiếu chủ của Song Tu Tông à?”

Giọng điệu của Diệp Thiên hờ hững, chẳng chút dao động.

“Đúng vậy!”

Thiếu chủ Song Tu Tông gật đầu, nhưng trong lòng lại chẳng thấy vui vẻ gì cho cam, cách nói chuyện của Diệp Thiên dường như chẳng hề kính trọng cô ta chút nào, chỉ tùy ý như đang trò chuyện cùng một người bình thường.

Bình Luận (0)
Comment