Cao Thủ Tu Chân

Chương 1542

Chương 1542

Cùng với cú đạp của Diệp Thiên, Hắc Bạch Song Sát đều tái mặt.

Ầm!

Cùng với một cái giậm chân của Diệp Thiên, không gian phía trước mặt cậu đột nhiên rung chuyển, phát ra một tiếng nổ.

Bãi cát vàng cách dưới chân cậu mười mấy trượng, bị thổi bay cuồn cuộn, giống như biển lớn đang dậy sóng, lay động cả hai phía, ở giữa, một dấu chân khổng lồ hằn sâu lên bãi cát vàng, có thể nhìn thấy rõ ràng.

“Một người là đủ?”

Nghe thấy lời này của Diệp Thiên, Điển Vinh lập tức lộ ra nụ cười gượng gạo.

“Diệp Đế vương, tôi biết tu vi của cậu rất mạnh, không cần người khác giúp, nhưng hiện giờ không phải lúc làm anh hùng!”

“Liên thủ hợp kích này của Hắc Bạch Song Sát, hơn một trăm năm trước đã từng áp chế hoàn toàn một người bạn cũ của tôi. Hiện giờ, qua một trăm năm, bọn họ đã tôi luyện nó nhiều lần, nhất định sẽ càng đáng sợ hơn, cậu một thân một mình cản được đòn hợp kích của hai người này, là quá miễn cưỡng rồi!”

Ồng ta đứng phía sau Diệp Thiên, vẻ mặt nghiêm nghị, hy vọng Diệp Thiên có thế “bỏ vào tai” lời khuyên của mình.

Nhưng bản thân Diệp Thiên vẫn cười khẩy một cái như cũ, trong ánh mắt không có một chút sợ hãi.

“ông là ông, tôi là tôi. Năm đó các ông cản không được hợp kích của hai người bọn họ, không có nghĩa hôm nay tôi cũng cản không được. Chẳng lẽ ông cho rằng một quyền giao đấu vừa rồi với ông, chính là thực lực thực sự của tôi chứ?”

Diệp Thiên cười nhạt một tiếng, hai mắt lóe sáng, tại thời điểm này, cậu lại tiến về phía trước thêm một bước.

Chính bước chân này trực tiếp đã khiến sắc mặt của hai người Hắc Bạch Song Sát thay đổi hoàn toàn, sự tự tin mười phần trước đó dường như giảm hẳn trong chốc lát.

“ơ? Sao có thể?”

Hai người đưa mắt nhìn nhau, đều đã nhìn thấy trong mắt đối phương có chút kinh ngạc xen lẫn bất an, bước chân đầu tiên của Diệp Thiên đã bước vào khu vực hình thành chân nguyên của hai người bọn họ, lại không để cho bọn họ có chút phản ứng chút nào.

Nhưng bước chân thứ hai mà Diệp Thiên thực hiện, lại trực tiếp giẫm vào điểm yếu nhất trong vòng tròn khí của hai người.

Giống như Gót chân Achilles đẵ bị người ta tìm thấy, trận nhãn bị người ta nhìn thấu. Bảy tấc của rắn bị người ta đánh giập đầu, đòn tấn công lớn mạnh cả hai hợp sức tạo ra, bị Diệp Thiên trực tiếp giẫm trúng điếm yếu nhất, loại cảm giác khó chịu này khiến người ta tức muốn hộc máu.

“Thằng nhóc này, vậy mà lại có thể nhìn ra được điểm yếu nhất trong đòn tấn công của liên thủ hợp kích của hai người chúng ta trong nháy mắt? Sao nó có thể nhìn ra được? Chẳng lẽ nó có “Mắt Ưng” sao?”

Trong lòng Hắc Bạch Song Sát đều dấy lên ý nghĩ này, biếu cảm trên gương mặt của bọn họ lại thay đổi, trên gương mặt đầy vẻ kinh ngạc.

Liên thủ hợp kích của bọn họ tạo ra Hắc Bạch Niết Bàn, lúc đầu, Điển Vinh cùng với một vị vương cấp lớn mạnh khác của phương Đông liên thủ cũng chỉ có thể dùng sức lực đối ứng, kiên cường đỡ lấy đòn tấn công siêu mạnh, mà Diệp Thiên, lại đang án binh bất động chờ thời cơ, nhưng còn chưa phải lúc phát động hoàn toàn, đã trực tiếp đem khí kình mạnh nhất của bọn họ khắc chế tại một vị trí riêng biệt nào đó.

“Sao, vẫn không ra tay?”

Khóe miệng Diệp Thiên nở nụ cười, cậu đương nhiên đã nhìn ra sự thay đổi nét mặt của Hắc Bạch Song Sát, trong giọng điệu mang theo mấy phần giễu cợt.

Liên thủ hợp kích của Hắc Bạch Song Sát, tương đương với việc hai người cùng dung hợp khí tức và chân khí, cùng nhau hóa thành một phương đất trời, liên kết thành một loại lĩnh vực riêng biệt nào đó, cũng tương đương với nguyên lý của trận pháp này.

Diệp Thiên vốn đã có nghiên cứu sâu sắc về trận pháp, đối với trận pháp thông thường, cậu chỉ cần nhìn một cái liền có thể nhìn thấu được trận nhãn đang ở đâu, dùng lực hoặc kỹ năng để phá vỡ nó, mà liên thủ hợp kích của Hắc Bạch Song Sát cùng với trận pháp cũng không khác gì, cộng thêm tu vi đại sư

sức mạnh tinh thần cảnh giới quy nguyên của cậu, đương nhiên có thể nhìn thấu điểm yếu nhất trong khí kình của hai người trong nháy mắt.

Bình Luận (0)
Comment