Cao Thủ Tu Chân

Chương 2966

Chương 2966

Khoảnh khắc này, biểu cảm của Thiên Luân cuối cùng cũng đanh lại. Bất luận Diệp Thiên sau này để lại di chứng gì thì hắn cũng đều có thể khẳng định, lúc này Diệp Thiên đã đạt tới trạng thái mạnh nhất của chính mình.

“Vụt!”

Hắn đang suy nghĩ thì bỗng có tiếng gió thổi lướt qua tai hắn, sau đó hắn nhìn thấy một chưởng đấm bùng cháy dội vào mặt. Tốc độ của nó thậm chí còn mạnh hơn cả gã.

Nhưng dù gì hắn cũng là ma tu số một địa cầu. Khoảnh khắc nhìn thấy cú đấm lao tới thì gã đã kịp phản ứng. Cơ thể khẽ ngả ra sau, năm ngón tay mở ra chộp về phía quyền đánh.

Hai người một quyền một chưởng với sức mạnh khủng khiếp va chạm trong không gian khiến cho không khí xung quanh như bị bóp nghẹt và phát ra tiếng nố chói tai.

Diệp Thiên và Thiên Luân đều khẽ loạng choạng nhưng vẫn không hề lùi lại. Hai người nhìn nhau, có thể thấy rõ được cả từng giọt mồ hôi trên mặt đối phương.

“Diệp Lăng Thiên, cậu đúng là một kẻ vô dụng, bất tài, yếu ớt!”, nhìn thấy khí tức cuồng bạo hừng hực trên người Diệp Thiên, Thiên Luân không ngừng dùng lời nói để tấn công với dự định có thể tiến gần hơn một biếc tới việc nuốt sống Diệp Thiên.

“Vì một người phàm chẳng có chút sức mạnh nào mà cậu không tiếc hi sinh việc tu luyện sinh mệnh của mình, muốn báo thù cho bọn họ thì đúng là ngốc quá ngốc!”

“Địa cầu lựa chọn cậu là đứa con của sao trời mới là lựa chon sai lầm lớn nhất!”

Đối diện với lời châm biếm của Thiên Luân, Diệp Thiên không hề dao động, duy chỉ có ngọn lửa là vẫn cháy hừng hực.

Cậu đưa tay trái lên, quyền đấm màu lam đỏ với ngọn lửa phừng phừng lại lao tới.

Tam Tuyệt Quyền chiêu thứ bốn, Phong Thiên Địa!

Cậu biết với uy lực của chiêu thứ ba trong Tam Tuyệt Quyền không thể khiến Thiên Luân bị thương. Nên cậu ra tay là dùng ngay chiêu thứ bốn.

“Grào!

Quyền đánh tung ra cùng với âm thanh gào thét đầy tức giận như của dã thú lao về phía trước.

Thiên Luân lập tức co rụt đồng tử, đồng thời cũng tung ra một quyền.

“Hổ Ma Quyền!”

Một cái đầu hổ dữ tợn xuất hiện trong không trung sau đó há rộng miệng va chạm với sức mạnh phát ra từ quyền đánh của Diệp Thiên.

“Ầm ầm!”

Không gian bên trên Lư Thành lập tức bụi cát bay mịt mù, đất trời rung chuyển, đến cả ma khí bao trùm cả Lư Thành cũng trở nên vần vũ và bị chấn động.

Một giây sau, Diệp Thiên hự một tiếng, chân đạp ra phía sau, bị uy lực của Hổ Ma Quyền đẩy lùi ba bước, máu rí ra từ khóe miệng của cậu.

Ngược lại Thiên Luân chỉ hơi loạng choạng chứ không hề bị đẩy lùi.

Rõ ràng là trong cú va chạm vừa rồi, Diệp Thiên đã rơi và thế hạ phong.

“Vẫn chưa đủ, vẫn còn kém xa!”, Diệp Thiên khẽ lầm bầm, ngọn lửa trong mắt bùng cháy, ngọn lửa màu lam đỏ trên người cũng trở nên dữ dội hơn.

Nhiệt độ của ngọn lửa lúc trước đã cao hàng thước, giờ còn cao hơn cả chục thước, Phệ Thiên Long Diệm cũng lan rộng ra.

Bình Luận (0)
Comment